Xuyên Sách Thập Niên 70: Vợ Chồng Son Người Này Thiếu Đạo Đức Hơn Người Kia
Vơ Vét
2024-11-12 18:12:37
Anh nằm ngay ngắn thêm một lúc, rồi khẽ xoay đầu nhìn. Với khả năng nhìn đêm cực tốt, anh thấy rõ khuôn mặt hồng hào đang say ngủ của Giang Noãn. Xác định cô không tỉnh dậy, Cố Triều Dương mới nhẹ nhàng ngồi dậy.
Anh cẩn thận chọc lửa vào bếp, pha nước ấm để rửa mặt, mọi hành động đều rất nhẹ nhàng. Đến khi anh chuẩn bị xong xuôi, Giang Noãn vẫn nằm im, chưa hề thay đổi tư thế, ngủ ngon lành.
Cố Triều Dương nhẹ nhàng bước ra ngoài, vừa đóng cửa lại, anh liền chạy nhanh hết tốc lực.
Cuối cùng, anh cũng kịp đến ký túc xá của Hạ Đông Khởi trước khi các chiến hữu dậy.
Nhiều năm trước, dù đủ điều kiện mang gia đình đi theo, nhưng vì con cái còn nhỏ và cần học ở Bắc Kinh, vợ con chú Hạ ở lại đó để ông bà nội hỗ trợ chăm sóc. Đợi đến khi con cái lớn hơn và sự nghiệp của chú Hạ thăng tiến, vợ chú mới đưa con đến thăm vào các kỳ nghỉ đông hè, còn bình thường chú vẫn ở ký túc xá để tiện công tác. Gần đây vì vợ và con đến đón Tết, chú đã về nhà ở, không ở ký túc xá nữa.
Cố Triều Dương nhìn quanh một lượt, dù đây là lần đầu làm chuyện này, nhưng anh lại rất thành thạo. Anh lấy chìa khóa ra, nhanh chóng mở khóa rồi lẻn vào trong.
Vừa bước vào, Cố Triều Dương không khỏi cảm thấy chua chát.
Trước đây mỗi lần đến, anh cũng không để ý lắm, nhưng bây giờ nhìn xung quanh, anh không khỏi so sánh với căn nhà nhỏ của anh và Giang Noãn. Căn phòng của chú Hạ đầy đủ tiện nghi, còn căn nhà của anh thì nghèo nàn đến thảm hại, chẳng có gì.
Mím môi lại, ánh mắt của Cố Triều Dương trở nên kiên định. Dù sao thì tạm thời chú Hạ cũng không dùng đến những thứ này, mà một khi anh lấy đi, ông nội sẽ tự động thay mới cho chú Hạ.
Nghĩ vậy, anh cúi xuống nhìn đồng hồ, rồi nhanh chóng hành động. Anh lục tủ tìm hai chiếc balo và vài cái túi cũ vá chằng chịt, rồi cứ thấy gì là nhét vào.
Trước tiên anh tháo rèm cửa xuống, rèm này đủ dài và rộng, mang về giặt sạch là có thể dùng làm rèm ngăn phòng ngủ. Sau đó, anh tìm thấy chiếc ấm nước mới toanh mà chú Hạ từng nhắc đến, bên cạnh còn có hai chiếc cốc uống trà và một chiếc khay trà mới tinh. Cố Triều Dương hành động rất nhanh gọn, không để sót món nào, tất cả đều bị anh mang đi.
Trước khi đến, Cố Triều Dương chỉ định lấy vài thứ thôi, nhưng giờ nhìn quanh, đồ đạc nhà chú Hạ quả thực đầy đủ. Cố Triều Dương nghèo đến mức này rồi, nhìn cái gì ở đây cũng thấy phù hợp với nhà mình.
Anh nhìn cái đèn bàn trên bàn, thấy đẹp hơn nhiều so với cái bóng đèn công suất thấp trong nhà, chắc chắn tiện hơn để đọc sách vào ban đêm, vậy là quyết định lấy về.
Anh kéo ngăn kéo ra, ôi chao, bên trong có khá nhiều thứ. Ba bánh xà phòng, hai cái khăn tắm, một tuýp kem đánh răng, tất cả đều mới tinh. Còn có một gói trà và hai chai rượu chưa mở, rõ ràng là chú Hạ giấu để lén uống sau lưng vợ mình.
Cố Triều Dương không thích uống rượu, nhưng đây đều là những món anh chẳng có tiền mua, nên không nghĩ ngợi gì mà vơ hết vào túi.
Anh cẩn thận chọc lửa vào bếp, pha nước ấm để rửa mặt, mọi hành động đều rất nhẹ nhàng. Đến khi anh chuẩn bị xong xuôi, Giang Noãn vẫn nằm im, chưa hề thay đổi tư thế, ngủ ngon lành.
Cố Triều Dương nhẹ nhàng bước ra ngoài, vừa đóng cửa lại, anh liền chạy nhanh hết tốc lực.
Cuối cùng, anh cũng kịp đến ký túc xá của Hạ Đông Khởi trước khi các chiến hữu dậy.
Nhiều năm trước, dù đủ điều kiện mang gia đình đi theo, nhưng vì con cái còn nhỏ và cần học ở Bắc Kinh, vợ con chú Hạ ở lại đó để ông bà nội hỗ trợ chăm sóc. Đợi đến khi con cái lớn hơn và sự nghiệp của chú Hạ thăng tiến, vợ chú mới đưa con đến thăm vào các kỳ nghỉ đông hè, còn bình thường chú vẫn ở ký túc xá để tiện công tác. Gần đây vì vợ và con đến đón Tết, chú đã về nhà ở, không ở ký túc xá nữa.
Cố Triều Dương nhìn quanh một lượt, dù đây là lần đầu làm chuyện này, nhưng anh lại rất thành thạo. Anh lấy chìa khóa ra, nhanh chóng mở khóa rồi lẻn vào trong.
Vừa bước vào, Cố Triều Dương không khỏi cảm thấy chua chát.
Trước đây mỗi lần đến, anh cũng không để ý lắm, nhưng bây giờ nhìn xung quanh, anh không khỏi so sánh với căn nhà nhỏ của anh và Giang Noãn. Căn phòng của chú Hạ đầy đủ tiện nghi, còn căn nhà của anh thì nghèo nàn đến thảm hại, chẳng có gì.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Mím môi lại, ánh mắt của Cố Triều Dương trở nên kiên định. Dù sao thì tạm thời chú Hạ cũng không dùng đến những thứ này, mà một khi anh lấy đi, ông nội sẽ tự động thay mới cho chú Hạ.
Nghĩ vậy, anh cúi xuống nhìn đồng hồ, rồi nhanh chóng hành động. Anh lục tủ tìm hai chiếc balo và vài cái túi cũ vá chằng chịt, rồi cứ thấy gì là nhét vào.
Trước tiên anh tháo rèm cửa xuống, rèm này đủ dài và rộng, mang về giặt sạch là có thể dùng làm rèm ngăn phòng ngủ. Sau đó, anh tìm thấy chiếc ấm nước mới toanh mà chú Hạ từng nhắc đến, bên cạnh còn có hai chiếc cốc uống trà và một chiếc khay trà mới tinh. Cố Triều Dương hành động rất nhanh gọn, không để sót món nào, tất cả đều bị anh mang đi.
Trước khi đến, Cố Triều Dương chỉ định lấy vài thứ thôi, nhưng giờ nhìn quanh, đồ đạc nhà chú Hạ quả thực đầy đủ. Cố Triều Dương nghèo đến mức này rồi, nhìn cái gì ở đây cũng thấy phù hợp với nhà mình.
Anh nhìn cái đèn bàn trên bàn, thấy đẹp hơn nhiều so với cái bóng đèn công suất thấp trong nhà, chắc chắn tiện hơn để đọc sách vào ban đêm, vậy là quyết định lấy về.
Anh kéo ngăn kéo ra, ôi chao, bên trong có khá nhiều thứ. Ba bánh xà phòng, hai cái khăn tắm, một tuýp kem đánh răng, tất cả đều mới tinh. Còn có một gói trà và hai chai rượu chưa mở, rõ ràng là chú Hạ giấu để lén uống sau lưng vợ mình.
Cố Triều Dương không thích uống rượu, nhưng đây đều là những món anh chẳng có tiền mua, nên không nghĩ ngợi gì mà vơ hết vào túi.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro