Xuyên Thành Nha Hoàn Của Nữ Chính, Ta Nằm Yên Làm Giàu
Chương 1
Tương Nguyệt Khứ
2024-09-14 22:34:43
Đêm lạnh như nước, cây hạnh trong sân Yến Cơ Đường rụng hoa xuống đất, cây trúc phía trước cửa sổ còn vươn sương đêm, gió đêm đánh vào người nổi lên luồng hơi lạnh.
Trước nhà chính, người đến người đi, chờ đưa tiễn đại phu rời đi, Lộ Trúc gọi tất cả nha hoàn bà mụ trong Yến Cơ Đường cùng vào dặn dò một lần.
"Đại nương tử có thai là chuyện vui, chỉ là tháng còn nhỏ, ai cũng không được phép ngồi lê đôi mách nói ra bên ngoài, nếu không ta xé miệng người đó." Lộ Trúc trông khoảng 20 tuổi, khuôn mặt nhu hòa, thế nhưng trên mặt không hề tươi cười chút nào, "Đương nhiên, các ngươi cẩn thận hầu hạ, chờ tiểu công tử sinh ra, chắc chắn không thiếu công lao của các ngươi."
Đây là cho một gậy lại thưởng quả táo ngọt.
Đám nha hoàn dưới bục gật đầu tựa như chim cút, Lộ Trúc hài lòng lộ ra một nụ cười, "Được rồi, đi làm việc của mỗi người đi."
Một đám nha hoàn rất nhanh đã tản đi sạch sành sanh.
Khương Đường đứng phía sau cùng, cúi đầu đến cửa nhà chính làm thần giữ cửa.
Cô cũng không nghĩ tới, trong một đêm sẽ xuyên vào trong một quyển sách, còn là tiểu thuyết trạch đấu.
Cô không xuyên thành nữ chính có mệnh cách rực rỡ đại sát tứ phương, cũng không có xuyên thành nữ phụ diễn cảnh gian tà lại mất công sức nhảy nhót, mà xuyên thành một nha hoàn bia đỡ đạn chỉ có khuôn mặt đẹp, tận sức làm nam nữ chính chướng mắt.
Nguyên thân là nha hoàn hồi môn của nữ chính - Lục Cẩm Dao.
Ý của mẹ Lục Cẩm Dao - Trần thị là, chờ Lục Cẩm Dao có thai, là có thể đưa nguyên thân cho Cố Kiến Châu làm thiếp.
Nha hoàn hồi môn dễ bị gây khó dễ, lại nói tướng mạo nguyên thân xinh đẹp, vừa gặp đã khó quên.
Trần Thị cảm thấy nam nhân đều một dạng, thay vì để Cố Kiến Châu tự mình cất nhắc, còn không bằng tìm một người biết gốc biết rễ, nếu sau đó Khương Đường có con, còn có thể ôm theo bên cạnh nuôi nấng.
Nhưng trong lòng Lục Cẩm Dao tự có tính toán trước. Sau tân hôn hai người nhu tình mật ý, tuy rằng vẫn ở Vĩnh Ninh Hầu phủ, thế nhưng Yến Cơ Đường đóng cửa viện, tự trải qua cuộc sống của mình, để Cố Kiến Châu cưới tiểu thiếp ngược lại mất tình cảm phu thê.
Mà Cố Kiến Châu vô cùng quan tâm Lục Cẩm Dao, ngoại trừ công sự, trong lòng chỉ có một mình Lục Cẩm Dao. Mãi đến tận cuối tiểu thuyết, Cố Kiến Châu đều thực hiện cam kết một đời một kiếp một đôi người.
Nguyên thân nhiều lắm chỉ coi là con pháo thí, thừa dịp nữ chính có thai bò lên giường lại bị nam chính đưa đến thôn trang tự sinh tự diệt, chết cóng vào một mùa đông.
Khương Dường lại không muốn đến thôn trang, làm nha hoàn bị giữ khế ước bán thân, không thể dễ dàng chuộc thân, còn tùy ý chủ nhà đánh chửi, bị đuổi ra ngoài không một ai có kết quả tốt.
Trong tiểu thuyết, Lục cẩm Dao không phải người hiền lành, thế nhưng nàng ấy đối xử tử tế với hạ nhân, đương nhiên, chỉ là với hạ nhân nghe lời.
Nếu đã biết Lục cẩm Dao sẽ đi thẳng lên làm chủ mẫu Hầu phủ, Khương Đường không muốn phấn đấu, đàng hoàng ở Yến Cơ Đường làm một nha hoàn còn tốt hơn.
Thuận tiện còn có thể đu CP nam nữ chính, trong tiểu thuyết đều ngọt như thế, đây chính là cổ đại, nam nhân tam thê tứ thiếp là chuyện bình thường, thế nhưng trong lòng trong mắt Cố Kiến Châu chỉ có Lục Cẩm Dao, đây là tình yêu thần tiên gì vậy.
Trước khi Khương Đường chưa tới đây còn chưa tốt nghiệp đại học, bình thường truyền thông cá nhân, làm một vài món tráng miệng, học một ít món ăn lại thăm dò hàng quán, vào kỳ nghỉ đi du lịch toàn quốc, cuộc sống nằm ngửa rất thích hợp với nàng.
Chỉ cần không khiến Lục Cẩm Dao ngột ngạt, nàng có thể sống lâu trăm tuổi.
Còn dựa vào cái cớ đưa chè bò lên giường, Khương Đường quyết định sẽ không làm, sau này gặp Cố Kiến Châu nàng tuyệt đối đi đường vòng. Mỗi đêm nha hoàn của Vĩnh Ninh Hầu phủ đều về phòng của hạ nhân, chỉ chừa hai người gác đêm, ban đêm câu dẫn càng không thể, nàng cứ yên lặng làm thần giữ cửa là tốt rồi.
Bầu trời Yến Cơ Đường phất phơ ý mừng, Khương Đường là nha hoàn tam đẳng, còn chưa tới phiên nàng vào nhà hầu hạ.
Ngoại trừ mấy bà mụ ở Yến cơ Đường trông cửa vẩy nước quét nhà, có hai nha hoàn nhất đẳng, bốn nha hoàn nhị đẳng, bốn nha hoàn tam đẳng.
Quản sự chính là bà vú của Lục Cẩm Dao - Cao ma ma.
Thường ngày hầu hạ bên người Lục Cẩm Dao chính là Lộ Trúc, Hoài Hề, Khương Đường là nha hoàn tam đẳng, chỉ làm mấy việc quét tước giặt quần áo.
Nha hoàn nhị đẳng tam đẳng còn phải gác đêm, hai người một tổ, bốn ngày đổi phiên một lần.
Ngày hôm nay không phải Khương Đường gác đêm, một lát nữa chờ đến giờ hợi Lục Cẩm Dao và Cố Kiến Châu đi ngủ là nàng có thể trở về.
Trước nhà chính, người đến người đi, chờ đưa tiễn đại phu rời đi, Lộ Trúc gọi tất cả nha hoàn bà mụ trong Yến Cơ Đường cùng vào dặn dò một lần.
"Đại nương tử có thai là chuyện vui, chỉ là tháng còn nhỏ, ai cũng không được phép ngồi lê đôi mách nói ra bên ngoài, nếu không ta xé miệng người đó." Lộ Trúc trông khoảng 20 tuổi, khuôn mặt nhu hòa, thế nhưng trên mặt không hề tươi cười chút nào, "Đương nhiên, các ngươi cẩn thận hầu hạ, chờ tiểu công tử sinh ra, chắc chắn không thiếu công lao của các ngươi."
Đây là cho một gậy lại thưởng quả táo ngọt.
Đám nha hoàn dưới bục gật đầu tựa như chim cút, Lộ Trúc hài lòng lộ ra một nụ cười, "Được rồi, đi làm việc của mỗi người đi."
Một đám nha hoàn rất nhanh đã tản đi sạch sành sanh.
Khương Đường đứng phía sau cùng, cúi đầu đến cửa nhà chính làm thần giữ cửa.
Cô cũng không nghĩ tới, trong một đêm sẽ xuyên vào trong một quyển sách, còn là tiểu thuyết trạch đấu.
Cô không xuyên thành nữ chính có mệnh cách rực rỡ đại sát tứ phương, cũng không có xuyên thành nữ phụ diễn cảnh gian tà lại mất công sức nhảy nhót, mà xuyên thành một nha hoàn bia đỡ đạn chỉ có khuôn mặt đẹp, tận sức làm nam nữ chính chướng mắt.
Nguyên thân là nha hoàn hồi môn của nữ chính - Lục Cẩm Dao.
Ý của mẹ Lục Cẩm Dao - Trần thị là, chờ Lục Cẩm Dao có thai, là có thể đưa nguyên thân cho Cố Kiến Châu làm thiếp.
Nha hoàn hồi môn dễ bị gây khó dễ, lại nói tướng mạo nguyên thân xinh đẹp, vừa gặp đã khó quên.
Trần Thị cảm thấy nam nhân đều một dạng, thay vì để Cố Kiến Châu tự mình cất nhắc, còn không bằng tìm một người biết gốc biết rễ, nếu sau đó Khương Đường có con, còn có thể ôm theo bên cạnh nuôi nấng.
Nhưng trong lòng Lục Cẩm Dao tự có tính toán trước. Sau tân hôn hai người nhu tình mật ý, tuy rằng vẫn ở Vĩnh Ninh Hầu phủ, thế nhưng Yến Cơ Đường đóng cửa viện, tự trải qua cuộc sống của mình, để Cố Kiến Châu cưới tiểu thiếp ngược lại mất tình cảm phu thê.
Mà Cố Kiến Châu vô cùng quan tâm Lục Cẩm Dao, ngoại trừ công sự, trong lòng chỉ có một mình Lục Cẩm Dao. Mãi đến tận cuối tiểu thuyết, Cố Kiến Châu đều thực hiện cam kết một đời một kiếp một đôi người.
Nguyên thân nhiều lắm chỉ coi là con pháo thí, thừa dịp nữ chính có thai bò lên giường lại bị nam chính đưa đến thôn trang tự sinh tự diệt, chết cóng vào một mùa đông.
Khương Dường lại không muốn đến thôn trang, làm nha hoàn bị giữ khế ước bán thân, không thể dễ dàng chuộc thân, còn tùy ý chủ nhà đánh chửi, bị đuổi ra ngoài không một ai có kết quả tốt.
Trong tiểu thuyết, Lục cẩm Dao không phải người hiền lành, thế nhưng nàng ấy đối xử tử tế với hạ nhân, đương nhiên, chỉ là với hạ nhân nghe lời.
Nếu đã biết Lục cẩm Dao sẽ đi thẳng lên làm chủ mẫu Hầu phủ, Khương Đường không muốn phấn đấu, đàng hoàng ở Yến Cơ Đường làm một nha hoàn còn tốt hơn.
Thuận tiện còn có thể đu CP nam nữ chính, trong tiểu thuyết đều ngọt như thế, đây chính là cổ đại, nam nhân tam thê tứ thiếp là chuyện bình thường, thế nhưng trong lòng trong mắt Cố Kiến Châu chỉ có Lục Cẩm Dao, đây là tình yêu thần tiên gì vậy.
Trước khi Khương Đường chưa tới đây còn chưa tốt nghiệp đại học, bình thường truyền thông cá nhân, làm một vài món tráng miệng, học một ít món ăn lại thăm dò hàng quán, vào kỳ nghỉ đi du lịch toàn quốc, cuộc sống nằm ngửa rất thích hợp với nàng.
Chỉ cần không khiến Lục Cẩm Dao ngột ngạt, nàng có thể sống lâu trăm tuổi.
Còn dựa vào cái cớ đưa chè bò lên giường, Khương Đường quyết định sẽ không làm, sau này gặp Cố Kiến Châu nàng tuyệt đối đi đường vòng. Mỗi đêm nha hoàn của Vĩnh Ninh Hầu phủ đều về phòng của hạ nhân, chỉ chừa hai người gác đêm, ban đêm câu dẫn càng không thể, nàng cứ yên lặng làm thần giữ cửa là tốt rồi.
Bầu trời Yến Cơ Đường phất phơ ý mừng, Khương Đường là nha hoàn tam đẳng, còn chưa tới phiên nàng vào nhà hầu hạ.
Ngoại trừ mấy bà mụ ở Yến cơ Đường trông cửa vẩy nước quét nhà, có hai nha hoàn nhất đẳng, bốn nha hoàn nhị đẳng, bốn nha hoàn tam đẳng.
Quản sự chính là bà vú của Lục Cẩm Dao - Cao ma ma.
Thường ngày hầu hạ bên người Lục Cẩm Dao chính là Lộ Trúc, Hoài Hề, Khương Đường là nha hoàn tam đẳng, chỉ làm mấy việc quét tước giặt quần áo.
Nha hoàn nhị đẳng tam đẳng còn phải gác đêm, hai người một tổ, bốn ngày đổi phiên một lần.
Ngày hôm nay không phải Khương Đường gác đêm, một lát nữa chờ đến giờ hợi Lục Cẩm Dao và Cố Kiến Châu đi ngủ là nàng có thể trở về.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro