Xuyên Thành Nữ Chính, Thuần Phục Tra Nam
Không ngừng gào thét
Thiên Nguyệt Phụng
2024-07-19 17:11:27
"Em có biết, hậu quả khi chống đối tôi là gì không?"
Tất nhiên, Hàn Thương Nguyệt không biết. Bởi vì, cô chỉ mới tiếp xúc với người đàn ông này có mấy ngày. Chính xác, là sau khi được một thế lực siêu nhiên nào đó tác động cho xuyên vào bối cảnh này thôi.
Tuy rằng lòng cô cứng rắn trước hắn vô cùng, nhưng nói đi cũng phải nghĩ lại, Ngôn Việt Kỳ của bây giờ cứ đáng sợ sao sao ấy... Có khi nào hắn sẽ...
Nghĩ đến đó, Hàn Thương Nguyệt bất giác nuốt nước bọt cái ực. Đôi con ngươi láo liên tìm cách thoát khỏi cục diện oái oăm này.
"Vừa rồi tôi nghe thấy em rên rỉ, mà tự thấy bản thân mình tệ vô cùng. Kết hôn hai năm, chưa một lần chung giường, chắc em khó chịu lắm đúng không? Có đêm nào, em phải tìm tới "thứ kia" để giải tỏa không, hửm?"
Tác giả said: "Thứ kia" đây là giây phút test độ trong sáng của mọi người nà! kkk
Hắn ghé sát vào tai cô mà nói lời tà răm. Lúc này, khỏi cần nhìn cũng đoán ra Hàn Thương Nguyệt đã ngại tới đỏ mặt cỡ nào. Với một người độc thân lâu năm như cô, thì làm gì biết tới mấy cái đen tối đó chứ?
Tiêu rồi, cô đang đùa với lửa.
"Tôi không quan tâm trước kia thế nào nữa, quan trọng là ở hiện tại thôi. Ngôn Việt Kỳ, để tôi đi được không?" Và Hàn Thương Nguyệt đã rén.
"Quan trọng ở hiện tại? Là quan trọng cái gì?" Hắn cau mày, tay không buông mà còn ôm chặt vào hơn một xíu.
"Quan trọng... là tôi đã đồng ý làm theo ý muốn của anh rồi. Ly hôn, anh sẽ đến được với Yến Quang Nhu. Nếu anh sợ bà nội không vui, vậy tôi sẽ tìm bà để giải thích rõ ràng mọi chuyện, bảo đảm không khiến anh bị quở trách."
Ngôn Việt Kỳ nhếch mép lạnh lùng. Sau đó, hắn cũng chịu buông tay, nhưng khi Hàn Thương Nguyệt vừa định bỏ chạy lại bị hắn kéo trở lại. Lần này, là ôm trực diện từ phía trước, mặt đối mặt.
Tay hắn cố định chặt chẽ sau gáy cô gái, tay còn lại ghì siết vào bên eo thon thả. Ánh mắt của người đàn ông đã trở nên tà mị khi dán chặt vào gương mặt kiều diễm ấy.
"Sao em biết, bây giờ tôi vẫn muốn ly hôn?"
Đó là điềm báo cho nguy hiểm, cũng là điều Hàn Thương Nguyệt chưa từng nghĩ tới. Nếu hắn yêu cô, nhất định sẽ xảy ra chuyện ái ân giường chiếu, việc hắn chiếm đoạt thân xác cô là điều khó tránh khỏi.
Phen này cô chơi dại thật rồi.
"Vậy... Vậy anh muốn gì?" Hàn Thương Nguyệt đã sợ và âm giọng cũng trở nên ngập ngừng, dè dặt.
"Muốn làm chuyện chúng ta chưa từng làm."
Đó là câu nói cuối cùng của người đàn ông trước khi cô bị hắn ta xơi tái đôi môi anh đào căng mọng.
Mặc cho đối phương ra sức chống cự, mặc cho da thịt bị móng tay bấu vào không thương tiếc, mặc cho hàm răng ngọc ngà của cô có cắn chặt lại thế nào, thì hắn ta vẫn tuyệt nhiên ung dung phóng túng hết mình.
Hàn Thương Nguyệt cắn vào môi hắn có một, Ngôn Việt Kỳ trực tiếp tiếp trả bằng một cái nghiến "trìu mến" đến nổi rướm máu, đó cũng là lúc cô lơ là để đầu lưỡi nam tính tiến vào khoang miệng nhỏ mà càn quét.
Bấy giờ, cảm giác ủy khuất lẫn bất lực hòa nhập khiến người thiếu nữ lặng lẽ rơi lệ. Đối với Hàn Thương Nguyệt, đây là lần đầu tiên cô bị người khác giới đụng chạm, nụ hôn đầu đời cũng chính thức không còn.
Cũng tại cô dại dột, tại cô đánh giá quá thấp người đàn ông ấy. Giờ chuyện đã ra nông này, cô chống kiểu gì đây?
Giá mà giờ được xuyên nhanh trở về thế giới thực tại. Nếu lỡ ở đó cô đã chết sau tai nạn kia, thì tính ra vẫn đỡ hơn bị hắn làm nhục ở đây.
Huhu... Ai đó cứu cô một vé đi...
Hàn Thương Nguyệt không ngừng gào thét nội tâm, nhưng lần này ông trời không ban phép màu cho điều ước trở thành sự thật nữa rồi. Ngôn Việt Kỳ, hắn đã ôm cô cùng ngã xuống giường trong tư thế ái muội, chỉ cần chiếc khăn tắm kia hạ xuống, thì cô không đường thoát thân.
Lẽ nào, cô sẽ bị kẹt lại nơi mông lung này mãi mãi sao? Chắc các sư cô trong cô nhi viện đang nhớ cô nhiều lắm... Hàn Thương Nguyệt hối hận rồi, cô muốn được về nhà...
Đáp trả tiếng lòng của cô gái, cũng chỉ là những âm thanh ướt át từ nụ hôn hắn mang tới. Mà trong lúc cô ôm lấy tuyệt vọng, thì bàn tay của người đàn ông đã xuyên qua lớp áo bên ngoài, chạm được một bên gò bồng nảy nở, căng tròn trên ngực cô.
Chính lúc này, Hàn Thương Nguyệt chợt bừng tỉnh khi nhận ra vùng nhạy cảm bị tác động vào. Cô trừng mắt đanh thép nhìn vào nam nhân biến thái trước mặt, ý chí nữ nhi kiên cường lập tức bừng tỉnh.
Và rồi cô đã...
"Bụp..."
Tất nhiên, Hàn Thương Nguyệt không biết. Bởi vì, cô chỉ mới tiếp xúc với người đàn ông này có mấy ngày. Chính xác, là sau khi được một thế lực siêu nhiên nào đó tác động cho xuyên vào bối cảnh này thôi.
Tuy rằng lòng cô cứng rắn trước hắn vô cùng, nhưng nói đi cũng phải nghĩ lại, Ngôn Việt Kỳ của bây giờ cứ đáng sợ sao sao ấy... Có khi nào hắn sẽ...
Nghĩ đến đó, Hàn Thương Nguyệt bất giác nuốt nước bọt cái ực. Đôi con ngươi láo liên tìm cách thoát khỏi cục diện oái oăm này.
"Vừa rồi tôi nghe thấy em rên rỉ, mà tự thấy bản thân mình tệ vô cùng. Kết hôn hai năm, chưa một lần chung giường, chắc em khó chịu lắm đúng không? Có đêm nào, em phải tìm tới "thứ kia" để giải tỏa không, hửm?"
Tác giả said: "Thứ kia" đây là giây phút test độ trong sáng của mọi người nà! kkk
Hắn ghé sát vào tai cô mà nói lời tà răm. Lúc này, khỏi cần nhìn cũng đoán ra Hàn Thương Nguyệt đã ngại tới đỏ mặt cỡ nào. Với một người độc thân lâu năm như cô, thì làm gì biết tới mấy cái đen tối đó chứ?
Tiêu rồi, cô đang đùa với lửa.
"Tôi không quan tâm trước kia thế nào nữa, quan trọng là ở hiện tại thôi. Ngôn Việt Kỳ, để tôi đi được không?" Và Hàn Thương Nguyệt đã rén.
"Quan trọng ở hiện tại? Là quan trọng cái gì?" Hắn cau mày, tay không buông mà còn ôm chặt vào hơn một xíu.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Quan trọng... là tôi đã đồng ý làm theo ý muốn của anh rồi. Ly hôn, anh sẽ đến được với Yến Quang Nhu. Nếu anh sợ bà nội không vui, vậy tôi sẽ tìm bà để giải thích rõ ràng mọi chuyện, bảo đảm không khiến anh bị quở trách."
Ngôn Việt Kỳ nhếch mép lạnh lùng. Sau đó, hắn cũng chịu buông tay, nhưng khi Hàn Thương Nguyệt vừa định bỏ chạy lại bị hắn kéo trở lại. Lần này, là ôm trực diện từ phía trước, mặt đối mặt.
Tay hắn cố định chặt chẽ sau gáy cô gái, tay còn lại ghì siết vào bên eo thon thả. Ánh mắt của người đàn ông đã trở nên tà mị khi dán chặt vào gương mặt kiều diễm ấy.
"Sao em biết, bây giờ tôi vẫn muốn ly hôn?"
Đó là điềm báo cho nguy hiểm, cũng là điều Hàn Thương Nguyệt chưa từng nghĩ tới. Nếu hắn yêu cô, nhất định sẽ xảy ra chuyện ái ân giường chiếu, việc hắn chiếm đoạt thân xác cô là điều khó tránh khỏi.
Phen này cô chơi dại thật rồi.
"Vậy... Vậy anh muốn gì?" Hàn Thương Nguyệt đã sợ và âm giọng cũng trở nên ngập ngừng, dè dặt.
"Muốn làm chuyện chúng ta chưa từng làm."
Đó là câu nói cuối cùng của người đàn ông trước khi cô bị hắn ta xơi tái đôi môi anh đào căng mọng.
Mặc cho đối phương ra sức chống cự, mặc cho da thịt bị móng tay bấu vào không thương tiếc, mặc cho hàm răng ngọc ngà của cô có cắn chặt lại thế nào, thì hắn ta vẫn tuyệt nhiên ung dung phóng túng hết mình.
Hàn Thương Nguyệt cắn vào môi hắn có một, Ngôn Việt Kỳ trực tiếp tiếp trả bằng một cái nghiến "trìu mến" đến nổi rướm máu, đó cũng là lúc cô lơ là để đầu lưỡi nam tính tiến vào khoang miệng nhỏ mà càn quét.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Bấy giờ, cảm giác ủy khuất lẫn bất lực hòa nhập khiến người thiếu nữ lặng lẽ rơi lệ. Đối với Hàn Thương Nguyệt, đây là lần đầu tiên cô bị người khác giới đụng chạm, nụ hôn đầu đời cũng chính thức không còn.
Cũng tại cô dại dột, tại cô đánh giá quá thấp người đàn ông ấy. Giờ chuyện đã ra nông này, cô chống kiểu gì đây?
Giá mà giờ được xuyên nhanh trở về thế giới thực tại. Nếu lỡ ở đó cô đã chết sau tai nạn kia, thì tính ra vẫn đỡ hơn bị hắn làm nhục ở đây.
Huhu... Ai đó cứu cô một vé đi...
Hàn Thương Nguyệt không ngừng gào thét nội tâm, nhưng lần này ông trời không ban phép màu cho điều ước trở thành sự thật nữa rồi. Ngôn Việt Kỳ, hắn đã ôm cô cùng ngã xuống giường trong tư thế ái muội, chỉ cần chiếc khăn tắm kia hạ xuống, thì cô không đường thoát thân.
Lẽ nào, cô sẽ bị kẹt lại nơi mông lung này mãi mãi sao? Chắc các sư cô trong cô nhi viện đang nhớ cô nhiều lắm... Hàn Thương Nguyệt hối hận rồi, cô muốn được về nhà...
Đáp trả tiếng lòng của cô gái, cũng chỉ là những âm thanh ướt át từ nụ hôn hắn mang tới. Mà trong lúc cô ôm lấy tuyệt vọng, thì bàn tay của người đàn ông đã xuyên qua lớp áo bên ngoài, chạm được một bên gò bồng nảy nở, căng tròn trên ngực cô.
Chính lúc này, Hàn Thương Nguyệt chợt bừng tỉnh khi nhận ra vùng nhạy cảm bị tác động vào. Cô trừng mắt đanh thép nhìn vào nam nhân biến thái trước mặt, ý chí nữ nhi kiên cường lập tức bừng tỉnh.
Và rồi cô đã...
"Bụp..."
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro