Xuyên Qua Tinh Tế Ta Trồng Cây Làm Ruộng
Xuyên qua
Hoan Hoan Hỷ Nhạc
2024-07-04 21:58:37
Có một ngày khí hậu trái đất dị biến, một loại virus lan tràn khiến 50% nhân loại biến thành tang thi, 10% nhân loại trở thành dị năng giả.
Hạ Hoài An, một mộc hệ dị năng giả suốt mười năm chiến đấu với tang thi. Trong trận chiến cuối cùng, tang thi hoàng tự bạo tinh hạch, vì cậu đứng ra ngăn cản nên ngoài cậu không có đồng bạn nào phải hy sinh.
Giờ nghĩ lại cậu cũng không hối hận. Không còn tang thi, các chiến hữu sau này sẽ sống rất tốt. Gia đình đã không còn, cậu không còn gì để vướng bận.
Cậu xuyên vào một thân thể cũng tên là Hạ Hoài An, khuôn mặt chín phần giống bản thân ở Trái Đất, điểm khác biệt lớn nhất có lẽ thân thể này trẻ hơn cậu cả mười tuổi, 17 tuổi, vẫn là trẻ vị thành niên.
Nguyên chủ lớn lên ở viện phúc lợi. Hồi nhỏ bị thất lạc, mới được Hạ gia nhận về. Vì họ hàng cười nhạo nguyên chủ quê mùa, thiếu hiểu biết nên cậu rất tự ti và trầm mặc.
Nhận ra tâm trạng mình càng ngày càng không tốt, cậu xin gia đình đi du lịch khuây khỏa. Không ngờ rằng, tinh xe gặp tai nạn khiến giờ đang nằm viện là Hạ Hoài An Trái Đất.
“Hệ thống thu thập giá trị sinh mệnh 001 bắt đầu khởi động. 0%, 30%, 90%, 99%, 100%. Khởi động xong. Hoan nghênh ký chủ, hệ thống 001 tùy ngài mà phục vụ.”
Một thanh âm trong trẻo non nớt vang lên ngay trong đầu của cậu, cậu tưởng rằng mình gặp phải ảo giác. Hít sâu một hơi, Hạ Hoài An bình tĩnh lại. Tang thi, dị năng, xuyên không có quỷ gì mà cậu chưa gặp qua? Thêm một cái hệ thống nữa cũng không nhất thiết phải đại kinh tiểu quái.
“Hệ thống là gì? Vì sao xuất hiện ở trong đầu ta?”
“Thưa ký chủ, 001 là trí năng thông minh đến từ hệ hành tinh Hy Vọng có khoa học công nghệ cao cấp nhất vũ trụ. Các nhà thám hiểm nơi chúng ta tình cờ phát hiện ra một loại virus khiến sinh cơ xói mòn, chúng ta gọi nó là virus X.
Các nhà nghiên cứu cho ra kết quả virus X bào mòn sinh cơ khiến một số hệ hành tinh biến mất rơi vào không gian loạn lưu. Nhiều không gian loạn lưu xuất hiện sẽ dẫn đến thời không bạo động.
001 và các đồng bạn được tạo ra để đưa đến các nơi nhằm tinh lọc virus X thông qua giá trị sinh mệnh. Mà ký chủ người là mô giới giúp 001 quy hoạch và thực hiện hết thảy.”
Sau một hồi làm quen với hệ thống, Hạ Hoài An cũng hiểu, thu thập giá trị sinh mệnh tức là dị năng siêu cấp trồng thực vật tới một mức nhất định sẽ sản sinh một lượng sinh cơ có thể loại trừ virus X trong không gian.
Virus X là một virus kỳ lạ, có mặt xung quanh hành tinh có sự sống, nó làm xói mòn sinh cơ, sinh cơ cũng có thể tinh lọc nó. Con người phải không ngừng tạo ra lượng lớn sinh cơ so với một phần virus X thì virus X mới có thể bị tinh lọc.
Loại trừ được một mét khối virus X sẽ có được 100 điểm tích phân. Tích phân dùng để giao dịch ở hệ thống thương thành, có thể đổi ra những sản phẩm của hệ hành tinh Hy Vọng hoặc là những hệ hành tinh khác.
Màn hình hiện lên hình chiếu hộp quà. Giọng nói cuống quýt non nớt của 001 vang lên: “Ai nha! Xém chút quên mất! Ký chủ, khi trói định với 001 thì ngài có một lễ bao tân nhân. Xin ngài nhấn vào hộp quà mở ra lễ bao tân nhân nha.”
Hạ Hoài An nhấn vào hộp quà.
“Tinh, chúc mừng ký chủ Hạ Hoài An nhận được sở hữu một viên tinh cầu.”
“Tinh, chúc mừng ký chủ Hạ Hoài An có một lần toàn hệ thống thăng cấp cơ sở hạ tầng một viên tinh cầu.”
Mắt Hạ Hoài An sáng lên, cư nhiên quà của tân nhân lại là một viên tinh cầu. Cậu tra tra, càng tra cậu càng bình tĩnh lại, ánh sáng trong mắt lúc nãy không còn chút gì.
“Hệ thống, có phải nhầm lẫn gì không? Sao quà của ta lại là một viên rác tinh?”
Rác tinh chính là những tinh cầu không có con người sinh sống, không có tài nguyên khoáng sản giá trị, đất ô nhiễm khô cằn cũng khó trồng trọt. Muốn cải tạo những tinh cầu này phải bỏ ra tài nguyên vật lực bằng một số thiên văn. Cho nên chúng được liên bang bán ra với giá rẻ.
Viên tinh cầu cậu nhận được nằm rất gần với Đế Đô tinh, diện tích khoảng 10 triệu kilomet vuông.
“Ký chủ, nhiệm vụ của ngài chính là phủ xanh tinh cầu đó. Nó tuy là rác tinh nhưng vẫn có thể cải tạo. Chỉ là phí đầu tư quá lớn liên bang họ mới bỏ xó đem ra bán cho tư nhân. Còn có một loại gọi là phế tinh cầu, động thực vật đều không thể sinh sống trên đó. Với công nghệ phát triển của hệ hành tinh Hy Vọng mà phải tốn rất nhiều tài lực mới có thể biến một viên phế tinh trở thành viên tinh cầu có sinh mệnh. So ra cải tạo một viên rác tinh đúng là chín trâu mất sợi lông. Nhiệm vụ của hệ thống là không để rác tinh biến thành phế tinh.”
“Ký chủ, nếu ngài hảo hảo cải tạo, muốn đem tinh cầu thành khu du lịch, hay đem bán sản phẩm ngài trồng ra, cũng tha hồ mà kiếm tiền.”
Chưa chi hệ thống đã họa bánh nướng lớn cho cậu, không hổ là AI trí năng cao cấp, rất biết nói chuyện.
Hạ Hoài An thầm cong lên khóe miệng, đôi mắt phượng tinh xảo khẽ híp lại.
Thấy tâm trạng ký chủ không tệ lắm, hệ thống nói: “Bổn hệ thống tên gọi đầy đủ là hệ thống thu thập giá trị sinh mệnh 001. Sau này ký chủ gọi ta là A Nhất là được.”
Nghe giọng nói non non nớt nớt tràn ngập vui sướng, cậu khẽ cười: “Vậy sau này ta gọi ngươi là A Nhất hảo.”
Căn phòng yên tĩnh vang lên tiếng chuông.
“Thông báo, đến giờ kiểm tra định kỳ.” Một AI y tá vào rà quét người cậu một lượt.
“Số liệu tổng quát, tốt.”
“Trị số phục hồi, tốt.”
“Thưa ngài Hạ Hoài An, ngài có thể xuất viện.”
Hạ Hoài An thở dài một hơi. Rốt cuộc có thể xuất viện. Một tuần ở đây mùi thuốc sát trùng khiến cậu rất khó chịu.
Thật ra ở tinh tế, người ta đã tạo ra hệ thống khử mùi rất hiệu quả. Nhưng cậu lại là một dị năng giả, tất cả các giác quan đều nhạy cảm, một xíu mùi thuốc sát trùng cũng làm cậu khó chịu không thôi.
“Tinh!” Có thông báo tin nhắn của quang não. Là Hạ mẫu gửi lời hỏi thăm. Cũng may khối thân thể này không bị thương gì nghiêm trọng nên sau khi cậu trả viện phí, bệnh viện cũng không thông tri tin cậu bị tai nạn về cho gia đình. Chỉ là đáy của khối thân thể này quá yếu ớt, nên cậu phải ở lại để kiểm tra thêm, đến hôm nay các chỉ số ổn định cậu mới có thể xuất viện.
Sau khi xuất viện, Hạ Hoài An bắt tinh xe đến tinh cầu của cậu. Tốc độ của tinh xe khách rất nhanh, sau hai tiếng cậu đã đến nơi.
Hành tinh này tiêu điều hoang vắng. Làm cậu bất ngờ là nó có nhiều thực vật, chỉ là những thực vật đó tử khí trầm trầm làm cậu có cảm giác không khỏe.
“Tinh! Kiểm tra đo lường đã xong. Chỉ số ô nhiễm trung bình của tinh cầu là F.”
Chỉ số ô nhiễm? Hạ Hoài An rà quét lại trí nhớ của thân thể này. Chỉ số ô nhiễm là chỉ số được liên bang đặt ra để đo lường không khí, nước, thức ăn bao gồm cả động vật và thực vật, giúp bảo vệ an toàn sức khỏe người dân tinh tế.
Tinh tế có 1% dân số là người thức tỉnh bao gồm dị năng giả các hệ ngũ hành như kim, mộc, thủy, hỏa, thổ, hay dị năng biến dị như lôi, phong, băng, tinh thần, không gian, thời gian... Khi lên 10 tuổi, mỗi người dân tinh tế đều phải đi thức tỉnh dị năng ở hiệp hội dị năng phân khu. Nếu như may mắn thức tỉnh thì người đó ngay lập tức được liên bang nhận vào học viện Đế Đô, mỗi tháng được trợ cấp sinh hoạt phí.
Liên bang có khoảng 100 tỷ dân, 99 tỷ dân số là người thường. Tuy chỉ là người thường nhưng tuổi thọ trung bình của họ đã lên đến 200 tuổi.
Hạ Hoài An, một mộc hệ dị năng giả suốt mười năm chiến đấu với tang thi. Trong trận chiến cuối cùng, tang thi hoàng tự bạo tinh hạch, vì cậu đứng ra ngăn cản nên ngoài cậu không có đồng bạn nào phải hy sinh.
Giờ nghĩ lại cậu cũng không hối hận. Không còn tang thi, các chiến hữu sau này sẽ sống rất tốt. Gia đình đã không còn, cậu không còn gì để vướng bận.
Cậu xuyên vào một thân thể cũng tên là Hạ Hoài An, khuôn mặt chín phần giống bản thân ở Trái Đất, điểm khác biệt lớn nhất có lẽ thân thể này trẻ hơn cậu cả mười tuổi, 17 tuổi, vẫn là trẻ vị thành niên.
Nguyên chủ lớn lên ở viện phúc lợi. Hồi nhỏ bị thất lạc, mới được Hạ gia nhận về. Vì họ hàng cười nhạo nguyên chủ quê mùa, thiếu hiểu biết nên cậu rất tự ti và trầm mặc.
Nhận ra tâm trạng mình càng ngày càng không tốt, cậu xin gia đình đi du lịch khuây khỏa. Không ngờ rằng, tinh xe gặp tai nạn khiến giờ đang nằm viện là Hạ Hoài An Trái Đất.
“Hệ thống thu thập giá trị sinh mệnh 001 bắt đầu khởi động. 0%, 30%, 90%, 99%, 100%. Khởi động xong. Hoan nghênh ký chủ, hệ thống 001 tùy ngài mà phục vụ.”
Một thanh âm trong trẻo non nớt vang lên ngay trong đầu của cậu, cậu tưởng rằng mình gặp phải ảo giác. Hít sâu một hơi, Hạ Hoài An bình tĩnh lại. Tang thi, dị năng, xuyên không có quỷ gì mà cậu chưa gặp qua? Thêm một cái hệ thống nữa cũng không nhất thiết phải đại kinh tiểu quái.
“Hệ thống là gì? Vì sao xuất hiện ở trong đầu ta?”
“Thưa ký chủ, 001 là trí năng thông minh đến từ hệ hành tinh Hy Vọng có khoa học công nghệ cao cấp nhất vũ trụ. Các nhà thám hiểm nơi chúng ta tình cờ phát hiện ra một loại virus khiến sinh cơ xói mòn, chúng ta gọi nó là virus X.
Các nhà nghiên cứu cho ra kết quả virus X bào mòn sinh cơ khiến một số hệ hành tinh biến mất rơi vào không gian loạn lưu. Nhiều không gian loạn lưu xuất hiện sẽ dẫn đến thời không bạo động.
001 và các đồng bạn được tạo ra để đưa đến các nơi nhằm tinh lọc virus X thông qua giá trị sinh mệnh. Mà ký chủ người là mô giới giúp 001 quy hoạch và thực hiện hết thảy.”
Sau một hồi làm quen với hệ thống, Hạ Hoài An cũng hiểu, thu thập giá trị sinh mệnh tức là dị năng siêu cấp trồng thực vật tới một mức nhất định sẽ sản sinh một lượng sinh cơ có thể loại trừ virus X trong không gian.
Virus X là một virus kỳ lạ, có mặt xung quanh hành tinh có sự sống, nó làm xói mòn sinh cơ, sinh cơ cũng có thể tinh lọc nó. Con người phải không ngừng tạo ra lượng lớn sinh cơ so với một phần virus X thì virus X mới có thể bị tinh lọc.
Loại trừ được một mét khối virus X sẽ có được 100 điểm tích phân. Tích phân dùng để giao dịch ở hệ thống thương thành, có thể đổi ra những sản phẩm của hệ hành tinh Hy Vọng hoặc là những hệ hành tinh khác.
Màn hình hiện lên hình chiếu hộp quà. Giọng nói cuống quýt non nớt của 001 vang lên: “Ai nha! Xém chút quên mất! Ký chủ, khi trói định với 001 thì ngài có một lễ bao tân nhân. Xin ngài nhấn vào hộp quà mở ra lễ bao tân nhân nha.”
Hạ Hoài An nhấn vào hộp quà.
“Tinh, chúc mừng ký chủ Hạ Hoài An nhận được sở hữu một viên tinh cầu.”
“Tinh, chúc mừng ký chủ Hạ Hoài An có một lần toàn hệ thống thăng cấp cơ sở hạ tầng một viên tinh cầu.”
Mắt Hạ Hoài An sáng lên, cư nhiên quà của tân nhân lại là một viên tinh cầu. Cậu tra tra, càng tra cậu càng bình tĩnh lại, ánh sáng trong mắt lúc nãy không còn chút gì.
“Hệ thống, có phải nhầm lẫn gì không? Sao quà của ta lại là một viên rác tinh?”
Rác tinh chính là những tinh cầu không có con người sinh sống, không có tài nguyên khoáng sản giá trị, đất ô nhiễm khô cằn cũng khó trồng trọt. Muốn cải tạo những tinh cầu này phải bỏ ra tài nguyên vật lực bằng một số thiên văn. Cho nên chúng được liên bang bán ra với giá rẻ.
Viên tinh cầu cậu nhận được nằm rất gần với Đế Đô tinh, diện tích khoảng 10 triệu kilomet vuông.
“Ký chủ, nhiệm vụ của ngài chính là phủ xanh tinh cầu đó. Nó tuy là rác tinh nhưng vẫn có thể cải tạo. Chỉ là phí đầu tư quá lớn liên bang họ mới bỏ xó đem ra bán cho tư nhân. Còn có một loại gọi là phế tinh cầu, động thực vật đều không thể sinh sống trên đó. Với công nghệ phát triển của hệ hành tinh Hy Vọng mà phải tốn rất nhiều tài lực mới có thể biến một viên phế tinh trở thành viên tinh cầu có sinh mệnh. So ra cải tạo một viên rác tinh đúng là chín trâu mất sợi lông. Nhiệm vụ của hệ thống là không để rác tinh biến thành phế tinh.”
“Ký chủ, nếu ngài hảo hảo cải tạo, muốn đem tinh cầu thành khu du lịch, hay đem bán sản phẩm ngài trồng ra, cũng tha hồ mà kiếm tiền.”
Chưa chi hệ thống đã họa bánh nướng lớn cho cậu, không hổ là AI trí năng cao cấp, rất biết nói chuyện.
Hạ Hoài An thầm cong lên khóe miệng, đôi mắt phượng tinh xảo khẽ híp lại.
Thấy tâm trạng ký chủ không tệ lắm, hệ thống nói: “Bổn hệ thống tên gọi đầy đủ là hệ thống thu thập giá trị sinh mệnh 001. Sau này ký chủ gọi ta là A Nhất là được.”
Nghe giọng nói non non nớt nớt tràn ngập vui sướng, cậu khẽ cười: “Vậy sau này ta gọi ngươi là A Nhất hảo.”
Căn phòng yên tĩnh vang lên tiếng chuông.
“Thông báo, đến giờ kiểm tra định kỳ.” Một AI y tá vào rà quét người cậu một lượt.
“Số liệu tổng quát, tốt.”
“Trị số phục hồi, tốt.”
“Thưa ngài Hạ Hoài An, ngài có thể xuất viện.”
Hạ Hoài An thở dài một hơi. Rốt cuộc có thể xuất viện. Một tuần ở đây mùi thuốc sát trùng khiến cậu rất khó chịu.
Thật ra ở tinh tế, người ta đã tạo ra hệ thống khử mùi rất hiệu quả. Nhưng cậu lại là một dị năng giả, tất cả các giác quan đều nhạy cảm, một xíu mùi thuốc sát trùng cũng làm cậu khó chịu không thôi.
“Tinh!” Có thông báo tin nhắn của quang não. Là Hạ mẫu gửi lời hỏi thăm. Cũng may khối thân thể này không bị thương gì nghiêm trọng nên sau khi cậu trả viện phí, bệnh viện cũng không thông tri tin cậu bị tai nạn về cho gia đình. Chỉ là đáy của khối thân thể này quá yếu ớt, nên cậu phải ở lại để kiểm tra thêm, đến hôm nay các chỉ số ổn định cậu mới có thể xuất viện.
Sau khi xuất viện, Hạ Hoài An bắt tinh xe đến tinh cầu của cậu. Tốc độ của tinh xe khách rất nhanh, sau hai tiếng cậu đã đến nơi.
Hành tinh này tiêu điều hoang vắng. Làm cậu bất ngờ là nó có nhiều thực vật, chỉ là những thực vật đó tử khí trầm trầm làm cậu có cảm giác không khỏe.
“Tinh! Kiểm tra đo lường đã xong. Chỉ số ô nhiễm trung bình của tinh cầu là F.”
Chỉ số ô nhiễm? Hạ Hoài An rà quét lại trí nhớ của thân thể này. Chỉ số ô nhiễm là chỉ số được liên bang đặt ra để đo lường không khí, nước, thức ăn bao gồm cả động vật và thực vật, giúp bảo vệ an toàn sức khỏe người dân tinh tế.
Tinh tế có 1% dân số là người thức tỉnh bao gồm dị năng giả các hệ ngũ hành như kim, mộc, thủy, hỏa, thổ, hay dị năng biến dị như lôi, phong, băng, tinh thần, không gian, thời gian... Khi lên 10 tuổi, mỗi người dân tinh tế đều phải đi thức tỉnh dị năng ở hiệp hội dị năng phân khu. Nếu như may mắn thức tỉnh thì người đó ngay lập tức được liên bang nhận vào học viện Đế Đô, mỗi tháng được trợ cấp sinh hoạt phí.
Liên bang có khoảng 100 tỷ dân, 99 tỷ dân số là người thường. Tuy chỉ là người thường nhưng tuổi thọ trung bình của họ đã lên đến 200 tuổi.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro