Chương 45
Hồ Thập Tam
2024-07-14 22:15:10
"Không tiện sao? Cái gì không tiện? Tôi tiến vào không tiện sao?" William cười hỏi.
“Ừm… ừ, đúng vậy… a… Không tiện… ừm…” Mễ Lam không nghe thấy ẩn ý của William, cô một bên ứng phó với va chạm lần sau kịch liệt hơn làn trước của Ado, một bên mong mỏi William rời đi. Ado khẽ hừ một tiếng, thầm nghĩ: Ngươi cũng muốn vào? Kiếp sau! Thấy Mễ Lam cắn môi chịu đựng, Ado rất muốn nói: “Kêu to đi, để cho cậu ta nghe thấy, tốt nhất kêu to một chút.” Nhưng lại sợ nói ra dọa con chuột xám nhỏ, chỉ có thể liều mạng mà nhẫn nại nhẫn nại. Mà cách hắn nhẫn nại là càng thêm dùng sức đâm vào huyệt nhỏ của Mễ Lam, khiến cô run rẩy không kiểm soát được.
"Cô không sao chứ? Thanh âm của cô có chút không đúng, không thoải mái sao? Tôi có thể giúp cô sao?" William không có một chút ý định rời đi, anh ta không nhanh không châmj hỏi, giống như một bác sĩ có lương tâm. Nếu không phải côn thịt dưới đũng quần anh ta giờ phút này đang ngẩng cao đầu, đội quần lên thành một cái lều nhỏ, anh ta thật giống bác sĩ có trách nhiệm.
"Không, không, không ... Không có chuyện gì ... Tôi rất, rất thoải mái ... ah──" Sau khi nghe Mễ Lam nói cô rất thoải mái, tiết tấu của Ado đột nhiên tăng tốc, và Mễ Lam đột nhiên bị gửi vào biển dục. Cơ thể cô đột nhiên căng thẳng, tiểu huyệt nhịp nhàng khóa chặt côn thịt Ado co rút mạnh mẽ, một lượng lớn âm tinh từ dưới thân cô phun ra, bắn tung tóe lên lông mao Ado. Hiếm khi, Ado cảm thấy William hỏi một số thứ có ý nghĩa. Ado không cho Mễ Lam nhiều thời gian để nghỉ ngơi lại tiến vào trong khi cô còn trong dư vị cực khoái, bắt đầu đợt ra vào mạnh mẽ thứ hai.
"Thoải mái sao? Thật tốt." William ngón tay thon dài che khuất môi, che giấu khóe miệng nhếch lên ý cười xấu xa. Nếu cảm thấy thoải mái, có nghĩa là anh chàng kia không có làm việc vô ích một hồi, anh ta nói tiếp: “Nhưng giọng nói của cô nghe không giống, hình như… Có chút đau đớn xen lẫn vui sướng, nói ngắt quãng chen vào giữa thở hổn hển, cô đây là..."
"Không! A... Nhẹ, nhẹ... Ừm... Không, không phải như anh nghĩ đâu... Ado, ừm... không phải bây giờ, đợi một chút... A, William tiên sinh, ừm. .. Tôi chỉ... ...đau bụng...à...Đúng, đau bụng...Ado...A...Ado đang xoa bụng tôi...ah..." Mễ Lam sau cao trào rất nhạy cảm nên cô không chịu nổi Ado giày vò như vậy, cô cố gắng đẩy hắn ra nhưng hai cánh tay mảnh khảnh của cô không phải đối thủ của Ado, mất một lúc lâu, nhưng cũng là vô ích.
"Đau bụng? Xoa bụng chắc là bác sĩ tôi làm mới đúng chứ? Lại nói, nghe tiếng kêu êm tai của cô, tôi cũng muốn cho Mễ Lam tiểu thư đau bụng. Vậy tôi vào đây." William nói, cố tình từ từ ấn xuống tay nắm cửa bằng vàng.
Mễ Lam không khóa cửa sau khi cô quay lại, cô không ngờ rằng Ado sẽ đột nhiên ở đây để làm chuyện này. Khi nhìn thấy William chuẩn bị mở cửa, cô vô cùng kinh hãi, cơ thể đột nhiên run lên, lại tiết một lần nữa. Cô có hai lần cực khoái trong một khoảng thời gian ngắn, cô không thể chịu đựng được. Giờ phút này, ngay cả khí lực nói chuyện cô cũng không có, chỉ có thể mặc cho sự tình phát triển. Lúc này côn thịt của Ado đã rút khỏi người Mễ Lam, ngay khi cô vừa định thở phào nhẹ nhõm thì Ado đã dùng móng vuốt lật cô lại khiến cô nằm trên mặt đất. Sau đó, Ado dùng móng vuốt nắm eo cô, khiến cô quỳ trên mặt đất, trong khi hắn dựa vào lưng Mễ Lam, lại tiến vào từ phía sau.
Tư thế tiến vào từ phía sau có thể khiến côn thịt của Ado vào sâu hơn, vị trí đội lên cũng gian xảo hơn. Mễ Lam gần như rên rỉ thành tiếng: "Ưm... Không được rồi, tôi sắp chết... A... Eo của tôi sắp đứt... ừm... Anh nhanh lên..."
William ngoài cửa vốn chỉ là muốn hù dọa hai người trong nhà, cũng không có ý tứ thật sự tiến vào quấy rối. Nhưng khi anh ta thấy không có ai trong phòng ngăn anh ta lại sau khi anh ta ấn nắm cửa, tâm trí anh ta liền bay xa. Họ đã không ngăn chặn, điều đó có nghĩa là bây giờ có thể vào được phải không? Chẳng lẽ bạn già Ado đang muốn mời mình? Kỳ thực, hai tên thợ giày thối cũng thường cùng chơi gái với nhau, bọn họ rất thích so sánh xem ai sẽ kiên trì lâu hơn. Vậy bây giờ...
Nghĩ đến đây, William do dự. Gậy thịt dưới thân có chút phồng lên, máu khắp người dồn đến đó, đầu óc tự nhiên có chút hỗn loạn. Không phải người phụ nữ đó rất hấp dẫn, anh ta đã nhìn thấy rất nhiều phụ nữ có dáng người tốt và dung mạo tốt, chỉ là cách người phụ nữ đó kêu trên giường thực sự khác với người bình thường. Không phải ẩn nhẫn gò bó của các tiểu thư quyền quý, cũng không phải kiểu rập khuôn “A, đúng vậy, cho em” của mấy kỹ nữ, đây là lần đầu tiên anh ta nghe thấy có người kêu trên giường với giọng điệu của Mễ Lam. Tên trứng thôi Adonis thật sự được lời, mỗi lần cậu ta thao tiểu thư này, chắc đều âm thầm vui vẻ.
Ngay thời điểm William đang do dự, sau lưng truyền đến một trận ho khan. William có tật giật mình bị giật mình, vội bỏ tay ra khỏi nắm đấm cửa. Anh ta quay lại giả vờ bình tĩnh, thấy Maxwell đứng sau anh với vẻ mặt nghiêm túc. William hắng giọng lúng túng nói: "Vốn tôi muốn kiểm tra thân thể của Mễ Lam tiểu thư, nhưng bây giờ cô ấy có vẻ không có thời gian, vì vậy tôi sẽ quay lại vào lúc khác."
“Thật sự là làm phiền William tiên sinh.” Maxwell đối với William khẽ gật đầu, sau đó cũng không có ý định rời đi, mà nhìn chằm chằm anh ta, hiển nhiên là muốn giám sát William rời đi mới từ bỏ ý định.
William gật đầu, lúc đi ngang qua Maxwell, anh ta giả vờ thản nhiên nói: “À, đúng rồi, quản gia tiên sinh, xin hãy giúp tôi mời vị tiểu thư xinh đẹp vạn người mê vào phòng của tôi, tôi tin tưởng vào ánh mắt của anh. Sau khi nói xong , anh ta vội vàng bỏ đi, trở về phòng đợi mỹ nhân đến giải cứu người em tội nghiệp của mình.
Khi Ado ở trong phòng nghe thấy William rời đi, ban đầu thấy hơi thả lỏng vậy mà hắn cảm thấy hơi tiếc nuối, quả nhiên có người ngoài ở bên thì càng thấy phấn khích hơn. Ngay khi Ado bị phân tâm, hắn cảm thấy cơ thể mình căng cứng, sau đó là khoái cảm lan tỏa khắp cơ thể. Hắn đẩy mạnh cây gậy thịt về phía trước, xuyên qua cổ tử cung của Mễ Lam, tiến vào hoa phòng, bắn tinh đặc của mình vào hoa phòng của cô. Khi cao trào chói lọi đó đến, Ado mơ hồ nhìn thấy mười lăm chú mèo con màu vàng và trắng đang vẫy tay chào hắn.
Người Mễ Lam căng cứng khi nhận tinh dịch nóng bỏng của Ado, cô lại lên đỉnh. Hai người giữ nguyên tư thế này và thưởng thức vẻ đẹp của khoái cảm trong một lúc, Mễ Lam là người tỉnh táo trước. Cô hơi tiến về phía trước, cố gắng phun côn thịt của Ado ra. Nào biết Ado cẩn thận theo sát cô, côn thịt như một cái nắp cắm vào người cô. Cô bối rối gọi: "Ado?"
“Ừm… ừ, đúng vậy… a… Không tiện… ừm…” Mễ Lam không nghe thấy ẩn ý của William, cô một bên ứng phó với va chạm lần sau kịch liệt hơn làn trước của Ado, một bên mong mỏi William rời đi. Ado khẽ hừ một tiếng, thầm nghĩ: Ngươi cũng muốn vào? Kiếp sau! Thấy Mễ Lam cắn môi chịu đựng, Ado rất muốn nói: “Kêu to đi, để cho cậu ta nghe thấy, tốt nhất kêu to một chút.” Nhưng lại sợ nói ra dọa con chuột xám nhỏ, chỉ có thể liều mạng mà nhẫn nại nhẫn nại. Mà cách hắn nhẫn nại là càng thêm dùng sức đâm vào huyệt nhỏ của Mễ Lam, khiến cô run rẩy không kiểm soát được.
"Cô không sao chứ? Thanh âm của cô có chút không đúng, không thoải mái sao? Tôi có thể giúp cô sao?" William không có một chút ý định rời đi, anh ta không nhanh không châmj hỏi, giống như một bác sĩ có lương tâm. Nếu không phải côn thịt dưới đũng quần anh ta giờ phút này đang ngẩng cao đầu, đội quần lên thành một cái lều nhỏ, anh ta thật giống bác sĩ có trách nhiệm.
"Không, không, không ... Không có chuyện gì ... Tôi rất, rất thoải mái ... ah──" Sau khi nghe Mễ Lam nói cô rất thoải mái, tiết tấu của Ado đột nhiên tăng tốc, và Mễ Lam đột nhiên bị gửi vào biển dục. Cơ thể cô đột nhiên căng thẳng, tiểu huyệt nhịp nhàng khóa chặt côn thịt Ado co rút mạnh mẽ, một lượng lớn âm tinh từ dưới thân cô phun ra, bắn tung tóe lên lông mao Ado. Hiếm khi, Ado cảm thấy William hỏi một số thứ có ý nghĩa. Ado không cho Mễ Lam nhiều thời gian để nghỉ ngơi lại tiến vào trong khi cô còn trong dư vị cực khoái, bắt đầu đợt ra vào mạnh mẽ thứ hai.
"Thoải mái sao? Thật tốt." William ngón tay thon dài che khuất môi, che giấu khóe miệng nhếch lên ý cười xấu xa. Nếu cảm thấy thoải mái, có nghĩa là anh chàng kia không có làm việc vô ích một hồi, anh ta nói tiếp: “Nhưng giọng nói của cô nghe không giống, hình như… Có chút đau đớn xen lẫn vui sướng, nói ngắt quãng chen vào giữa thở hổn hển, cô đây là..."
"Không! A... Nhẹ, nhẹ... Ừm... Không, không phải như anh nghĩ đâu... Ado, ừm... không phải bây giờ, đợi một chút... A, William tiên sinh, ừm. .. Tôi chỉ... ...đau bụng...à...Đúng, đau bụng...Ado...A...Ado đang xoa bụng tôi...ah..." Mễ Lam sau cao trào rất nhạy cảm nên cô không chịu nổi Ado giày vò như vậy, cô cố gắng đẩy hắn ra nhưng hai cánh tay mảnh khảnh của cô không phải đối thủ của Ado, mất một lúc lâu, nhưng cũng là vô ích.
"Đau bụng? Xoa bụng chắc là bác sĩ tôi làm mới đúng chứ? Lại nói, nghe tiếng kêu êm tai của cô, tôi cũng muốn cho Mễ Lam tiểu thư đau bụng. Vậy tôi vào đây." William nói, cố tình từ từ ấn xuống tay nắm cửa bằng vàng.
Mễ Lam không khóa cửa sau khi cô quay lại, cô không ngờ rằng Ado sẽ đột nhiên ở đây để làm chuyện này. Khi nhìn thấy William chuẩn bị mở cửa, cô vô cùng kinh hãi, cơ thể đột nhiên run lên, lại tiết một lần nữa. Cô có hai lần cực khoái trong một khoảng thời gian ngắn, cô không thể chịu đựng được. Giờ phút này, ngay cả khí lực nói chuyện cô cũng không có, chỉ có thể mặc cho sự tình phát triển. Lúc này côn thịt của Ado đã rút khỏi người Mễ Lam, ngay khi cô vừa định thở phào nhẹ nhõm thì Ado đã dùng móng vuốt lật cô lại khiến cô nằm trên mặt đất. Sau đó, Ado dùng móng vuốt nắm eo cô, khiến cô quỳ trên mặt đất, trong khi hắn dựa vào lưng Mễ Lam, lại tiến vào từ phía sau.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tư thế tiến vào từ phía sau có thể khiến côn thịt của Ado vào sâu hơn, vị trí đội lên cũng gian xảo hơn. Mễ Lam gần như rên rỉ thành tiếng: "Ưm... Không được rồi, tôi sắp chết... A... Eo của tôi sắp đứt... ừm... Anh nhanh lên..."
William ngoài cửa vốn chỉ là muốn hù dọa hai người trong nhà, cũng không có ý tứ thật sự tiến vào quấy rối. Nhưng khi anh ta thấy không có ai trong phòng ngăn anh ta lại sau khi anh ta ấn nắm cửa, tâm trí anh ta liền bay xa. Họ đã không ngăn chặn, điều đó có nghĩa là bây giờ có thể vào được phải không? Chẳng lẽ bạn già Ado đang muốn mời mình? Kỳ thực, hai tên thợ giày thối cũng thường cùng chơi gái với nhau, bọn họ rất thích so sánh xem ai sẽ kiên trì lâu hơn. Vậy bây giờ...
Nghĩ đến đây, William do dự. Gậy thịt dưới thân có chút phồng lên, máu khắp người dồn đến đó, đầu óc tự nhiên có chút hỗn loạn. Không phải người phụ nữ đó rất hấp dẫn, anh ta đã nhìn thấy rất nhiều phụ nữ có dáng người tốt và dung mạo tốt, chỉ là cách người phụ nữ đó kêu trên giường thực sự khác với người bình thường. Không phải ẩn nhẫn gò bó của các tiểu thư quyền quý, cũng không phải kiểu rập khuôn “A, đúng vậy, cho em” của mấy kỹ nữ, đây là lần đầu tiên anh ta nghe thấy có người kêu trên giường với giọng điệu của Mễ Lam. Tên trứng thôi Adonis thật sự được lời, mỗi lần cậu ta thao tiểu thư này, chắc đều âm thầm vui vẻ.
Ngay thời điểm William đang do dự, sau lưng truyền đến một trận ho khan. William có tật giật mình bị giật mình, vội bỏ tay ra khỏi nắm đấm cửa. Anh ta quay lại giả vờ bình tĩnh, thấy Maxwell đứng sau anh với vẻ mặt nghiêm túc. William hắng giọng lúng túng nói: "Vốn tôi muốn kiểm tra thân thể của Mễ Lam tiểu thư, nhưng bây giờ cô ấy có vẻ không có thời gian, vì vậy tôi sẽ quay lại vào lúc khác."
“Thật sự là làm phiền William tiên sinh.” Maxwell đối với William khẽ gật đầu, sau đó cũng không có ý định rời đi, mà nhìn chằm chằm anh ta, hiển nhiên là muốn giám sát William rời đi mới từ bỏ ý định.
William gật đầu, lúc đi ngang qua Maxwell, anh ta giả vờ thản nhiên nói: “À, đúng rồi, quản gia tiên sinh, xin hãy giúp tôi mời vị tiểu thư xinh đẹp vạn người mê vào phòng của tôi, tôi tin tưởng vào ánh mắt của anh. Sau khi nói xong , anh ta vội vàng bỏ đi, trở về phòng đợi mỹ nhân đến giải cứu người em tội nghiệp của mình.
Khi Ado ở trong phòng nghe thấy William rời đi, ban đầu thấy hơi thả lỏng vậy mà hắn cảm thấy hơi tiếc nuối, quả nhiên có người ngoài ở bên thì càng thấy phấn khích hơn. Ngay khi Ado bị phân tâm, hắn cảm thấy cơ thể mình căng cứng, sau đó là khoái cảm lan tỏa khắp cơ thể. Hắn đẩy mạnh cây gậy thịt về phía trước, xuyên qua cổ tử cung của Mễ Lam, tiến vào hoa phòng, bắn tinh đặc của mình vào hoa phòng của cô. Khi cao trào chói lọi đó đến, Ado mơ hồ nhìn thấy mười lăm chú mèo con màu vàng và trắng đang vẫy tay chào hắn.
Người Mễ Lam căng cứng khi nhận tinh dịch nóng bỏng của Ado, cô lại lên đỉnh. Hai người giữ nguyên tư thế này và thưởng thức vẻ đẹp của khoái cảm trong một lúc, Mễ Lam là người tỉnh táo trước. Cô hơi tiến về phía trước, cố gắng phun côn thịt của Ado ra. Nào biết Ado cẩn thận theo sát cô, côn thịt như một cái nắp cắm vào người cô. Cô bối rối gọi: "Ado?"
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro