Xuyên Sách: Sau Khi Gả Cho Anh Trai Nam Chính, Nữ Phụ Liên Tục Đòi Ly Hôn
Chương 16
2024-10-18 21:06:35
Nhịp tim Ôn Du đánh cái thịch, cảm giác này quen lắm, giống hệt mẹ Giang mỗi lần bị cô ‘hành hạ’ tới mức bó tay. Nhưng mẹ Giang không im lìm như Giang Vân Yến, ít ra bà ấy vẫn sẽ ấn trán hoặc nhéo má cô.
Nhưng tóm lại là cực kỳ chiều chuộng Ôn Du.
Ôn Du nghĩ: suy cho cùng, Giang Vân Yến vẫn là người nhà họ Giang, nhà họ ai cũng đối xử cực tốt với cô!
Ngay cả Giang Vân Cẩn bị Ôn Du chơi xỏ nhiều lần cũng vâỵ. Dù cô đã làm rất nhiều chuyện đáng ghét theo cốt truyện trong nguyên tác, nhưng chỉ cần cô bằng lòng thay đổi, Giang Vân Cẩn không ghét bỏ cô nữa.
Còn Giang Vân Yến thoạt trông lạnh nhạt kiệm lời, nhưng trên thực tế, từ sau khi hai người kết hôn, anh chăm sóc cô rất chu đáo. Hệt như kế thừa nhiệm vụ chăm sóc cô mà mẹ Giang giao cho.
Ôn Du cũng rất biết chớp thời cơ, lập tức được đà lấn tới, giọng nghe ngọt phát ngấy: “Anh cả, em muốn ăn bò sốt vang! Cả món sườn chiên giòn với cánh gà chiên mắm tỏi…”
“Chỉ được chọn một!” Giang Vân Yến lạnh lùng đáp.
Ôn Du bĩu môi đầy ấm ức, nói với giọng tội nghiệp: “Thôi được… Vậy em muốn ăn bò sốt vang!”
Ôn Du hứ một tiếng, theo sát Giang Vân Yến, nhìn anh xắn ống tay áo, đeo tạp dề; thoáng chốc từ thành phần tinh anh trong xã hội biến thành chàng tiên Ốc đảm đang. Phần eo thon gọn, rắn chắc của anh quá hợp với chiếc tạp dề kia! Ôn Du cười mãn nguyện, lòng đầy mong chờ.
Lúc đầu Ôn Du còn lo lắng, sợ Giang Vân Yến giận, nói cho có để dỗ dành cô. Tới khi tận mắt thấy anh cầm dao thái thịt bò, cô mới yên tâm quay về nằm xuống sofa chờ anh. Ôn Du thấy thời gian cũng hòm hòm, bèn đăng nhập Weibo. Bài đăng Weibo hồi sáng của cô bấy giờ đã có mấy chục nghìn lượt like và bình luận.
Đây đã là con số cực khổng lồ với người mới chỉ có vài tác phẩm như Ôn Du. Video cũng đã cán mốc năm triệu lượt xem. Cô up tấm ảnh đã chuẩn bị từ trước lên Weibo, bắt đầu từ đoạn Giang Vân Cẩn ‘anh hùng cứu mỹ nhân’ tới đoạn cô lao vào lòng Tô Lãnh Nguyệt.
Vừa tới sáu giờ, cư dân mạng canh me từ trước đã ào vào xem: [Đỉnh!]
[Vãi chưởng, tôi không nhìn nhầm chứ?]
[Sao Ôn Du lại nhào vào lòng Tô Lãnh Nguyệt? Tôi tưởng họ là tình địch?]
Khi cộng đồng mạng hãy còn chìm trong cơn sốc, Ôn Du chọn một bình luận, trả lời: [Đầu tiên, Giang Vân Cẩm chơi rất cùi, tiếp đó cực cùi bắp, chốt lại là cùi ơi là cùi!]
Cư dân mạng: [Há há há.]
[Giang Vân Cẩn kiểu: Ủa alo???]
[Xin lỗi chứ tui tin thật rồi. Nếu Ôn Du vẫn thích Giang Vân Cẩn thì còn lâu mới nói như này. Mấy bồ không biết chứ dạo đó, ngày nào Giang Vân Cẩn cũng up Weibo khoe lịch sử chiến tích chứng minh bản thân. Thậm chí muốn được anh ấy trả lời thì chỉ cần chê anh ấy chơi cùi là được!]
[Ôi trời ơi, hai chị đẹp ôm ấp nhau, tình địch mà như này á? Tôi méo tin đâu!]
Ôn Du không khỏi nhướng mày khi đọc tới đây, có chuyện này nữa hả? Giang Vân Cẩn để tâm tới việc bị cô chê chơi game cùi vậy ư? Có thông báo mới, Giang Vân Cẩn bình luận bài đăng của cô: [Thế tối qua nhừ đòn chưa?], kèm theo một emo cười mỉm thân thiện. Nhìn là biết ngoài mặt anh ấy nở nụ cười hãm, trong lòng đang mắng cô xối xả.
Cư dân mạng lập tức hóng chuyện: [Ai cho ăn đòn cơ?]
[Bị ai cho ăn đòn thế? Có gì hot?!]
[Nói chuyện mà cứ úp mở như anh thì về già ế lòi ra đấy!]
[Cười vãi, @Ôn Du ơi, tới xem cú phản kích của anh ấy này, mau ra đòn đánh trả đi!]
Ôn Du không trả lời, trước kia có quá nhiều tin đồn giữa họ, chẳng cần thiết phải trả lời từng người một. Nhưng cô vẫn không nhịn cười được, hóa ra Giang Vân Cẩn thật sự rất quan tâm tới việc bị chê chơi game cùi!
Tiếp đó, Tô Lãnh Nguyệt cũng bình luận dưới bài đăng của cô: [Tối qua về có sao không?]
Ôn Du ngừng chốc lát, sau đó cười tươi hơn.
Ôn Du không kết bạn với Tô Lãnh Nguyệt, hai người chẳng qua lại với nhau, Tô Lãnh Nguyệt cũng chẳng phải người ưa nịnh nọt. Hai người họ chạm mặt cũng chẳng mấy khi yên ổn nên chưa có dịp kết bạn với nhau.
Cơ mà nữ chính đúng là nữ chính: rộng lượng hết biết! Thái độ Tô Lãnh Nguyệt như này là biết cô ấy không để bụng những chuyện trước kia Ôn Du gây ra. Dù nguyên nhân chủ yếu là vì nể mặt Giang Vân Cẩn.
Ôn Du trả lời bình luận của nữ chính: [Không sao, về xong đi ngủ luôn. Giờ đang chờ ăn cơm nè, cảm ơn chị Đẹp quan tâm em ~ [ôm ôm]jpg.]
Nếu không có gì bất ngờ thì Giang Vân Cẩn thấy bình luận xong chắc sẽ tức tắc thở luôn ha?
Ôn Du chẹp miệng, điêu dân Giang Vân Cẩn to gan dám mưu hại bản tiểu thư? Còn khuya mới đủ trình!
Tiếc là cô không được tận mắt chứng kiến cảnh Giang Vân Cẩn nhảy sồn sồn lên!
Nhưng cộng đồng mạng nhiệt tình quá đỗi, thay nhau tag Giang Vân Cẩn dưới phần bình luận của Ôn Du và Tô Lãnh Nguyệt. Cũng có nhiều người bấy giờ mới bàng hoàng: [Hai người họ là tình địch cơ mà?]
[Hai người đẹp tung hint, thích quá đi mất! Gái đẹp yêu nhau là chân lý, đám đàn ông thúi chỉ là kẻ thứ ba trong cuộc tềnh thôi!]
[Các bồ không thấy phản ứng đầu tiên của Ôn Du là nhào vào lòng Tô Lãnh Nguyệt hở? Với kinh nghiệm cày tiểu thuyết chục năm của lão làng là tui đây, có khi Ôn Du với Giang Vân Cẩn mới là tình địch đó! Để tiếp cận chị Đẹp Tô Lãnh Nguyệt mình yêu mến, Ôn Du giả vờ phải lòng Giang Vân Cẩn để tiện bề ra tay… ]
[Ôi em vẫn luôn kiên quyết phản đối tiền bối quyết định rửa tay gác kiếm, quy ẩn giới tiểu thuyết đọ!!!]
[Ha ha ha, các chị Đẹp còn không đăng bài làm rõ là tui tin thật đó nha!!! Loa loa loa, xin tuyên bố người Ôn Du yêu là Tô Lãnh Nguyệt nhớ!!!]
[Bà con nhớ nhé, Ôn Du và Tô Lãnh Nguyệt mới là tình yêu đích thực!]
Giang Vân Cẩn vừa trả lời tin nhắn về công việc xong thì thấy cả đống bình luận tag mình trên Weibo. Anh ấy tò mò nhấn vào xem sao, đọc xong, mặt mũi Giang Vân Cẩn xanh lét.
Anh ấy chỉ muốn lập tức xông qua kia chất vấn ông anh cả: Đứa nào cũng là em anh, sao anh chỉ đập em mà không tẩn Ôn Du?!!!
Tô Lãnh Nguyệt thản nhiên nhìn Giang Vân Cẩn lên cơn: “...”
…
Bên này, Ôn Du đang thầm cười vào mặt Giang Vân Cẩn thì ngửi thấy mùi thơm ngào ngạt của bò sốt vang. Cô ngoảnh đầu lại, chàng tiên Ốc đã rửa sạch tay, cởi tạp dề, chuẩn bị về phòng.
Bước cuối để có món bò sốt vang ngon lành là hầm nhừ thịt, phần này có thể giải quyết bằng nồi áp suất, không cần đứng trông nữa.
Nhưng Giang Vân Yến ngoảnh đầu, thấy Ôn Du đang nhìn anh bằng ánh mắt sáng ngời lấp lánh, anh vô thức khựng lại, nhưng không chủ động hỏi han như bình thường.
Nhưng tâm trạng Ôn Du đang vui hết biết, cô chủ động khai báo: “Hôm nay em lại ‘gây chuyện’ nữa nè!”
Rồi Ôn Du nhanh nhảu kể với Giang Vân Yến đầu đuôi chuyện câu thêm lượt xem cho bộ phim chiếu mạng như nào. Kể xong, cô nhìn anh với vẻ đầy mong đợi, chờ được khen.
Nào ngờ Giang Vân Yến nghe xong, ánh mắt tối đi: “Em ôm bạn gái của A Cẩn?”
Ôn Du chớp mắt, buột miệng: “Đúng vậy. Chẳng lẽ em ôm anh ấy? Chị dâu, em chồng phải giữ khoảng cách chứ ~”
Nói xong, Ôn Du mới sực nhớ ra mình đang ở trước mặt Giang Vân Yến, không được nói linh tinh. Cô vội vàng mím môi, xấu hổ tới mức nhìn ngang liếc dọc khắp chỗ.
Ôn Du không hề cố ý nhắc đến mối quan hệ đầy ngượng ngập của họ bây giờ!
Nhưng vừa nãy cô lại chiếu tướng Giang Vân Cẩn lần nữa, nên vui mừng hơi quá đà…
Ấy vậy mà Giang Vân Yến lại khẽ nhếch miệng cười! Dù chỉ là nụ cười thoáng qua, nhưng phút chốc quét sạch sự lạnh lùng thường trực trên gương mặt anh, khiến người đối diện nhận ra nụ cười của anh đẹp nhường nào!
Ôn Du không khỏi chăm chú nhìn Giang Vân Yến, nhưng anh không cười nữa, cứ như khoảnh khắc vừa rồi chỉ là ảo giác của cô.
Tiếp đó, Giang Vân Yến đứng dậy, lại đi vào bếp.
Ôn Du: “?”
Nấu xong hết rồi, giờ chờ thịt nhừ là ăn được mà? Sau đó, cô thấy Giang Vân Yến dùng đôi tay tuyệt đẹp của anh lấy cánh gà và sườn trong tủ lạnh ra.
Ôn Du: “!”
…
Thế là sườn chiên giòn, cánh gà chiên mắm tỏi và bò sốt vang có đủ cả!
Cả căn nhà rộng lớn bỗng chốc ngào ngạt mùi thức ăn.
Ôn Du đang đói bụng, giờ ngửi thấy mùi thơm, chẳng thiết tha nghịch điện thoại nữa, chạy thẳng vào nhà bếp canh me.
Giang Vân Yến đang chiên cánh gà, tiếng dầu sôi xèo xèo, từng miếng cánh gà ướp mắm tỏi xong xuôi được thả vào chảo dầu sôi sùng sục, chẳng mấy chốc, da gà đã vàng rụm.
Mùi thơm của tỏi băm ngào ngạt, Ôn Du nhìn chảo gà không chớp mắt.
Nhưng trong lòng hết sức buồn bực, sao Giang Vân Yến lại có thể vừa kiếm tiền giỏi vừa nấu ăn ngon vậy nhỉ?!
Chẳng lẽ đây là khoảng cách giữa người với người?! Ôn Du vừa ngưỡng mộ vừa gato, bỗng một miếng cánh gà xuất hiện trước mặt cô!
Ôn Du nở nụ cười tươi rói: “Cảm ơn anh cả, anh cả tuyệt vời quá!!!”
Rồi cô há miệng gặm cánh gà. “Rộp” một miếng, trong miệng thoáng chốc tràn ngập vị thơm ngon của thịt gà, lớp bột ớt trên da gà vàng rộm khiến hương vị càng đậm đà hơn.
Giang Vân Yến còn cắt khía giữa cánh gà, nên cô chẳng cần gặm xương, cắn một cái là thịt vào miệng, xương ở lại.
Ôn Du ăn xong một chiếc cánh gà, đoạn nhìn người đàn ông cạnh cô bằng vẻ thèm thuồng.
Rõ ràng Gang Vân Yến đang lo việc bếp núc, nhưng đôi chân dài, eo thon cộng thêm gương mặt đẹp trai ngời ngời, động tác chiên cánh gà cũng thong thả chậm rãi, tốc độ lại vừa phải. Trông anh như đang làm công tác nghiên cứu gì đó.
Giờ mà Giang Vân Yến khoác chiếc áo blouse trắng lên người thì có khác gì trùm phản diện đẹp trai, IQ cực cao trong tiểu thuyết không hả?
Nghĩ vậy nên Ôn Du không dám quá trớn nữa. Rõ ràng Giang Vân Yến đã nhận ra ánh mắt của cô, nhưng vẫn bất động như không, chỉ tập trung chiên cánh gà.
Ôn Du liếm môi, duỗi ngón tay trắng nõn ra, chọc bờ vai rắn chắc của Giang Vân Yến: “Anh cả ơi~~~”
Giọng nói ngọt ngào vô cùng, âm cuối cùng kéo dài như bất tận. Nếu mẹ Giang ở đây thì đã vội ôm cô vào lòng, cô muốn gì cũng đồng ý hết.
Nhưng người đàn ông trước mặt cô vẫn rất bình thản: “Sao vậy?”
Nhưng tóm lại là cực kỳ chiều chuộng Ôn Du.
Ôn Du nghĩ: suy cho cùng, Giang Vân Yến vẫn là người nhà họ Giang, nhà họ ai cũng đối xử cực tốt với cô!
Ngay cả Giang Vân Cẩn bị Ôn Du chơi xỏ nhiều lần cũng vâỵ. Dù cô đã làm rất nhiều chuyện đáng ghét theo cốt truyện trong nguyên tác, nhưng chỉ cần cô bằng lòng thay đổi, Giang Vân Cẩn không ghét bỏ cô nữa.
Còn Giang Vân Yến thoạt trông lạnh nhạt kiệm lời, nhưng trên thực tế, từ sau khi hai người kết hôn, anh chăm sóc cô rất chu đáo. Hệt như kế thừa nhiệm vụ chăm sóc cô mà mẹ Giang giao cho.
Ôn Du cũng rất biết chớp thời cơ, lập tức được đà lấn tới, giọng nghe ngọt phát ngấy: “Anh cả, em muốn ăn bò sốt vang! Cả món sườn chiên giòn với cánh gà chiên mắm tỏi…”
“Chỉ được chọn một!” Giang Vân Yến lạnh lùng đáp.
Ôn Du bĩu môi đầy ấm ức, nói với giọng tội nghiệp: “Thôi được… Vậy em muốn ăn bò sốt vang!”
Ôn Du hứ một tiếng, theo sát Giang Vân Yến, nhìn anh xắn ống tay áo, đeo tạp dề; thoáng chốc từ thành phần tinh anh trong xã hội biến thành chàng tiên Ốc đảm đang. Phần eo thon gọn, rắn chắc của anh quá hợp với chiếc tạp dề kia! Ôn Du cười mãn nguyện, lòng đầy mong chờ.
Lúc đầu Ôn Du còn lo lắng, sợ Giang Vân Yến giận, nói cho có để dỗ dành cô. Tới khi tận mắt thấy anh cầm dao thái thịt bò, cô mới yên tâm quay về nằm xuống sofa chờ anh. Ôn Du thấy thời gian cũng hòm hòm, bèn đăng nhập Weibo. Bài đăng Weibo hồi sáng của cô bấy giờ đã có mấy chục nghìn lượt like và bình luận.
Đây đã là con số cực khổng lồ với người mới chỉ có vài tác phẩm như Ôn Du. Video cũng đã cán mốc năm triệu lượt xem. Cô up tấm ảnh đã chuẩn bị từ trước lên Weibo, bắt đầu từ đoạn Giang Vân Cẩn ‘anh hùng cứu mỹ nhân’ tới đoạn cô lao vào lòng Tô Lãnh Nguyệt.
Vừa tới sáu giờ, cư dân mạng canh me từ trước đã ào vào xem: [Đỉnh!]
[Vãi chưởng, tôi không nhìn nhầm chứ?]
[Sao Ôn Du lại nhào vào lòng Tô Lãnh Nguyệt? Tôi tưởng họ là tình địch?]
Khi cộng đồng mạng hãy còn chìm trong cơn sốc, Ôn Du chọn một bình luận, trả lời: [Đầu tiên, Giang Vân Cẩm chơi rất cùi, tiếp đó cực cùi bắp, chốt lại là cùi ơi là cùi!]
Cư dân mạng: [Há há há.]
[Giang Vân Cẩn kiểu: Ủa alo???]
[Xin lỗi chứ tui tin thật rồi. Nếu Ôn Du vẫn thích Giang Vân Cẩn thì còn lâu mới nói như này. Mấy bồ không biết chứ dạo đó, ngày nào Giang Vân Cẩn cũng up Weibo khoe lịch sử chiến tích chứng minh bản thân. Thậm chí muốn được anh ấy trả lời thì chỉ cần chê anh ấy chơi cùi là được!]
[Ôi trời ơi, hai chị đẹp ôm ấp nhau, tình địch mà như này á? Tôi méo tin đâu!]
Ôn Du không khỏi nhướng mày khi đọc tới đây, có chuyện này nữa hả? Giang Vân Cẩn để tâm tới việc bị cô chê chơi game cùi vậy ư? Có thông báo mới, Giang Vân Cẩn bình luận bài đăng của cô: [Thế tối qua nhừ đòn chưa?], kèm theo một emo cười mỉm thân thiện. Nhìn là biết ngoài mặt anh ấy nở nụ cười hãm, trong lòng đang mắng cô xối xả.
Cư dân mạng lập tức hóng chuyện: [Ai cho ăn đòn cơ?]
[Bị ai cho ăn đòn thế? Có gì hot?!]
[Nói chuyện mà cứ úp mở như anh thì về già ế lòi ra đấy!]
[Cười vãi, @Ôn Du ơi, tới xem cú phản kích của anh ấy này, mau ra đòn đánh trả đi!]
Ôn Du không trả lời, trước kia có quá nhiều tin đồn giữa họ, chẳng cần thiết phải trả lời từng người một. Nhưng cô vẫn không nhịn cười được, hóa ra Giang Vân Cẩn thật sự rất quan tâm tới việc bị chê chơi game cùi!
Tiếp đó, Tô Lãnh Nguyệt cũng bình luận dưới bài đăng của cô: [Tối qua về có sao không?]
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Ôn Du ngừng chốc lát, sau đó cười tươi hơn.
Ôn Du không kết bạn với Tô Lãnh Nguyệt, hai người chẳng qua lại với nhau, Tô Lãnh Nguyệt cũng chẳng phải người ưa nịnh nọt. Hai người họ chạm mặt cũng chẳng mấy khi yên ổn nên chưa có dịp kết bạn với nhau.
Cơ mà nữ chính đúng là nữ chính: rộng lượng hết biết! Thái độ Tô Lãnh Nguyệt như này là biết cô ấy không để bụng những chuyện trước kia Ôn Du gây ra. Dù nguyên nhân chủ yếu là vì nể mặt Giang Vân Cẩn.
Ôn Du trả lời bình luận của nữ chính: [Không sao, về xong đi ngủ luôn. Giờ đang chờ ăn cơm nè, cảm ơn chị Đẹp quan tâm em ~ [ôm ôm]jpg.]
Nếu không có gì bất ngờ thì Giang Vân Cẩn thấy bình luận xong chắc sẽ tức tắc thở luôn ha?
Ôn Du chẹp miệng, điêu dân Giang Vân Cẩn to gan dám mưu hại bản tiểu thư? Còn khuya mới đủ trình!
Tiếc là cô không được tận mắt chứng kiến cảnh Giang Vân Cẩn nhảy sồn sồn lên!
Nhưng cộng đồng mạng nhiệt tình quá đỗi, thay nhau tag Giang Vân Cẩn dưới phần bình luận của Ôn Du và Tô Lãnh Nguyệt. Cũng có nhiều người bấy giờ mới bàng hoàng: [Hai người họ là tình địch cơ mà?]
[Hai người đẹp tung hint, thích quá đi mất! Gái đẹp yêu nhau là chân lý, đám đàn ông thúi chỉ là kẻ thứ ba trong cuộc tềnh thôi!]
[Các bồ không thấy phản ứng đầu tiên của Ôn Du là nhào vào lòng Tô Lãnh Nguyệt hở? Với kinh nghiệm cày tiểu thuyết chục năm của lão làng là tui đây, có khi Ôn Du với Giang Vân Cẩn mới là tình địch đó! Để tiếp cận chị Đẹp Tô Lãnh Nguyệt mình yêu mến, Ôn Du giả vờ phải lòng Giang Vân Cẩn để tiện bề ra tay… ]
[Ôi em vẫn luôn kiên quyết phản đối tiền bối quyết định rửa tay gác kiếm, quy ẩn giới tiểu thuyết đọ!!!]
[Ha ha ha, các chị Đẹp còn không đăng bài làm rõ là tui tin thật đó nha!!! Loa loa loa, xin tuyên bố người Ôn Du yêu là Tô Lãnh Nguyệt nhớ!!!]
[Bà con nhớ nhé, Ôn Du và Tô Lãnh Nguyệt mới là tình yêu đích thực!]
Giang Vân Cẩn vừa trả lời tin nhắn về công việc xong thì thấy cả đống bình luận tag mình trên Weibo. Anh ấy tò mò nhấn vào xem sao, đọc xong, mặt mũi Giang Vân Cẩn xanh lét.
Anh ấy chỉ muốn lập tức xông qua kia chất vấn ông anh cả: Đứa nào cũng là em anh, sao anh chỉ đập em mà không tẩn Ôn Du?!!!
Tô Lãnh Nguyệt thản nhiên nhìn Giang Vân Cẩn lên cơn: “...”
…
Bên này, Ôn Du đang thầm cười vào mặt Giang Vân Cẩn thì ngửi thấy mùi thơm ngào ngạt của bò sốt vang. Cô ngoảnh đầu lại, chàng tiên Ốc đã rửa sạch tay, cởi tạp dề, chuẩn bị về phòng.
Bước cuối để có món bò sốt vang ngon lành là hầm nhừ thịt, phần này có thể giải quyết bằng nồi áp suất, không cần đứng trông nữa.
Nhưng Giang Vân Yến ngoảnh đầu, thấy Ôn Du đang nhìn anh bằng ánh mắt sáng ngời lấp lánh, anh vô thức khựng lại, nhưng không chủ động hỏi han như bình thường.
Nhưng tâm trạng Ôn Du đang vui hết biết, cô chủ động khai báo: “Hôm nay em lại ‘gây chuyện’ nữa nè!”
Rồi Ôn Du nhanh nhảu kể với Giang Vân Yến đầu đuôi chuyện câu thêm lượt xem cho bộ phim chiếu mạng như nào. Kể xong, cô nhìn anh với vẻ đầy mong đợi, chờ được khen.
Nào ngờ Giang Vân Yến nghe xong, ánh mắt tối đi: “Em ôm bạn gái của A Cẩn?”
Ôn Du chớp mắt, buột miệng: “Đúng vậy. Chẳng lẽ em ôm anh ấy? Chị dâu, em chồng phải giữ khoảng cách chứ ~”
Nói xong, Ôn Du mới sực nhớ ra mình đang ở trước mặt Giang Vân Yến, không được nói linh tinh. Cô vội vàng mím môi, xấu hổ tới mức nhìn ngang liếc dọc khắp chỗ.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Ôn Du không hề cố ý nhắc đến mối quan hệ đầy ngượng ngập của họ bây giờ!
Nhưng vừa nãy cô lại chiếu tướng Giang Vân Cẩn lần nữa, nên vui mừng hơi quá đà…
Ấy vậy mà Giang Vân Yến lại khẽ nhếch miệng cười! Dù chỉ là nụ cười thoáng qua, nhưng phút chốc quét sạch sự lạnh lùng thường trực trên gương mặt anh, khiến người đối diện nhận ra nụ cười của anh đẹp nhường nào!
Ôn Du không khỏi chăm chú nhìn Giang Vân Yến, nhưng anh không cười nữa, cứ như khoảnh khắc vừa rồi chỉ là ảo giác của cô.
Tiếp đó, Giang Vân Yến đứng dậy, lại đi vào bếp.
Ôn Du: “?”
Nấu xong hết rồi, giờ chờ thịt nhừ là ăn được mà? Sau đó, cô thấy Giang Vân Yến dùng đôi tay tuyệt đẹp của anh lấy cánh gà và sườn trong tủ lạnh ra.
Ôn Du: “!”
…
Thế là sườn chiên giòn, cánh gà chiên mắm tỏi và bò sốt vang có đủ cả!
Cả căn nhà rộng lớn bỗng chốc ngào ngạt mùi thức ăn.
Ôn Du đang đói bụng, giờ ngửi thấy mùi thơm, chẳng thiết tha nghịch điện thoại nữa, chạy thẳng vào nhà bếp canh me.
Giang Vân Yến đang chiên cánh gà, tiếng dầu sôi xèo xèo, từng miếng cánh gà ướp mắm tỏi xong xuôi được thả vào chảo dầu sôi sùng sục, chẳng mấy chốc, da gà đã vàng rụm.
Mùi thơm của tỏi băm ngào ngạt, Ôn Du nhìn chảo gà không chớp mắt.
Nhưng trong lòng hết sức buồn bực, sao Giang Vân Yến lại có thể vừa kiếm tiền giỏi vừa nấu ăn ngon vậy nhỉ?!
Chẳng lẽ đây là khoảng cách giữa người với người?! Ôn Du vừa ngưỡng mộ vừa gato, bỗng một miếng cánh gà xuất hiện trước mặt cô!
Ôn Du nở nụ cười tươi rói: “Cảm ơn anh cả, anh cả tuyệt vời quá!!!”
Rồi cô há miệng gặm cánh gà. “Rộp” một miếng, trong miệng thoáng chốc tràn ngập vị thơm ngon của thịt gà, lớp bột ớt trên da gà vàng rộm khiến hương vị càng đậm đà hơn.
Giang Vân Yến còn cắt khía giữa cánh gà, nên cô chẳng cần gặm xương, cắn một cái là thịt vào miệng, xương ở lại.
Ôn Du ăn xong một chiếc cánh gà, đoạn nhìn người đàn ông cạnh cô bằng vẻ thèm thuồng.
Rõ ràng Gang Vân Yến đang lo việc bếp núc, nhưng đôi chân dài, eo thon cộng thêm gương mặt đẹp trai ngời ngời, động tác chiên cánh gà cũng thong thả chậm rãi, tốc độ lại vừa phải. Trông anh như đang làm công tác nghiên cứu gì đó.
Giờ mà Giang Vân Yến khoác chiếc áo blouse trắng lên người thì có khác gì trùm phản diện đẹp trai, IQ cực cao trong tiểu thuyết không hả?
Nghĩ vậy nên Ôn Du không dám quá trớn nữa. Rõ ràng Giang Vân Yến đã nhận ra ánh mắt của cô, nhưng vẫn bất động như không, chỉ tập trung chiên cánh gà.
Ôn Du liếm môi, duỗi ngón tay trắng nõn ra, chọc bờ vai rắn chắc của Giang Vân Yến: “Anh cả ơi~~~”
Giọng nói ngọt ngào vô cùng, âm cuối cùng kéo dài như bất tận. Nếu mẹ Giang ở đây thì đã vội ôm cô vào lòng, cô muốn gì cũng đồng ý hết.
Nhưng người đàn ông trước mặt cô vẫn rất bình thản: “Sao vậy?”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro