Xuyên Thành Bà Già Cực Phẩm: Muốn Chia Của Cải À? Chia Đi!

Gia Đình Các Ng...

2024-12-01 10:18:16

Lý Thu Hiệp không thể nhịn được nữa, nếu cứ tiếp tục như vậy dù có là cục đất cũng sẽ nổi giận.

Lão già này cứ lảm nhảm mãi không ngừng, cô cầm lấy cây chổi dùng hết sức đập vào người Vương Đức Phát.

Cây chổi được bó bằng những nan tre nhỏ, trên đó có rất nhiều dằm gai.

Cái đánh của Lý Thu Hiệp đã đánh thẳng vào mặt Vương Đức Phát.

Bỗng chốc đã khiến mặt của Vương Đức Phát bị trầy xước, có nhiều vết thương nhỏ.

"Á, mặt của tôi. Lý Thu Hiệp, bà điên rồi à?"

Vương Đức Phát suýt bị đâm mù mắt, lão ta tức giận muốn tiến tới giật lấy cây chổi của Lý Thu Hiệp.

Lý Thu Hiệp thấy lão ta đến giành cây chổi, cô đã lùi lại hai bước và tiếp tục đánh vào người Vương Đức Phát.

Nhưng cơ thể này của Lý Thu Hiệp cũng đã 50 tuổi rồi, làm sao có thể so với một người đàn ông chứ?

Cô chỉ đánh được vài cái đã bị Vương Đức Phát giật cây chổi đi.

Nhưng ngay khi Vương Đức Phát muốn đánh lại thì Vương Hỷ Tài lại lao tới đẩy Vương Đức Phát ngã phịch xuống đất.

Anh ta giật lấy cây chổi, ném nó xuống đất.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"Cha không được phép đánh mẹ tôi. Cha là người có lỗi, cha dựa vào đâu mà đánh người ở cái nhà này, sao cha không sang nhà bác cả đi? Cha có biết xấu hổ không, đã có con dâu có con trai, cháu cũng lớn đến vậy rồi mà cha còn dan díu với Mao Phương Phương."

Vương Hỷ Tài cũng tức điên lên gào to vào mặt cha mình, cũng chẳng thèm gọi là bác gái nữa.

Việc này đã thu hút hàng xóm bên ngoài, ngay cả nhà bên cạnh cũng nghe rất rõ.

Lúc này Vương Quế Hoa đang trốn trong nhà, trong lòng cảm thấy rất buồn phiền, cô ta không cần biết đây là lỗi của ai, cô ta chỉ nghĩ người nhà của mình thật sự phiền phức, hết chuyện này đến chuyện khác. Khi nào cô ta mới có thể gả sang nhà Ngô Quý. Đến lúc đó sẽ không phiền phức như vậy nữa.

Còn Vương Hổ nhà bên cạnh cũng đỏ mặt, vì lúc này anh ta đang bị vợ nhìn chằm chằm.

"Anh cũng biết chuyện mẹ anh làm chứ. Tôi thật sự rất hối hận khi gả cho anh, gia đình các người thật đáng kinh tởm."

Và đương sự là Mao Phương Phương cũng đã nghe thấy, nhưng bà ta không bận tâm, sĩ diện là gì chứ, bà ta có thể nuôi lớn hai đứa con trai là được.

Sao chỉ đổ lỗi mỗi bà ta, có sai thì đã sao, tất cả cũng do Vương Đức Phát bằng lòng.

Bao năm qua bà ta đã ngủ chung với lão ta, bà ta không nợ họ cái gì cả.

Mao Phương Phương tự an ủi mình, nhưng đột nhiên bà ta nghe thấy lời nói của con dâu Mã Linh Linh từ nhà con trai truyền ra.

Nó như một con dao sắc nhọn đâm vào tim bà ta.

Vương Hỷ Quân vừa đạp xe đèo vợ là Chu Hồng Duyệt về đến nhà thì thấy trước cổng nhà tụ tập một đám người.

"Tránh ra nào, các người tụ tập trước cổng nhà tôi làm gì vậy?"

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"Ái chà, Hỷ Quân về rồi, nhà cậu xảy ra chuyện rồi, mau vào can ngăn đi, cha mẹ cậu đánh nhau đấy."

Những người đến hóng chuyện thấy Vương Hỷ Quân trở về thì đều nhường đường cho anh ta.

Vương Hỷ Quân liền đẩy xe qua cổng, dựng xe trước cổng rồi đi vào trong sân. Khi bước vào sân liền nhìn thấy anh trai mình đang đứng trước mặt người cha đang ngã dưới đất. Vương Hỷ Quân cau mày, anh ta còn chưa biết tình hình thế nào.

"Cha mẹ, anh cả các người đang làm gì vậy?"

"Thằng ba, con về rồi à, con không về thì con sẽ không được gặp cha nữa. Mẹ và anh cả của con muốn đánh chết cha đây này. Con nhìn vết thương trên mặt cha xem. Ai da, muốn đánh chết người sao?"

Vương Hỷ Quân thấy cả nhà nhìn cha mình với ánh mắt tức giận và chán ghét, anh ta chưa kịp hiểu chuyện gì đã vội chạy tới đỡ cha đứng dậy.

Trên mặt của cha anh ta quả thực đầy những vết xước nhỏ, có một số chỗ còn bị chảy máu.

"Cha đứng dậy trước đi."

Vương Hỷ Quân nhìn sang anh cả của mình, anh cả đang tức giận đến đỏ bừng mặt, mẹ anh ta cũng không nói gì.

"Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì thế?"

Sau khi Vương Hỷ Quân dìu Vương Đức Phát vào nhà rồi trở ra, trong sân không còn ai nữa, cổng cũng được đóng lại, trời cũng đã tối.

Sau khi anh ta trở vào gian nhà của mình thì thấy hai người chị dâu và anh cả cũng có mặt.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Thành Bà Già Cực Phẩm: Muốn Chia Của Cải À? Chia Đi!

Số ký tự: 0