Xuyên Sách: Nữ Phụ Thập Niên 70 Được Nuông Chiều Mỗi Ngày

Chương 43

2024-11-17 19:59:56

Biết anh thích thịt kho tàu, cô quyết định làm một nồi thịt kho, thêm món lòng xào giòn – phần lòng cô mua từ trước đã được giữ tươi.

Nhân dịp hôm nay được nghỉ và có anh ở bên, cô muốn làm vài món ngon để cùng nhau ăn mừng.

Cuối cùng, cô còn làm thêm món thỏ xào cay.

Cố Tĩnh Quốc thấy cô chuẩn bị thịt thỏ liền bảo: “Lần sau em lên núi cẩn thận nhé, đừng đi vào sâu.

Lần trước em gặp lợn rừng, hôm nay cũng thế, có vẻ trên núi không an toàn.

Nếu cần cắt cỏ, đợi anh tan học rồi anh đi giúp em, như vậy anh sẽ yên tâm hơn.”

Anh biết cô thích công việc này vì tiện đường và không quá mệt nhọc, nhưng nghĩ đến những nguy hiểm trên núi anh lại không an lòng.

Tiểu Nhiễm nhanh chóng xua tay: “Đừng lo cho em, lần sau em không vào núi sâu nữa là được.

Anh còn phải đi học, đừng bận tâm về em.

Em đi lâu vậy rồi mà có gặp chuyện gì đâu.

Nếu anh giúp, người khác sẽ ganh tị chết mất!”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Cô rất thích lên núi, nơi đó có vô số sản vật phong phú.

Đối với người khác, núi có thể nguy hiểm, nhưng với cô thì không.

Nhờ không gian bí mật của mình, cô có thể bảo vệ bản thân và thậm chí thu các loài vật vào không gian nếu cần.

Với cô, núi là kho báu lớn mà cô có thể tận dụng tốt nhất.

Cố Tĩnh Quốc thấy Tiểu Nhiễm kiên quyết như vậy nên không khuyên thêm, chỉ nhắc cô cẩn thận, đừng đi quá xa, và luôn giữ an toàn.

Tiểu Nhiễm lắng nghe không chút khó chịu, cô biết anh dặn dò là vì lo lắng cho mình.

Trong lòng cô thấy thật ấm áp; cảm giác có bạn trai thật tốt.

Ở hiện đại, Tiểu Nhiễm chưa từng có người yêu vì thấy tình cảm giữa con người đôi khi quá toan tính và thực dụng, khiến cô không có hứng thú.

Cô thầm cảm ơn số phận đã đưa mình đến thời đại này để gặp người phù hợp.

Khi nấu xong bữa tối, Tiểu Nhiễm chia ra một phần thịt kho tàu, lòng xào giòn và thỏ xào cay, bảo Cố Tĩnh Quốc sau bữa ăn mang phần này qua cho ông ngoại và mọi người.

Ăn xong, Tiểu Nhiễm định rửa bát nhưng Cố Tĩnh Quốc ngăn lại, nói: “Em đã nấu ăn rồi, để anh rửa bát, không thể để em vất vả một mình được.”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Thấy anh tinh ý và biết quan tâm như vậy, Tiểu Nhiễm cũng không từ chối.

Anh không hề mang tư tưởng gia trưởng như nhiều người đàn ông khác trong thời đại này.

Càng ngày cô càng cảm nhận được rằng Cố Tĩnh Quốc là một người rất đáng quý.

Khi Cố Tĩnh Quốc rửa bát xong, Tiểu Nhiễm giục anh mang đồ ăn qua cho ông ngoại.

Anh tới chuồng bò thì thấy ông ngoại và mọi người đang chuẩn bị bữa tối.

Dù là ngày nghỉ nhưng các cụ vẫn chưa ngơi tay, bận rộn với việc quét dọn và xử lý phân bò – một loại tài sản quý giá của đội.

Cố Tĩnh Quốc đưa đồ ăn cho ông ngoại rồi giúp mọi người kéo nước, rửa sạch chuồng bò.

Khi anh xong việc thì bữa tối cũng vừa chuẩn bị xong.

Nhờ có phần thịt anh mang tới, mọi người đã nấu một nồi cháo rau dại, có thịt ăn cùng.

Vừa ăn, mọi người vừa nhận ra ngay món này do Tiểu Nhiễm nấu, đoán rằng tình cảm của cô và Cố Tĩnh Quốc đã tiến triển.

Chuyện thanh niên trí thức bắt được lợn rừng và được chia thịt đã lan khắp đội, ai cũng biết, nên không ai thắc mắc về bữa thịt tối nay.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Sách: Nữ Phụ Thập Niên 70 Được Nuông Chiều Mỗi Ngày

Số ký tự: 0