Xuyên Thành Nha Hoàn Của Nữ Chính, Ta Nằm Yên Làm Giàu
Chương 22
Tương Nguyệt Khứ
2024-09-14 22:34:43
Gã sai vặt bên người Cố Kiến Sơn...
Khương Đường nhẹ gật đầu, làm nha hoàn, một việc làm tốt là bổn phận mà làm không tốt thì chính là vô dụng.
Nam Hương chỉ cần nói chuyện Cố Kiến Sơn ở chính viện cho nàng hay, những chuyện khác chỉ có thể tự nàng xử lý.
Khương Đường nói: "Đa tạ Nam Hương tỷ đề điểm."
Cố Kiến Sơn cũng thật là, vì sao không ăn cơm ở viện tử của mình, nàng còn phải làm thêm cơm cho một người. Còn không đơn thuần là cơm, hai người ở Yến Kỷ Đường đã phải ăn sáu món mặn một món canh, Cố Kiến Sơn tới ít nhất phải làm thêm hai món ăn.
Kỳ thật còn có một biện pháp, đem hai món ăn này giao cho Tôn đại nương bọn họ làm.
Bọn họ đã ở chính viện thời gian dài, khẳng định hiểu Cố Kiến Sơn hơn nàng nhiều.
Hai người Tôn đại nương có chút sẵn lòng, nhưng cũng không phải muốn cho lắm.
Khương Đường ở chính viện phụ trách cơm canh của phu nhân và Hầu gia, bọn họ làm đồ ăn, lỡ như ăn không ngon thì chẳng phải là chỉ thừa hai món ăn này hay sao?
Vậy thì mất mặt cỡ nào.
Khương Đường chủ bếp, bọn họ nhẹ nhàng thoải mái không nói, nguyệt ngân còn như nhau.
Lý đại nương thoái thác nói: "Khương Đường cô nương, chúng ta vẫn là làm trợ thủ cho ngươi thì hơn."
Khương Đường thở dài, có người trợ thủ cũng tốt, vậy hôm nay trước hết xào thêm hai món ăn, dựa theo khẩu vị của Vĩnh Ninh hầu mà làm. Chờ trở trở về lại hỏi thăm Bạch Vi gã sai vặt của Cố Kiến Sơn là ai.
Hôm nay Cố Kiến Châu không trở về nên nàng làm cho Lục Cẩm Dao bốn món một bát canh.
Canh là canh vó hoa, ở bên kia nấu một nồi lớn, mang đến một chén lớn.
Chạy hai bên nên rất nhiều đồ ăn đều không làm được, đồ ăn cần hầm thì mất hơn một canh giờ, đi qua đi lại liền không kịp. Chỉ có thể ở Yến Kỷ Đường làm nhiều một chút rồi lại dùng hộp đựng thức ăn mang tới.
Ngoại trừ canh vó hoa, còn chuẩn bị cho Vĩnh Ninh hầu món thịt —— món thịt hấp quả mơ.
Lần trước Khương Đường cùng Hoài Hề ra ngoài, mua không ít hoa quả khô, trong đó có mơ khô.
Những món rau khô như: mơ khô, đậu đũa khô thích hợp nấu cùng thịt nhất, dính vào vị thịt thì sẽ trở nên vô cùng mỹ vị.
Thịt hấp được dùng chính là thịt ba chỉ hầm, trước tiên cắt thành khối lập phương cỡ bàn tay, dùng lửa nhỏ hầm chậm, khiến lớp mỡ bên trong tứa ra ngoài.
Khương Đường mang đến cả khối thịt, đao công của nàng không bằng Tôn đại nương bọn họ, thịt để Tôn đại nương cắt.
Thịt cắt chừng hai li, miếng nào miếng nấy đều tăm tắp, trải ở đáy chén ngọc thạch khiến cho màu sắc càng thêm đẹp mắt, phía trên nhất lại phủ lên một lớp mơ khô. Chỉ cần đặt ở trong nồi chưng một khắc đồng hồ, vị thịt liền sẽ thấm vào trong thức ăn.
Chuẩn bị cho Trịnh thị vẫn là lấy vị chua làm chủ. Vị chua ngoại trừ có: dưa chua, giấm thì còn có các loại rau muối.
Vẫn là canh chua cá, thêm một chút vị cay, nhưng mà lúc này hầm chính là đầu cá.
Cá sau khi thái thành miếng được bọc một lớp bột bỏ vào nồi chiên, dùng hoa tiêu, ớt nghiền thành bột làm đồ chấm.
Vịt làm một nồi canh vịt củ cải, hương vị cũng là chua, món gà xé sợi trộn rau lần trước làm cho Lục Cẩm Dao kia cũng là dùng giấm điều vị, làm rau trộn nhắm rượu phải nói rất ngon.
Sữa đậu nành mài hồi sáng còn lại một điểm làm đậu hũ, đậu hũ Ma Bà lại thêm hai món rau xanh xào giòn ngọt nhẹ nhàng khoan khoái, tổng cộng tám món ăn một món canh.
Món chính có ba loại, cơm, bánh hành thái, màn thầu.
Gạo ở chính viện tốt hơn Yến Kỷ Đườn, gạo tẻ ngọc bích, màu sắc hơi trong suốt, cơm được nấu ra vừa mềm ẩm vừa tơi.
Nấu cơm xong, hai người Tôn đại nương dọn dẹp một chút chuẩn bị làm cơm cho bọn nha hoàn ăn. Bất kể là chính viện hay là Yến Kỷ Đường, nha hoàn ăn đều có lệ.
Buổi sáng cháo hoa bánh bao lớn, giữa trưa cơm và một bát bát rau, ban đêm là cháo hoa và một bát rau.
Nếu như chủ tử có đồ ăn gì ăn không hết, bọn nha hoàn ít nhiều có thể phân nhau ăn một chút. Cũng chỉ có trù nương được ăn ngon một chút, Khương Đường không biết thịt và đồ ăn mà chính viện ăn không hết có phần của nàng hay không.
Khương Đường nhẹ gật đầu, làm nha hoàn, một việc làm tốt là bổn phận mà làm không tốt thì chính là vô dụng.
Nam Hương chỉ cần nói chuyện Cố Kiến Sơn ở chính viện cho nàng hay, những chuyện khác chỉ có thể tự nàng xử lý.
Khương Đường nói: "Đa tạ Nam Hương tỷ đề điểm."
Cố Kiến Sơn cũng thật là, vì sao không ăn cơm ở viện tử của mình, nàng còn phải làm thêm cơm cho một người. Còn không đơn thuần là cơm, hai người ở Yến Kỷ Đường đã phải ăn sáu món mặn một món canh, Cố Kiến Sơn tới ít nhất phải làm thêm hai món ăn.
Kỳ thật còn có một biện pháp, đem hai món ăn này giao cho Tôn đại nương bọn họ làm.
Bọn họ đã ở chính viện thời gian dài, khẳng định hiểu Cố Kiến Sơn hơn nàng nhiều.
Hai người Tôn đại nương có chút sẵn lòng, nhưng cũng không phải muốn cho lắm.
Khương Đường ở chính viện phụ trách cơm canh của phu nhân và Hầu gia, bọn họ làm đồ ăn, lỡ như ăn không ngon thì chẳng phải là chỉ thừa hai món ăn này hay sao?
Vậy thì mất mặt cỡ nào.
Khương Đường chủ bếp, bọn họ nhẹ nhàng thoải mái không nói, nguyệt ngân còn như nhau.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lý đại nương thoái thác nói: "Khương Đường cô nương, chúng ta vẫn là làm trợ thủ cho ngươi thì hơn."
Khương Đường thở dài, có người trợ thủ cũng tốt, vậy hôm nay trước hết xào thêm hai món ăn, dựa theo khẩu vị của Vĩnh Ninh hầu mà làm. Chờ trở trở về lại hỏi thăm Bạch Vi gã sai vặt của Cố Kiến Sơn là ai.
Hôm nay Cố Kiến Châu không trở về nên nàng làm cho Lục Cẩm Dao bốn món một bát canh.
Canh là canh vó hoa, ở bên kia nấu một nồi lớn, mang đến một chén lớn.
Chạy hai bên nên rất nhiều đồ ăn đều không làm được, đồ ăn cần hầm thì mất hơn một canh giờ, đi qua đi lại liền không kịp. Chỉ có thể ở Yến Kỷ Đường làm nhiều một chút rồi lại dùng hộp đựng thức ăn mang tới.
Ngoại trừ canh vó hoa, còn chuẩn bị cho Vĩnh Ninh hầu món thịt —— món thịt hấp quả mơ.
Lần trước Khương Đường cùng Hoài Hề ra ngoài, mua không ít hoa quả khô, trong đó có mơ khô.
Những món rau khô như: mơ khô, đậu đũa khô thích hợp nấu cùng thịt nhất, dính vào vị thịt thì sẽ trở nên vô cùng mỹ vị.
Thịt hấp được dùng chính là thịt ba chỉ hầm, trước tiên cắt thành khối lập phương cỡ bàn tay, dùng lửa nhỏ hầm chậm, khiến lớp mỡ bên trong tứa ra ngoài.
Khương Đường mang đến cả khối thịt, đao công của nàng không bằng Tôn đại nương bọn họ, thịt để Tôn đại nương cắt.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Thịt cắt chừng hai li, miếng nào miếng nấy đều tăm tắp, trải ở đáy chén ngọc thạch khiến cho màu sắc càng thêm đẹp mắt, phía trên nhất lại phủ lên một lớp mơ khô. Chỉ cần đặt ở trong nồi chưng một khắc đồng hồ, vị thịt liền sẽ thấm vào trong thức ăn.
Chuẩn bị cho Trịnh thị vẫn là lấy vị chua làm chủ. Vị chua ngoại trừ có: dưa chua, giấm thì còn có các loại rau muối.
Vẫn là canh chua cá, thêm một chút vị cay, nhưng mà lúc này hầm chính là đầu cá.
Cá sau khi thái thành miếng được bọc một lớp bột bỏ vào nồi chiên, dùng hoa tiêu, ớt nghiền thành bột làm đồ chấm.
Vịt làm một nồi canh vịt củ cải, hương vị cũng là chua, món gà xé sợi trộn rau lần trước làm cho Lục Cẩm Dao kia cũng là dùng giấm điều vị, làm rau trộn nhắm rượu phải nói rất ngon.
Sữa đậu nành mài hồi sáng còn lại một điểm làm đậu hũ, đậu hũ Ma Bà lại thêm hai món rau xanh xào giòn ngọt nhẹ nhàng khoan khoái, tổng cộng tám món ăn một món canh.
Món chính có ba loại, cơm, bánh hành thái, màn thầu.
Gạo ở chính viện tốt hơn Yến Kỷ Đườn, gạo tẻ ngọc bích, màu sắc hơi trong suốt, cơm được nấu ra vừa mềm ẩm vừa tơi.
Nấu cơm xong, hai người Tôn đại nương dọn dẹp một chút chuẩn bị làm cơm cho bọn nha hoàn ăn. Bất kể là chính viện hay là Yến Kỷ Đường, nha hoàn ăn đều có lệ.
Buổi sáng cháo hoa bánh bao lớn, giữa trưa cơm và một bát bát rau, ban đêm là cháo hoa và một bát rau.
Nếu như chủ tử có đồ ăn gì ăn không hết, bọn nha hoàn ít nhiều có thể phân nhau ăn một chút. Cũng chỉ có trù nương được ăn ngon một chút, Khương Đường không biết thịt và đồ ăn mà chính viện ăn không hết có phần của nàng hay không.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro