Chương 34
Hồ Thập Tam
2024-07-14 22:15:10
Mễ Lam nằm trên thành bể tắm, đung đưa khe mông mượt mà của mình để nghênh hợp cho Ado rút cắm, khoái cảm một lần cao hơn hẳn một lần, tác động đến dây thần kinh nhạy cảm của cô, cơ thể Mễ Lam bắt đầu căng thẳng, tiểu huyệt cắn chặt côn thịt Ado hơn. Mễ Lam há miệng, thở hồng hộc, hơi nước trong phòng tắm khiến cô như sắp ngạt thở. “A… Không được…. Phải đi… ừm…” Mễ Lam nắm chặt tay, có chút chờ mong lại có chút sợ hãi chuẩn bị nghênh đón thời khắc nở rộ đầu tiên trong đời của cô.
Với một tiếng gầm nhẹ, Ado tăng tốc tần suất chọc cắm của mình, hắn đâm mạnh vào sâu trong tiểu huyệt Mễ Lam. Nghe thấy tiếng hét của Mễ Lam, tiểu huyệt lập tức khóa chặt lấy hắn, dâm dịch nóng bỏng phun ra từ cơ thể cô tưới lên hắn, tiểu huyệt của cô bắt đầu co rút lên xuống, Ado không muốn bắn vào cô nhanh như vậy. trong tiềm thức muốn cắn vào thứ gì đó. Miệng hắn tự nhiên cắn vào cổ Mễ Lam, nhưng hắn chợt nhận ra nếu như vậy có thể làm cô bị thương, nhưng trong nháy mắt ngây người này, tinh dịch vốn đã sẵn sàng xuất ra trong lúc lơ đang trào ra. Ado vì vui sướng bất ngờ mà thân thể run lên bần bật, tinh đặc bắn vào sâu trong huyệt nhỏ của Mễ Lam như thế này đây.
Ado khó chịu rút côn thịt còn chưa mềm hoàn toàn của mình ra, dựa vào sau lưng Mễ Lam thở dốc. Mễ Lam đang trong cơn cao trào mềm nhũn trượt xuống nước, Ado vội vàng dùng thân thể đỡ lấy cô để cô không bị chết chìm. Ado phải mất một lúc để tinh dịch trong huyệt Mễ Lam chảy ra khỏi cơ thể cô, nhìn tinh dịch của chính mình từ dưới thân Mễ Lam chậm rãi lan tràn trong nước, côn thịt dưới thân Ado lại một lần nữa sẵn sàng hành động.
Maxwell cầm một chiếc váy ngủ mới tinh gõ cửa, gõ vài lần vẫn không có người trả lời, ông ta đẩy cửa tự ý đi vào, hai ngày qua số lần tự ý vào cũng gần như nhiều bằng cả năm qua rồi. Vừa bước vào phòng đã nghe thấy tiếng rên rỉ dâm đãng của Mễ Lam liên tục từ trong phòng tắm vọng ra, sau khi để quần áo lên giường, ông ta thản nhiên quay người rời đi.
Mễ Lam bụng đói bị Ado giày vò từ sáng sớm cho đến giữa trưa, nhiều lần bị hắn đánh thức khi gần như bất tỉnh trong nước. Cuối cùng cũng đợi được Ado phát tiết xong thú tính, Mễ Lam đã không còn đủ sức để trèo ra khỏi bể tắm. Ado không còn lựa chọn nào khác ngoài việc dùng móng đỡ Mễ Lam lên khỏi mặt nước rồi tự mình nhảy lên. Mễ Lam chỉ vào đống khăn tắm xếp ngay ngắn ở đằng xa, nói: “ Lấy đến đây.” Bởi vì bị Ado làm cho rên rỉ liên từ nên giọng cô lúc này đã khàn đi.
Ado lắc lắc cơ thể, rũ bỏ những giọt nước trên người, lông trên người ướt sũng dính vào da khiến hắn cảm thấy khó chịu đến mức gần như phát điên. Hắn có chút không tình nguyện làm theo lời Mễ Lam, lấy hai chiếc khăn tắm ném vào tay Mễ Lam, Mễ Lam quấn một chiếc cho mình, một chiếc cho Ado. Sau khi làm điều này, Mễ Lam trèo lên lưng Ado. Cô dùng hai chân quấn bên hông Ado, dựa vào lưng hắn và nói: "Sắc thú, cõng em ra ngoài." Khi cô cảm thấy Ado sắp ném mình xuống, cô nhanh chóng nói thêm: "Nếu anh không nghe lời, buổi chiều em sẽ từ chức." Nói xong, Mễ Lam cảm thấy động tác hất xuống của Ado còn chưa hoàn thành thì đã bị nén trở về.
Cõng Mễ Lam trên lưng đối với Ado khoẻ mạnh chỉ đơn giản như một bữa sáng, hắn chở cô ra khỏi phòng tắm đến bên giường, tung người nhảy lên, đưa cô lên giường. Lúc Ado vừa nhảy lên, Mễ Lam bị doạ hét lên, hai tay ôm chặt lấy cổ Ado, suýt nữa siết cổ hắn ngất đi. Ado ném Mễ Lam xuống đệm giường mềm mại, còn bản thân hắn lăn lộn trên giường, cố gắng cọ sạch nước trên người. Mễ Lam buồn cười nhìn hắn ngọ nguậy trên giường, không có ý định giúp đỡ, còn châm chọc nói: “Thể lực của Ado thật tốt.”
Ado tức giận đến mức dùng đuôi vỗ nhẹ vào bắp chân của Mễ Lam, thấy Mễ Lam không hề động đậy, hắn bắt đầu dùng chiêu nũng nịu. Hân cứ dùng cơ thể không ngừng chảy nước của mình mà cọ xát cơ thể trần truồng của cô, Mễ Lam bị hắn cọ liên tục bại lui, từng chút một lùi về phía mép giường, suýt chút nữa thì ngã xuống. Cuối cùng, để ngăn hắn chà xát cơ thể ướt sũng lên người mình, Mễ Lam đành phải đứng dậy lau lông cho hắn.
Sau khi lau khô cho Ado, Mễ Lam mặc chiếc váy ngủ mới được đưa đến, cầm lược chải lông. Ado nheo mắt thích thú, và phát ra tiếng lẩm bẩm trầm thấp từ cổ họng. Sau khi chỉnh lý, Ado trở lại vẻ uy nghiêm thường ngày.
Lúc này, bữa sáng trên bàn đã nguội hẳn, trên mặt canh còn có một lớp dầu đông đặc nổi lên, Mễ Lam nhìn liền thấy ngán, thế là cô không ăn, nằm vật ra giường. Mễ Lam ở trên giường nhắm mắt nghỉ ngơi, một lúc sau, cô cảm thấy Ado cũng nhảy lên, sau đó hơi thở ấm nóng của hắn phả vào mặt cô. Mễ Lam cau mày không vui, tưởng rằng hắn lại giở trò đồi bại, nhưng thật ra hắn lại hôn cô, sau đó đút vào miệng cô một miếng thịt đang nhai dở. Ado dùng lưỡi đẩy miếng thịt vào sâu trong cổ họng Mễ Lam, sau khi ép cô nuốt xuống, hắn mới hài lòng thả cô ra. Mễ Lam tức giận hét lên: "Ado, anh thật ghê tởm!"
Ado dửng dưng ngoáy tai, trở lại bàn ăn, ngậm một miếng thịt đi về phía Mễ Lam. Mễ Lam lúc này mới hiểu, nếu cô không ăn, có lẽ hắn sẽ tiếp tục đút cho cô. Vì vậy cô chỉ có thể cam chịu đứng dậy, cuối cùng ăn sạch bánh mì và salad trên bàn, cô thực sự chán ăn những món nguội lạnh còn lại. Thấy cô đã ăn, Ado bắt đầu ăn của mình.
Mễ Lam mở chế độ ăn mặn cho Ado một buổi sáng, sự từ chối sau đó của cô có vẻ hơi yếu ớt, trong hơn mười ngày liên tục, Ado đã quấn lấy Mễ Lam vận động. Sau khi Ado quấn lấy mình vô số lần, Mễ Lam dùng chân đạp hắn ra nói: "Tại sao anh phát tình không biết ngày đêm thế hả? Khi nào thời kỳ phát tình của anh mới qua." Nói đến đây, Milan đột nhiên cứng lại, chu kỳ kinh nguyệt của cô chậm hơn mười ngày.
Kỳ kinh nguyệt của Mễ Lam rất chính xác, mặc dù có lúc sẽ đến trước hoặc sau, nhưng cũng là chỉ trước sau mấy ngày, theo lý thuyết mà nói tham gia chuyến dã ngoại của công ty cũng nên đến ở vài ngày này mới đúng. Chính vì vậy, Mễ Lam đã đặc biệt chuẩn bị rất nhiều băng vệ sinh trong nghỉ lễ. Lucd trước cô cố gắng để thích nghi với môi trường mới, sau lại bị Ado quấn lấy làm chuyện đó nên quên mất, giờ nghĩ lại, Mễ Lam rất lo lắng mình đang mang thai.
Từ quan điểm khoa học, Mễ Lam không nên lo lắng về vấn đề này, bởi vì các loài khác nhau không thể sinh sản đời sau. Nhưng vẻ ngoài kỳ lạ của Ado không thuộc bất kỳ loài nào được biết đến, bởi vì quá hiếm, cái này khiến Mễ Lam nhớ đến một loài chim trong truyền thuyết, đó là chim bảo* (*giống con mòng, tương truyền là giống rất dâm). Mễ Lam không biết nhiều về điều này, ngoại trừ việc trong truyền thuyết có nói rằng bảo điểu chỉ có giống cái và không có giống đực, vì vậy chúng có thể giao phối với bất kỳ loài nào để sinh ra con cái. Đây cũng là nguyên nhân vì sao thời cổ đại người ta gọi các bà chủ thanh lâu là "tú bà".
Vì Ado rất hiếm nên Mễ Lam lo lắng hắn có khả năng sinh sản phi thường. Động vật giao phối chỉ vì mục đích sinh sản, bạn tình của Ado luôn là con người, Mễ Lam lo lắng hắn thực sự có thể khiến phụ nữ loài người mang thai. Nghĩ đến đây, cô che cái bụng vẫn còn phẳng lì của mình, kinh hãi nhìn Ado.
Với một tiếng gầm nhẹ, Ado tăng tốc tần suất chọc cắm của mình, hắn đâm mạnh vào sâu trong tiểu huyệt Mễ Lam. Nghe thấy tiếng hét của Mễ Lam, tiểu huyệt lập tức khóa chặt lấy hắn, dâm dịch nóng bỏng phun ra từ cơ thể cô tưới lên hắn, tiểu huyệt của cô bắt đầu co rút lên xuống, Ado không muốn bắn vào cô nhanh như vậy. trong tiềm thức muốn cắn vào thứ gì đó. Miệng hắn tự nhiên cắn vào cổ Mễ Lam, nhưng hắn chợt nhận ra nếu như vậy có thể làm cô bị thương, nhưng trong nháy mắt ngây người này, tinh dịch vốn đã sẵn sàng xuất ra trong lúc lơ đang trào ra. Ado vì vui sướng bất ngờ mà thân thể run lên bần bật, tinh đặc bắn vào sâu trong huyệt nhỏ của Mễ Lam như thế này đây.
Ado khó chịu rút côn thịt còn chưa mềm hoàn toàn của mình ra, dựa vào sau lưng Mễ Lam thở dốc. Mễ Lam đang trong cơn cao trào mềm nhũn trượt xuống nước, Ado vội vàng dùng thân thể đỡ lấy cô để cô không bị chết chìm. Ado phải mất một lúc để tinh dịch trong huyệt Mễ Lam chảy ra khỏi cơ thể cô, nhìn tinh dịch của chính mình từ dưới thân Mễ Lam chậm rãi lan tràn trong nước, côn thịt dưới thân Ado lại một lần nữa sẵn sàng hành động.
Maxwell cầm một chiếc váy ngủ mới tinh gõ cửa, gõ vài lần vẫn không có người trả lời, ông ta đẩy cửa tự ý đi vào, hai ngày qua số lần tự ý vào cũng gần như nhiều bằng cả năm qua rồi. Vừa bước vào phòng đã nghe thấy tiếng rên rỉ dâm đãng của Mễ Lam liên tục từ trong phòng tắm vọng ra, sau khi để quần áo lên giường, ông ta thản nhiên quay người rời đi.
Mễ Lam bụng đói bị Ado giày vò từ sáng sớm cho đến giữa trưa, nhiều lần bị hắn đánh thức khi gần như bất tỉnh trong nước. Cuối cùng cũng đợi được Ado phát tiết xong thú tính, Mễ Lam đã không còn đủ sức để trèo ra khỏi bể tắm. Ado không còn lựa chọn nào khác ngoài việc dùng móng đỡ Mễ Lam lên khỏi mặt nước rồi tự mình nhảy lên. Mễ Lam chỉ vào đống khăn tắm xếp ngay ngắn ở đằng xa, nói: “ Lấy đến đây.” Bởi vì bị Ado làm cho rên rỉ liên từ nên giọng cô lúc này đã khàn đi.
Ado lắc lắc cơ thể, rũ bỏ những giọt nước trên người, lông trên người ướt sũng dính vào da khiến hắn cảm thấy khó chịu đến mức gần như phát điên. Hắn có chút không tình nguyện làm theo lời Mễ Lam, lấy hai chiếc khăn tắm ném vào tay Mễ Lam, Mễ Lam quấn một chiếc cho mình, một chiếc cho Ado. Sau khi làm điều này, Mễ Lam trèo lên lưng Ado. Cô dùng hai chân quấn bên hông Ado, dựa vào lưng hắn và nói: "Sắc thú, cõng em ra ngoài." Khi cô cảm thấy Ado sắp ném mình xuống, cô nhanh chóng nói thêm: "Nếu anh không nghe lời, buổi chiều em sẽ từ chức." Nói xong, Mễ Lam cảm thấy động tác hất xuống của Ado còn chưa hoàn thành thì đã bị nén trở về.
Cõng Mễ Lam trên lưng đối với Ado khoẻ mạnh chỉ đơn giản như một bữa sáng, hắn chở cô ra khỏi phòng tắm đến bên giường, tung người nhảy lên, đưa cô lên giường. Lúc Ado vừa nhảy lên, Mễ Lam bị doạ hét lên, hai tay ôm chặt lấy cổ Ado, suýt nữa siết cổ hắn ngất đi. Ado ném Mễ Lam xuống đệm giường mềm mại, còn bản thân hắn lăn lộn trên giường, cố gắng cọ sạch nước trên người. Mễ Lam buồn cười nhìn hắn ngọ nguậy trên giường, không có ý định giúp đỡ, còn châm chọc nói: “Thể lực của Ado thật tốt.”
Ado tức giận đến mức dùng đuôi vỗ nhẹ vào bắp chân của Mễ Lam, thấy Mễ Lam không hề động đậy, hắn bắt đầu dùng chiêu nũng nịu. Hân cứ dùng cơ thể không ngừng chảy nước của mình mà cọ xát cơ thể trần truồng của cô, Mễ Lam bị hắn cọ liên tục bại lui, từng chút một lùi về phía mép giường, suýt chút nữa thì ngã xuống. Cuối cùng, để ngăn hắn chà xát cơ thể ướt sũng lên người mình, Mễ Lam đành phải đứng dậy lau lông cho hắn.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Sau khi lau khô cho Ado, Mễ Lam mặc chiếc váy ngủ mới được đưa đến, cầm lược chải lông. Ado nheo mắt thích thú, và phát ra tiếng lẩm bẩm trầm thấp từ cổ họng. Sau khi chỉnh lý, Ado trở lại vẻ uy nghiêm thường ngày.
Lúc này, bữa sáng trên bàn đã nguội hẳn, trên mặt canh còn có một lớp dầu đông đặc nổi lên, Mễ Lam nhìn liền thấy ngán, thế là cô không ăn, nằm vật ra giường. Mễ Lam ở trên giường nhắm mắt nghỉ ngơi, một lúc sau, cô cảm thấy Ado cũng nhảy lên, sau đó hơi thở ấm nóng của hắn phả vào mặt cô. Mễ Lam cau mày không vui, tưởng rằng hắn lại giở trò đồi bại, nhưng thật ra hắn lại hôn cô, sau đó đút vào miệng cô một miếng thịt đang nhai dở. Ado dùng lưỡi đẩy miếng thịt vào sâu trong cổ họng Mễ Lam, sau khi ép cô nuốt xuống, hắn mới hài lòng thả cô ra. Mễ Lam tức giận hét lên: "Ado, anh thật ghê tởm!"
Ado dửng dưng ngoáy tai, trở lại bàn ăn, ngậm một miếng thịt đi về phía Mễ Lam. Mễ Lam lúc này mới hiểu, nếu cô không ăn, có lẽ hắn sẽ tiếp tục đút cho cô. Vì vậy cô chỉ có thể cam chịu đứng dậy, cuối cùng ăn sạch bánh mì và salad trên bàn, cô thực sự chán ăn những món nguội lạnh còn lại. Thấy cô đã ăn, Ado bắt đầu ăn của mình.
Mễ Lam mở chế độ ăn mặn cho Ado một buổi sáng, sự từ chối sau đó của cô có vẻ hơi yếu ớt, trong hơn mười ngày liên tục, Ado đã quấn lấy Mễ Lam vận động. Sau khi Ado quấn lấy mình vô số lần, Mễ Lam dùng chân đạp hắn ra nói: "Tại sao anh phát tình không biết ngày đêm thế hả? Khi nào thời kỳ phát tình của anh mới qua." Nói đến đây, Milan đột nhiên cứng lại, chu kỳ kinh nguyệt của cô chậm hơn mười ngày.
Kỳ kinh nguyệt của Mễ Lam rất chính xác, mặc dù có lúc sẽ đến trước hoặc sau, nhưng cũng là chỉ trước sau mấy ngày, theo lý thuyết mà nói tham gia chuyến dã ngoại của công ty cũng nên đến ở vài ngày này mới đúng. Chính vì vậy, Mễ Lam đã đặc biệt chuẩn bị rất nhiều băng vệ sinh trong nghỉ lễ. Lucd trước cô cố gắng để thích nghi với môi trường mới, sau lại bị Ado quấn lấy làm chuyện đó nên quên mất, giờ nghĩ lại, Mễ Lam rất lo lắng mình đang mang thai.
Từ quan điểm khoa học, Mễ Lam không nên lo lắng về vấn đề này, bởi vì các loài khác nhau không thể sinh sản đời sau. Nhưng vẻ ngoài kỳ lạ của Ado không thuộc bất kỳ loài nào được biết đến, bởi vì quá hiếm, cái này khiến Mễ Lam nhớ đến một loài chim trong truyền thuyết, đó là chim bảo* (*giống con mòng, tương truyền là giống rất dâm). Mễ Lam không biết nhiều về điều này, ngoại trừ việc trong truyền thuyết có nói rằng bảo điểu chỉ có giống cái và không có giống đực, vì vậy chúng có thể giao phối với bất kỳ loài nào để sinh ra con cái. Đây cũng là nguyên nhân vì sao thời cổ đại người ta gọi các bà chủ thanh lâu là "tú bà".
Vì Ado rất hiếm nên Mễ Lam lo lắng hắn có khả năng sinh sản phi thường. Động vật giao phối chỉ vì mục đích sinh sản, bạn tình của Ado luôn là con người, Mễ Lam lo lắng hắn thực sự có thể khiến phụ nữ loài người mang thai. Nghĩ đến đây, cô che cái bụng vẫn còn phẳng lì của mình, kinh hãi nhìn Ado.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro