Xuyên Thành Người Vợ Bị Bỏ Rơi? Không Sao, Đã Có Không Gian Linh Tuyền
Chương 24
Long Cửu Nguyệt
2024-08-02 13:04:14
Cha Tống gật đầu: "Được, vậy ta sẽ xem tình hình mà làm, con cứ chơi với Tiểu Hi một lát đi."
Tống Lăng lại nói: "Cha, con giúp cha."
Cha Tống lắc đầu: "Không cần đâu, chỉ có mấy món thế này, cha làm nhanh là xong thôi, con cứ chờ ăn đi! Hôm nay lấy không được hàng nên không mở hàng, con đi treo bảng hôm nay nghỉ việc lên cửa rồi đóng cửa chính lại."
Tống Lăng gật đầu: "Được, con đi đóng cửa."
Cha Tống đi vào nhà bếp nhìn, vợ của ông ấy đã chuẩn bị hết đồ ăn, ông ấy chỉ cần cầm chảo là xong.
Cha Tống làm cua biển hấp, tôm xào cay, nghêu xào gừng hành, cá bớp hấp, trứng hấp, cải thìa xào tỏi, dưa chuột chẻ.
Ông ấy còn nấu một nồi canh rong biển trứng hoa, còn rán một đĩa bánh bí đỏ mà trẻ con thích ăn.
Mẹ Tống gọi Tống Lăng đang chơi với Tiểu Hi: "Lăng Lăng, nhanh dẫn Tiểu Hi qua ăn cơm."
Tống Lăng đáp: "Vâng, đây ạ."
Tống Lăng nhìn thấy đầy bàn toàn đồ ăn, thốt lên: "Cha nấu nhiều thế này ạ? Ăn không hết mất."
Mẹ Tống cười nói: "Con cứ ăn đi, ăn không hết thì có cha con lo, ổng chắc chắn sẽ ăn hết số đồ ăn này."
Tống Lăng nghĩ đến cái bụng đói của cha mình, cũng cười nói: "Được, lát nữa bảo cha ăn hết."
Hôm nay không mở cửa hàng, thím Lệ Hoa giúp làm xong cơm trưa, đóng hộp đồ ăn của mình lại, mẹ Tống liền bảo bà ấy về nhà nghỉ ngơi.
Cả nhà ngồi lại với nhau, ăn bữa cơm trưa thật ngon.
Ngay cả Tiểu Hi Hi cũng vỗ bụng nhỏ nói: "Mẹ, con no quá, đồ ăn ông ngoại nấu ngon quá~"
Tống Lăng cười hỏi con bé: "Vậy con có muốn cảm ơn ông ngoại không?"
Tiểu Hi Hi lúc này đã no bụng, nhìn cha Tống cũng không còn sợ hãi nữa, ngọt ngào nói: "Cảm ơn ông ngoại~"
Cha Tống vui vẻ cười ha ha: "Ối chao, Tiểu Hi nhà ta ngoan quá."
Ăn xong, cả nhà về lầu năm uống trà.
Tống Lăng bảo cha Tống mẹ Tống trông Tiểu Hi Hi, cô lấy cớ xuống dưới lấy hành lý.
Cha Tống muốn đi xuống giúp cô, Tống Lăng vội ngăn lại: "Không cần đâu, cha, con không mang nhiều đồ lắm, một mình con xách được rồi."
Cha Tống lúc này còn chưa biết chuyện của cô, mẹ Tống cũng chưa kịp nói với ông ấy, ông ấy cũng chỉ nghĩ là mẹ con Tống Lăng giống như trước đây, chỉ về nhà mẹ đẻ ở mấy ngày rồi sẽ quay về, chắc chắn cũng không mang nhiều đồ nên cũng không đi theo xuống.
Tống Lăng xuống đến tầng một, mở cốp xe.
Cô mượn cốp xe để che chắn, từ không gian lấy ra một thùng anh đào, một thùng dâu tây, một thùng cà chua bi, buộc ba thùng hoa quả lại với nhau.
Cô một tay xách vali, một tay xách ba thùng hoa quả, không tốn chút sức lực nào lên lầu năm.
Cha Tống mẹ Tống thấy cô xách nhiều đồ như vậy, vội tiến lên đón lấy.
Cha Tống còn trừng cô một cái: "Con xem con này, cha bảo để cha xuống giúp con xách, con còn không chịu, mệt rồi phải không?"
Tống Lăng cười hì hì nói: "Cha, con không mệt, không mệt chút nào đâu, hai người không cần lo, mấy thùng hoa quả này, đều là con dùng công thức dinh dưỡng đặc biệt trồng ra, ăn rất ngon, cũng rất bổ dưỡng, hai người nhanh mở ra nếm thử đi."
Tống Lăng lại nói: "Cha, con giúp cha."
Cha Tống lắc đầu: "Không cần đâu, chỉ có mấy món thế này, cha làm nhanh là xong thôi, con cứ chờ ăn đi! Hôm nay lấy không được hàng nên không mở hàng, con đi treo bảng hôm nay nghỉ việc lên cửa rồi đóng cửa chính lại."
Tống Lăng gật đầu: "Được, con đi đóng cửa."
Cha Tống đi vào nhà bếp nhìn, vợ của ông ấy đã chuẩn bị hết đồ ăn, ông ấy chỉ cần cầm chảo là xong.
Cha Tống làm cua biển hấp, tôm xào cay, nghêu xào gừng hành, cá bớp hấp, trứng hấp, cải thìa xào tỏi, dưa chuột chẻ.
Ông ấy còn nấu một nồi canh rong biển trứng hoa, còn rán một đĩa bánh bí đỏ mà trẻ con thích ăn.
Mẹ Tống gọi Tống Lăng đang chơi với Tiểu Hi: "Lăng Lăng, nhanh dẫn Tiểu Hi qua ăn cơm."
Tống Lăng đáp: "Vâng, đây ạ."
Tống Lăng nhìn thấy đầy bàn toàn đồ ăn, thốt lên: "Cha nấu nhiều thế này ạ? Ăn không hết mất."
Mẹ Tống cười nói: "Con cứ ăn đi, ăn không hết thì có cha con lo, ổng chắc chắn sẽ ăn hết số đồ ăn này."
Tống Lăng nghĩ đến cái bụng đói của cha mình, cũng cười nói: "Được, lát nữa bảo cha ăn hết."
Hôm nay không mở cửa hàng, thím Lệ Hoa giúp làm xong cơm trưa, đóng hộp đồ ăn của mình lại, mẹ Tống liền bảo bà ấy về nhà nghỉ ngơi.
Cả nhà ngồi lại với nhau, ăn bữa cơm trưa thật ngon.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Ngay cả Tiểu Hi Hi cũng vỗ bụng nhỏ nói: "Mẹ, con no quá, đồ ăn ông ngoại nấu ngon quá~"
Tống Lăng cười hỏi con bé: "Vậy con có muốn cảm ơn ông ngoại không?"
Tiểu Hi Hi lúc này đã no bụng, nhìn cha Tống cũng không còn sợ hãi nữa, ngọt ngào nói: "Cảm ơn ông ngoại~"
Cha Tống vui vẻ cười ha ha: "Ối chao, Tiểu Hi nhà ta ngoan quá."
Ăn xong, cả nhà về lầu năm uống trà.
Tống Lăng bảo cha Tống mẹ Tống trông Tiểu Hi Hi, cô lấy cớ xuống dưới lấy hành lý.
Cha Tống muốn đi xuống giúp cô, Tống Lăng vội ngăn lại: "Không cần đâu, cha, con không mang nhiều đồ lắm, một mình con xách được rồi."
Cha Tống lúc này còn chưa biết chuyện của cô, mẹ Tống cũng chưa kịp nói với ông ấy, ông ấy cũng chỉ nghĩ là mẹ con Tống Lăng giống như trước đây, chỉ về nhà mẹ đẻ ở mấy ngày rồi sẽ quay về, chắc chắn cũng không mang nhiều đồ nên cũng không đi theo xuống.
Tống Lăng xuống đến tầng một, mở cốp xe.
Cô mượn cốp xe để che chắn, từ không gian lấy ra một thùng anh đào, một thùng dâu tây, một thùng cà chua bi, buộc ba thùng hoa quả lại với nhau.
Cô một tay xách vali, một tay xách ba thùng hoa quả, không tốn chút sức lực nào lên lầu năm.
Cha Tống mẹ Tống thấy cô xách nhiều đồ như vậy, vội tiến lên đón lấy.
Cha Tống còn trừng cô một cái: "Con xem con này, cha bảo để cha xuống giúp con xách, con còn không chịu, mệt rồi phải không?"
Tống Lăng cười hì hì nói: "Cha, con không mệt, không mệt chút nào đâu, hai người không cần lo, mấy thùng hoa quả này, đều là con dùng công thức dinh dưỡng đặc biệt trồng ra, ăn rất ngon, cũng rất bổ dưỡng, hai người nhanh mở ra nếm thử đi."
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro