Xuyên Sách Thập Niên 70: Vợ Chồng Son Người Này Thiếu Đạo Đức Hơn Người Kia

Tiền Sinh Hoạt

2024-10-11 00:03:49

"À đúng rồi, ông nội Cố còn bảo anh mang cho hai đứa sinh hoạt phí tháng này."

Anh Lý cẩn thận quan sát một vòng, biết rằng phải về báo cáo lại cho ông nội Cố, cuối cùng anh ấy cũng nói ra điều mà Giang Noãn đang mong đợi.

*Bing*!

Nghe đến tiền, đôi mắt của cặp vợ chồng Cố Triều Dương - Giang Noãn như sáng rực lên, cả hai đồng thời nhìn chằm chằm vào anh Lý.

Anh Lý bị họ nhìn chằm chằm mà giật mình, không kìm được phải lùi lại hai bước, cười gượng:

"Đừng, đừng kích động."

Ánh mắt của hai người này khiến anh ấy cảm thấy sợ hãi, như thể nhìn thấy miếng thịt sau một thời gian dài đói khát, có khi nào họ đã bị ông nội Cố bức đến điên rồi không?

Cố Triều Dương và Giang Noãn đều rất nhạy bén, nhận thấy phản ứng của anh Lý, họ ngay lập tức điều chỉnh thái độ.

Hai người liếc nhìn nhau, Giang Noãn không tin tưởng lắm vào Cố Triều Dương, sợ rằng nếu anh mở miệng lại làm tình hình tệ hơn, nên cô quyết định tự mình lên tiếng. Cô ho khẽ, rồi nói giọng nhẹ nhàng:

"Không có kích động đâu, chỉ là quá cảm động thôi. Không ngờ ông nội bận rộn như vậy mà vẫn nhớ đến chúng em. Cảm ơn anh Lý đã không ngại xa xôi đến đây thăm. Chúng em thật sự rất cảm động."

Nói xong, cô còn giả bộ giơ tay lau đôi mắt như thể đang xúc động lắm.

Nếu không phải anh Lý đột nhiên đến chơi, Giang Noãn đã chuẩn bị sẵn một bài diễn thuyết đầy nước mắt để làm anh ấy cảm động rồi.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Anh Lý ngượng ngùng cười gượng.

Thật ra, không cần phải phóng đại như vậy đâu.

Bị ánh mắt trông mong của cặp vợ chồng trẻ nhìn chằm chằm, anh Lý chậm chạp thò tay vào túi, thật sự không phải anh ấy không muốn đưa tiền, mà cảm giác số tiền ít ỏi này có chút kém cỏi, ngại không dám lấy ra.

Mặc dù Lý Chí Vũ hơn Cố Triều Dương vài tuổi, nhưng hai người cũng coi như lớn lên cùng nhau. Trong khu đại viện, đám trẻ ai mà chẳng từng bị đem ra so sánh với Cố Triều Dương - cậu "con cưng của trời" chính hiệu.

Giờ thì hay rồi, đúng là cao nhân ắt có cao thủ trị. Cố Triều Dương giờ bị ông nội nắm chặt vận mệnh, còn anh Lý nhìn quanh căn nhà trống hoác, nhớ tới số tiền ít ỏi mà ông cụ Cố vừa đưa, trong lòng không khỏi hiện lên chút thương cảm.

Nhưng mới thương cảm được đôi chút, nghĩ tới lát nữa Cố Triều Dương mà thấy số tiền này chắc chắn sẽ càng tức giận, lại liên tưởng đến khả năng "chiến đấu" đáng sợ của anh...

Anh Lý vội thu lại chút lòng thương thừa thãi, liếc nhanh về phía cửa, đồng thời tuôn ra một tràng như đã chuẩn bị từ trước:

“Ông cụ nói, người trẻ cần chịu khó, chịu khổ thì mới đi xa được. Giống như hai vợ chồng cậu, đã từ người xa lạ mà đến với nhau thành người một nhà, sau này phải cùng nhau phấn đấu tự lực cánh sinh, sớm trở thành người kế thừa xã hội chủ nghĩa."

"Đây là 20 đồng sinh hoạt phí cho một tháng của hai người, cùng vài tấm tem lương thực, ông cụ dặn dùng tiết kiệm. Nếu sau này làm ông hài lòng thì tiền tháng sau có thể tăng lên. Nếu khiến ông hài lòng triệt để thì ông sẽ không tiếc gì mà sẽ cho hết."

“À, câu cuối cùng, ông cụ nói để cháu dâu Tiểu Giang phụ trách quản tiền. Triều Dương, nếu đói bụng thì phải hỏi ý kiến vợ, xem vợ có cho ăn hay không. Được rồi, tôi nói xong rồi, đi đây!”

Vừa dứt lời, Lý Chí Vũ đã như một tia chớp lao vút ra ngoài.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Sách Thập Niên 70: Vợ Chồng Son Người Này Thiếu Đạo Đức Hơn Người Kia

Số ký tự: 0