Chương 30 - Thẻ Hội Viên Của Anh Bị Hủy Bỏ Rồi
Lợi Dụng Ngược...
Cửu Tịch Công Tử
2024-08-08 16:48:33
“Mẹ muốn đi hỏi thử bác hai của con, xem ông ấy dạy dỗ con gái kiểu gì thế!” Với những chuyện liên quan đến Cố Dạng, Nguyễn Tuyết Linh giống hệt như gà mẹ đang bảo vệ con mình vậy.
Cố Dạng giữ bà lại: “Mẹ, thế nhưng mẹ cứ thế đi đến nhà bác hai, cũng không có chứng cứ gì cả mà.”
“Vậy thì mẹ cũng phải dạy cho con nhóc hèn hạ kia một bài học mới được!” Nguyễn Tuyết Linh nhớ đến những lời mắng chửi Cố Dạng và nhà họ Cố ở trên mạng, tức đến nghiến răng nghiến lợi.
“Chẳng phải là bố chuẩn bị về Cẩm thành rồi sao ạ? Mẹ, hay là chúng ta chờ bố trở về rồi lại bàn bạc ý kiến xem thế nào?” Cố Dạng lại rót một tách trà lạnh cho Nguyễn Tuyết Linh.
Có lẽ là bởi vì nghe được giọng nói ôn hòa dịu dàng mềm mại của Cố Dạng, cũng có lẽ là vì trà lạnh đã làm dịu bớt lửa giận, Nguyễn Tuyết Linh đã được xoa dịu một cách thần kỳ, cũng bình tĩnh hơn nhiều: “Đúng, phải để bố con tìm được chứng cứ trước, nếu không thì cái kẻ thứ ba đó chắc chắn sẽ bám lấy nhà chúng ta!”
Cố Dạng ngửa mặt lên nhìn Nguyễn Tuyết Linh, cười rạng rỡ ấm áp: “Mẹ, nói không chừng chị họ Nguyễn Yên cũng chỉ không cẩn thận lỡ miệng bị đám săn ảnh nghe được thì sao?
Chị họ Nguyễn Yên vẫn đối xử tốt với con lắm, lần trước Phong Quyết làm hỏng bộ mỹ phẩm dưỡng da chị ấy tặng con, hôm qua chị ấy lại tặng con một bộ nữa đấy. Mẹ nhìn này, sau khi sử dụng cảm giác da trở nên trắng sáng mịn màng hơn nhiều rồi.”
Nếu như là Nguyễn Tuyết Linh của trước đây thì cũng sẽ không nghĩ nhiều, nhưng sau khi biết được Nguyễn Yên có ý đồ xấu với Cố Dạng, tư duy của bà thay đổi rất nhanh, lập tức nghĩ đến những chuyện bẩn thỉu trong giới giải trí và giới nhà giàu.
Sắc mặt bà không khỏi tái đi: “Dạng Dạng! Bộ mỹ phẩm dưỡng da đó con đừng dùng vội! Con để đâu, để mẹ bảo người mang đi kiểm tra đã!”
Cố Dạng nhìn Nguyễn Tuyết Linh bằng ánh mắt ngây thơ trong sáng: “Sao vậy mẹ? Mỹ phẩm dưỡng da có vấn đề gì sao ạ?”
Nguyễn Tuyết Linh hít một hơi thật sâu, ánh mắt lóe lên vẻ hung ác: “Tốt nhất là không có vấn đề gì. Nếu không mẹ chắc chắn sẽ không bỏ qua cho Nguyễn Yên đâu!”
Cố Dạng lên tầng, lấy bộ mỹ phẩm dưỡng da đó đưa cho Nguyễn Tuyết Linh.
Nguyễn Tuyết Linh cầm bộ mỹ phẩm dưỡng da ra khỏi cửa, bà không yên tâm, phải xem tận mắt kết quả xét nghiệm mới được.
Cố Dạng cũng ra ngoài.
Cố Dạng giữ bà lại: “Mẹ, thế nhưng mẹ cứ thế đi đến nhà bác hai, cũng không có chứng cứ gì cả mà.”
“Vậy thì mẹ cũng phải dạy cho con nhóc hèn hạ kia một bài học mới được!” Nguyễn Tuyết Linh nhớ đến những lời mắng chửi Cố Dạng và nhà họ Cố ở trên mạng, tức đến nghiến răng nghiến lợi.
“Chẳng phải là bố chuẩn bị về Cẩm thành rồi sao ạ? Mẹ, hay là chúng ta chờ bố trở về rồi lại bàn bạc ý kiến xem thế nào?” Cố Dạng lại rót một tách trà lạnh cho Nguyễn Tuyết Linh.
Có lẽ là bởi vì nghe được giọng nói ôn hòa dịu dàng mềm mại của Cố Dạng, cũng có lẽ là vì trà lạnh đã làm dịu bớt lửa giận, Nguyễn Tuyết Linh đã được xoa dịu một cách thần kỳ, cũng bình tĩnh hơn nhiều: “Đúng, phải để bố con tìm được chứng cứ trước, nếu không thì cái kẻ thứ ba đó chắc chắn sẽ bám lấy nhà chúng ta!”
Cố Dạng ngửa mặt lên nhìn Nguyễn Tuyết Linh, cười rạng rỡ ấm áp: “Mẹ, nói không chừng chị họ Nguyễn Yên cũng chỉ không cẩn thận lỡ miệng bị đám săn ảnh nghe được thì sao?
Chị họ Nguyễn Yên vẫn đối xử tốt với con lắm, lần trước Phong Quyết làm hỏng bộ mỹ phẩm dưỡng da chị ấy tặng con, hôm qua chị ấy lại tặng con một bộ nữa đấy. Mẹ nhìn này, sau khi sử dụng cảm giác da trở nên trắng sáng mịn màng hơn nhiều rồi.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nếu như là Nguyễn Tuyết Linh của trước đây thì cũng sẽ không nghĩ nhiều, nhưng sau khi biết được Nguyễn Yên có ý đồ xấu với Cố Dạng, tư duy của bà thay đổi rất nhanh, lập tức nghĩ đến những chuyện bẩn thỉu trong giới giải trí và giới nhà giàu.
Sắc mặt bà không khỏi tái đi: “Dạng Dạng! Bộ mỹ phẩm dưỡng da đó con đừng dùng vội! Con để đâu, để mẹ bảo người mang đi kiểm tra đã!”
Cố Dạng nhìn Nguyễn Tuyết Linh bằng ánh mắt ngây thơ trong sáng: “Sao vậy mẹ? Mỹ phẩm dưỡng da có vấn đề gì sao ạ?”
Nguyễn Tuyết Linh hít một hơi thật sâu, ánh mắt lóe lên vẻ hung ác: “Tốt nhất là không có vấn đề gì. Nếu không mẹ chắc chắn sẽ không bỏ qua cho Nguyễn Yên đâu!”
Cố Dạng lên tầng, lấy bộ mỹ phẩm dưỡng da đó đưa cho Nguyễn Tuyết Linh.
Nguyễn Tuyết Linh cầm bộ mỹ phẩm dưỡng da ra khỏi cửa, bà không yên tâm, phải xem tận mắt kết quả xét nghiệm mới được.
Cố Dạng cũng ra ngoài.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro