Xuyên Thành Nữ Phụ Não Tàn Trong Truyện Mạt Thế
Chương 24
2024-12-25 14:54:27
Khởi đầu đã đỉnh như thế, đây là thiên tài phải không?
Sau một lúc ghen tị, Tiêu Họa lấy ra một viên tinh hạch và giải thích với Bạch Mộc: “Thứ này tôi lấy từ trong đầu của xác sống. Nó có thể tăng cường năng lượng trong cơ thể, giúp nâng cao sức mạnh.
Ngày đầu tiên tôi đã hấp thụ một viên, năng lượng trong cơ thể tăng gấp ba lần, nên tôi mới có thể đánh bại bọn xác sống.
Nhưng không rõ hiệu quả có khác nhau tùy người không. Anh muốn thử không?”
Bạch Mộc cúi xuống nhìn viên tinh hạch trong tay Tiêu Họa. Viên tinh thể trong suốt, dù cách một khoảng nhưng anh vẫn cảm nhận được nguồn năng lượng mạnh mẽ bên trong, như có một sức hút kỳ lạ kéo anh lại.
Trong lòng Bạch Mộc dậy lên một cảm giác xúc động. Anh rất muốn hỏi Tiêu Họa rằng anh đâu phải Tiêu Túy, chẳng có quan hệ gì với cô, vậy tại sao cô lại giúp anh nhiều đến thế? Vì sao cô sẵn sàng chia sẻ những bí mật như vậy với anh?
Nhưng khi đối diện với đôi mắt bình thản và trong sáng của cô, anh lại không thể thốt ra lời nào. Ngược lại, anh còn có chút lo lắng, cô dễ tin người như thế, nếu bị lừa thì sao?
Tiêu Họa không hề dễ dàng tin người khác nhưng cô tin vào trực giác của mình, và cô tin Bạch Mộc là một người chính trực.
Hơn nữa, anh đã tiết lộ cả hai dị năng của mình thì cô cũng phải đáp lại bằng cách chia sẻ tương xứng để xây dựng mối quan hệ tốt đẹp. Quan trọng nhất là, nhân vật Bạch Mộc vốn không tồn tại trong cuốn tiểu thuyết gốc, điều này nghĩa là anh không có bất kỳ mối quan hệ rắc rối nào với nam nữ chính.
Với Tiêu Họa, điều đó đồng nghĩa với việc Bạch Mộc là một người cô có thể tiếp xúc và phát triển mối quan hệ lâu dài.
Tiêu Họa thấy Bạch Mộc không trả lời bèn hỏi lại lần nữa: “Anh Bạch, anh có muốn thử không?”
Bạch Mộc sực tỉnh, mỉm cười với cô: “Cảm ơn, để tôi thử xem.”
Bạch Mộc đang hấp thụ tinh thể trong phòng của Tiêu Túy.
Tiêu Họa quan sát một lúc, nhận thấy quá trình hấp thụ của Bạch Mộc diễn ra khá suôn sẻ, vượt xa những tình huống khổ sở khi thức tỉnh dị năng trong các tiểu thuyết cô từng đọc.
Theo tình hình này, có lẽ chỉ nửa tiếng nữa là xong.
Nghĩ đến Tô Mạt, Tiêu Họa liền lên lầu gọi cô ấy dậy.
Hôm qua, Tô Mạt đã thức tỉnh dị năng, đúng như trong tiểu thuyết, cô ấy thuộc hệ chữa trị.
Nhưng vì tình trạng của Bạch Mộc hôm qua còn khá bất ổn, trong khi dị năng chữa trị thiên về hỗ trợ và yếu thế khi đối kháng nên Tiêu Họa không vội bảo Tô Mạt hấp thụ tinh thể ngay.
Bây giờ thì thời điểm đã thích hợp.
Dù vậy, Tiêu Họa vẫn không hối thúc. Cô đợi Tô Mạt vệ sinh cá nhân xong, ăn sáng no nê rồi mới để cô ấy bắt đầu quá trình hấp thụ.
Do thể trạng và thuộc tính dị năng khác nhau, tốc độ của Tô Mạt chậm hơn rất nhiều. Nhưng bù lại, quá trình diễn ra rất ổn định, như thể dẫu có giông bão cuồng phong thì cô ấy vẫn đứng vững không chút lay động.
Sau một lúc ghen tị, Tiêu Họa lấy ra một viên tinh hạch và giải thích với Bạch Mộc: “Thứ này tôi lấy từ trong đầu của xác sống. Nó có thể tăng cường năng lượng trong cơ thể, giúp nâng cao sức mạnh.
Ngày đầu tiên tôi đã hấp thụ một viên, năng lượng trong cơ thể tăng gấp ba lần, nên tôi mới có thể đánh bại bọn xác sống.
Nhưng không rõ hiệu quả có khác nhau tùy người không. Anh muốn thử không?”
Bạch Mộc cúi xuống nhìn viên tinh hạch trong tay Tiêu Họa. Viên tinh thể trong suốt, dù cách một khoảng nhưng anh vẫn cảm nhận được nguồn năng lượng mạnh mẽ bên trong, như có một sức hút kỳ lạ kéo anh lại.
Trong lòng Bạch Mộc dậy lên một cảm giác xúc động. Anh rất muốn hỏi Tiêu Họa rằng anh đâu phải Tiêu Túy, chẳng có quan hệ gì với cô, vậy tại sao cô lại giúp anh nhiều đến thế? Vì sao cô sẵn sàng chia sẻ những bí mật như vậy với anh?
Nhưng khi đối diện với đôi mắt bình thản và trong sáng của cô, anh lại không thể thốt ra lời nào. Ngược lại, anh còn có chút lo lắng, cô dễ tin người như thế, nếu bị lừa thì sao?
Tiêu Họa không hề dễ dàng tin người khác nhưng cô tin vào trực giác của mình, và cô tin Bạch Mộc là một người chính trực.
Hơn nữa, anh đã tiết lộ cả hai dị năng của mình thì cô cũng phải đáp lại bằng cách chia sẻ tương xứng để xây dựng mối quan hệ tốt đẹp. Quan trọng nhất là, nhân vật Bạch Mộc vốn không tồn tại trong cuốn tiểu thuyết gốc, điều này nghĩa là anh không có bất kỳ mối quan hệ rắc rối nào với nam nữ chính.
Với Tiêu Họa, điều đó đồng nghĩa với việc Bạch Mộc là một người cô có thể tiếp xúc và phát triển mối quan hệ lâu dài.
Tiêu Họa thấy Bạch Mộc không trả lời bèn hỏi lại lần nữa: “Anh Bạch, anh có muốn thử không?”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Bạch Mộc sực tỉnh, mỉm cười với cô: “Cảm ơn, để tôi thử xem.”
Bạch Mộc đang hấp thụ tinh thể trong phòng của Tiêu Túy.
Tiêu Họa quan sát một lúc, nhận thấy quá trình hấp thụ của Bạch Mộc diễn ra khá suôn sẻ, vượt xa những tình huống khổ sở khi thức tỉnh dị năng trong các tiểu thuyết cô từng đọc.
Theo tình hình này, có lẽ chỉ nửa tiếng nữa là xong.
Nghĩ đến Tô Mạt, Tiêu Họa liền lên lầu gọi cô ấy dậy.
Hôm qua, Tô Mạt đã thức tỉnh dị năng, đúng như trong tiểu thuyết, cô ấy thuộc hệ chữa trị.
Nhưng vì tình trạng của Bạch Mộc hôm qua còn khá bất ổn, trong khi dị năng chữa trị thiên về hỗ trợ và yếu thế khi đối kháng nên Tiêu Họa không vội bảo Tô Mạt hấp thụ tinh thể ngay.
Bây giờ thì thời điểm đã thích hợp.
Dù vậy, Tiêu Họa vẫn không hối thúc. Cô đợi Tô Mạt vệ sinh cá nhân xong, ăn sáng no nê rồi mới để cô ấy bắt đầu quá trình hấp thụ.
Do thể trạng và thuộc tính dị năng khác nhau, tốc độ của Tô Mạt chậm hơn rất nhiều. Nhưng bù lại, quá trình diễn ra rất ổn định, như thể dẫu có giông bão cuồng phong thì cô ấy vẫn đứng vững không chút lay động.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro