Xuyên Thành Bà Già Cực Phẩm: Muốn Chia Của Cải À? Chia Đi!

Có Phải Ông Nội...

2024-12-01 10:18:16

Lý Thu Hiệp vừa nhắc đến Ngô Quý thì thấy Vương Quế Hoa bước ra khỏi giường:

"Học thì học. Hừ, đừng ai hòng ngăn cản con gả cho anh Ngô Quý."

"Ha ha, đúng đó, anh Ngô Quý của con là tốt nhất, đến lúc đó bị người ta đánh thì đừng chạy về nhà mẹ đấy. Bị anh Ngô Quý đánh cũng là một thứ hạnh phúc. Tục ngữ có câu 'Yêu cho roi cho vọt'. Chậc chậc chậc, con gái ngoan, con học cho tốt vào."

Lý Thu Hiệp theo Vương Quế Hoa vào bếp, Trịnh Tiểu Hoa đang rửa rau.

Vương Hồng Oa đang ngồi trước lò nhóm lửa.

"Tiểu Hoa này, con đừng làm nữa, hôm nay bắt đầu dạy Quế Hoa của chúng ta nấu cơm, cứ để cho nó làm."

"Ồ, dạ. Vậy Quế Hoa này, em rửa rau trước, sau đó thái rau."

Trịnh Tiểu Hoa vốn cảm thấy khó chịu khi cúi người xuống rửa rau, sau khi nghe thấy cho cô út làm thì cô ấy đã lập tức đứng dậy.

Cô ấy bây giờ không kén đồ ăn, nấu thế nào cũng được, miễn là có thể ăn được.

"Cây gậy này mẹ đưa con, nếu nó dám bỏ chạy thì con cứ quất nó."

Lý Thu Hiệp đưa cây gậy cho vợ thằng hai, Vương Hồng Oa cười khúc khích.

Trên mặt Trịnh Tiểu Hoa không khỏi nở nụ cười, chỉ có Vương Quế Hoa bất mãn khịt mũi.

Sau đó Lý Thu Hiệp đã trở vào nhà, hai vợ chồng thằng cả lúc này đã ra đồng làm việc.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Cô vào nhà, lên Taobao xem thì thấy cửa hàng đã bán được 35 đồng, vậy không còn bao nhiêu hàng nữa.

Cô nghĩ dù sao cũng không có gì để làm nên cô đã mua cho mình một ít đồ lót trước.

Quần áo mặc ngoài cho người già thì chỉ cần mua những màu tối, kiểu dáng càng già càng tốt.

Cô đã chọn những bộ rẻ nhất, dù sao quần áo của người già cũng chỉ như vậy, mấy chục năm cũng chẳng có gì thay đổi.

Cô mua cả quần áo trong lẫn ngoài tốn hơn hai trăm đồng, cô bỏ tất cả vào không gian.

Phải tìm thời gian để tắm cho sạch sẽ.

Nhắc đến việc tắm thì phải mua chậu tắm.

Sau này cô sẽ vào không gian để tắm, trong không gian có nhiệt độ rất ấm áp, mùa đông cũng không sợ lạnh.

Ngay khi cô đang dạo trên Taobao xem có gì có thể mua được nữa không thì nghe thấy cháu trai Vương Cẩu Đản vừa khóc vừa chạy về.

"Nội ơi, ông nội! Ở ngoài họ đang mắng ông nội! Họ nói ông nội không biết xấu hổ!"

Lý Thu Hiệp chạy ra thì thấy Vương Cẩu Đản khắp người lấm lem, đây là đánh nhau với người khác.

"Cẩu Đản, con bị sao thế? Đã đánh nhau với ai?"

"Nội, bọn Lư Đản nói ông nội con không biết xấu hổ, chui vào nhà bà nội lớn ngủ. Con nói chúng nói bậy, chúng còn cười nhạo con. Nội ơi, con rất giận nên đã đánh nhau với chúng. Nội ơi, nội nói ông nội có làm chuyện đó không?"

Vương Cẩu Đản tức giận đến mặt đỏ bừng.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Mấy người đang ở trong bếp cũng nghe tiếng chạy ra, nghe lời này sắc mặt mọi người đều trở nên khó coi.

"Ai nói thế? Để tao ra đánh chết chúng, dám nói cha tao như vậy."

Lúc này Vương Quế Hoa đang học thái rau, cô ta lao ra ngoài và quát lớn.

"Có hay không thì con đi hỏi ông nội con đi làm sao bà nội biết được."

Lý Thu Hiệp nghe được chuyện này cô cũng chẳng buồn quan tâm và quay trở vào nhà. Vương Đức Phát vừa từ trong nhà đi ra cũng nghe thấy, vẻ mặt lão ta trở nên khó coi.

"Ai nói vậy?"

Đồng thời, Vương Đức Phát cũng phát hiện ra phản ứng của Lý Thu Hiệp rất khác lạ, nếu là trước đây, ai dám nói xấu lão ta thì Lý Thu Hiệp đã lao ra giữa đường chửi đổng lên rồi.

Sao Lý Thu Hiệp lại bình tĩnh như vậy, còn trở vào trong nhà như không có chuyện gì xảy ra.

"Lư Đản và Hổ Tử đều nói vậy, chúng nói là người lớn nói ông nội không biết xấu hổ. Có phải ông nội đã trèo lên giường bà nội lớn không?"

Trịnh Tiểu Hoa nhìn thấy mẹ chồng đã vào nhà, cô ấy cũng không dám ở lại nghe chuyện xấu của cha chồng, nên đã nhanh chóng chui vào bếp nấu cơm.

Trịnh Tiểu Hoa cũng suy nghĩ, sao mẹ chồng mình lạ thế, từ sáng sớm đã bắt đầu thay đổi, bà chia tiền cho mọi người, sau đó lại dọn sang nhà cô út, chẳng lẽ chuyện này là thật.

Cha chồng cô ấy thực sự đã làm chuyện xấu hổ còn bị mẹ chồng biết được.

Ôi Trời ơi, chuyện này có nên kể cho cha tụi nhỏ nghe không?

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Thành Bà Già Cực Phẩm: Muốn Chia Của Cải À? Chia Đi!

Số ký tự: 0