Xuyên Sách Thập Niên 70: Mỹ Nhân Trời Sinh Có Thần Lực
Tiến Vào Ngọn N...
Đừng cúp máy
2024-08-22 22:25:46
Nhưng mỗi khi cô có cảm giác như vậy, cô lại thường có thể tìm thấy những thứ tốt trong núi. Đôi khi những cảm giác này khó mà giải thích được, cô cũng không suy nghĩ nhiều, chỉ đơn giản tìm một hướng đi dễ dàng và tiến vào núi.
Dư Dao có khả năng định hướng rất tốt, rất ít khi bị lạc đường.
Nhưng vì đây là lần đầu tiên cô đến khu vực này, để tránh những rủi ro không mong muốn, cô vẫn vừa đi vừa để lại những dấu hiệu mà chỉ mình cô hiểu.
Ước chừng đi được hơn một giờ, cô cũng đã vào được trong núi.
Trong núi sâu rất yên tĩnh, không phải loại yên tĩnh không nghe thấy âm thanh này, mà là rõ ràng bên tai đều là tiếng côn trùng kêu, tiếng chim hót, nhưng vẫn có thể làm cho người ta cảm thấy tĩnh tâm lại.
Cảm nhận về động vật và thực vật mang tới khác hoàn toàn so với cảm giác con người mang lại.
Môi trường tĩnh mịch xung quanh cũng giúp Dư Dao dễ dàng tập trung hơn vào việc tìm kiếm những thứ cô mong muốn.
Nhưng lần này, cô không cần gì nhiều, chỉ lựa chọn những loại nấm và dược liệu có chất lượng tốt để tiết kiệm thời gian.
Sau khi đi sâu thêm khoảng một giờ nữa, cô giống như hoàn toàn cách biệt với thế giới bên ngoài. Đột nhiên, Dư Dao bị vài củ quả màu vàng ở phía trước hấp dẫn ánh nhìn.
Cô nheo mắt lại, cố gắng nhìn cho rõ hơn.
Nếu như cô không có nhìn nhầm, thì khoảng cách chừng mười bước trước mặt cô chính là nhân sâm!
Hơn nữa, còn là hai gốc cây!
Dư Dao cảm thấy vận may của mình từ khi đi tới thế giới này vẫn không tệ, cụ thể thể hiện ở việc cô vào núi luôn có thể có thu hoạch không nhỏ, nhưng trước kia, ở trong thôn, nhiều lắm cũng là gặp phải một ít đương quy, hoàng kỳ các loại.
Cũng không đúng, đêm hôm đó rõ ràng còn có lợn rừng chủ động đưa tới cửa, xem ra cô xuyên qua cũng không phải là bạch xuyên, nói không chừng cô chính là cái khí vận chi tử a.
Trong lòng tuy rằng nghĩ như vậy, nhưng trong lúc hành động Dư Dao vẫn rất cẩn thận, vận khí tốt cũng phải xem mình có bản lĩnh bắt được hay không.
Cô từ trước đã nghe nói qua ở ngoài hoang dã, càng là nơi xuất hiện thiên tài địa bảo, lại càng có khả năng xuất hiện độc xà độc trùng.
Chúng nó sẽ coi những bảo bối này là vật thuộc về mình mà tiến hành thủ hộ.
Dư Dao không vội vàng xông lên phía trước, mà là ở phụ cận tìm một cây gậy gỗ to bằng cổ tay, chậm rãi tới gần nhân sâm.
Càng tiến gần, cảm giác nguy hiểm càng trở nên rõ ràng.
Dư Dao có khả năng định hướng rất tốt, rất ít khi bị lạc đường.
Nhưng vì đây là lần đầu tiên cô đến khu vực này, để tránh những rủi ro không mong muốn, cô vẫn vừa đi vừa để lại những dấu hiệu mà chỉ mình cô hiểu.
Ước chừng đi được hơn một giờ, cô cũng đã vào được trong núi.
Trong núi sâu rất yên tĩnh, không phải loại yên tĩnh không nghe thấy âm thanh này, mà là rõ ràng bên tai đều là tiếng côn trùng kêu, tiếng chim hót, nhưng vẫn có thể làm cho người ta cảm thấy tĩnh tâm lại.
Cảm nhận về động vật và thực vật mang tới khác hoàn toàn so với cảm giác con người mang lại.
Môi trường tĩnh mịch xung quanh cũng giúp Dư Dao dễ dàng tập trung hơn vào việc tìm kiếm những thứ cô mong muốn.
Nhưng lần này, cô không cần gì nhiều, chỉ lựa chọn những loại nấm và dược liệu có chất lượng tốt để tiết kiệm thời gian.
Sau khi đi sâu thêm khoảng một giờ nữa, cô giống như hoàn toàn cách biệt với thế giới bên ngoài. Đột nhiên, Dư Dao bị vài củ quả màu vàng ở phía trước hấp dẫn ánh nhìn.
Cô nheo mắt lại, cố gắng nhìn cho rõ hơn.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nếu như cô không có nhìn nhầm, thì khoảng cách chừng mười bước trước mặt cô chính là nhân sâm!
Hơn nữa, còn là hai gốc cây!
Dư Dao cảm thấy vận may của mình từ khi đi tới thế giới này vẫn không tệ, cụ thể thể hiện ở việc cô vào núi luôn có thể có thu hoạch không nhỏ, nhưng trước kia, ở trong thôn, nhiều lắm cũng là gặp phải một ít đương quy, hoàng kỳ các loại.
Cũng không đúng, đêm hôm đó rõ ràng còn có lợn rừng chủ động đưa tới cửa, xem ra cô xuyên qua cũng không phải là bạch xuyên, nói không chừng cô chính là cái khí vận chi tử a.
Trong lòng tuy rằng nghĩ như vậy, nhưng trong lúc hành động Dư Dao vẫn rất cẩn thận, vận khí tốt cũng phải xem mình có bản lĩnh bắt được hay không.
Cô từ trước đã nghe nói qua ở ngoài hoang dã, càng là nơi xuất hiện thiên tài địa bảo, lại càng có khả năng xuất hiện độc xà độc trùng.
Chúng nó sẽ coi những bảo bối này là vật thuộc về mình mà tiến hành thủ hộ.
Dư Dao không vội vàng xông lên phía trước, mà là ở phụ cận tìm một cây gậy gỗ to bằng cổ tay, chậm rãi tới gần nhân sâm.
Càng tiến gần, cảm giác nguy hiểm càng trở nên rõ ràng.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro