Xuyên Thành Nữ Phụ Pháo Hôi Niên Đại Văn [Thập Niên 70]
Chương 414
2024-11-11 14:36:53
Editor:TulaBachu1316
Lục Thừa bị tham mưu trưởng kéo sang ngồi một bên, sau đó nghe thấy tham mưu trưởng lại kinh ngạc lên tiếng: “Không ngờ ruột heo còn có thể làm ăn ngon như vậy, còn ngon hơn thịt kho tàu.” Tham mưu trưởng chưa từng ăn ruột heo, là thực sự không biết ruột heo có thể ngon như vậy. “Nghĩ năm đó khi đánh trận, lãng phí bao nhiêu ruột heo.” Lúc đó đánh trận bên ngoài, khi không có thịt ăn trực tiếp lên núi kiếm thú rừng, cũng từng bắt được không ít heo rừng, ruột heo bọn họ trực tiếp vứt bỏ, bởi vì quá hôi, cũng không biết xử lý thế nào. Hiện tại ăn món ruột heo Lâm Khinh Khinh làm, tham mưu trưởng cảm thấy ruột heo trước đây thực sự quá lãng phí rồi.
Đoàn trưởng bọn họ cũng bưng cơm đồ ăn qua: “Canh này ngon thật, rất vừa miệng.” Lúc ông ấy đi qua liền uống cả mấy hớp canh, bởi vì khát chết mất rồi.
Tham mưu trưởng: “Ruột heo kho tàu này cũng ngon, mùi vị không kém gì thịt kho tàu.”
Đoàn trưởng cũng ăn một miếng: “Không phải ruột heo ngon hơn thịt kho tàu, là tài nghệ nấu nướng khác biệt. Ruột heo mà làm ngon như vậy, thịt kho tàu chắc chắn càng ngon hơn. Tiểu Lục à, cậu cưới vợ rất tốt, chị dâu cậu nấu ăn không ngon, ngoài việc có thể nấu chín đồ ăn, chính là không từng nghĩ đến chuyện làm món ăn ngon, sau này chúng tôi sẽ đến nhà ăn này ăn, cũng đỡ cho bà ấy xuống bếp.”
Lục Thừa: “Ừm.”
“Vẫn là Lục Thừa cậu hạnh phúc.” Phó đoàn nói: “Trước đây khi cậu chưa có vợ, chị dâu cậu còn nói giới thiệu đối tượng cho cậu, không ngờ cậu về quê một chuyến là cưới vợ liền. Đúng rồi, sao mà cậu quen được đó?”
Một đám đàn ông bốn mấy tuổi, cũng bắt đầu tán gẫu loại chuyện này.
Lục Thừa: “……” Anh có thể nói là Lâm Khinh Khinh theo đuổi mình sao? Mặc dù cũng muốn nói như vậy, nhưng trực giác của anh cảm thấy như vậy không nên. Cho nên anh nói: “Quen trong tiệc cưới của em trai họ tôi, cô ấy là bạn họ của cô dâu. Sau đó dì tôi sinh bệnh, ông nội cô ấy là bác sĩ, liền hiểu hơn một chút.”
“Tiểu tự cậu được đó, như vậy mà theo đuổi được cô gái trẻ nhà người ta, có tiền đó.” Tham mưu trưởng không chút khách khí nói: “Không hổ là người của đoàn độc lập, hành động cũng nhanh như làm nhiệm vụ, cứ theo như vậy, năm sau là có em bé rồi.”
Lục Thừa: “….” Nghĩ đến bản thân từng từ chối đêm động phòng hoa chúc, đột nhiên có chút khổ sở.
Bọn trẻ con ăn cơm sớm, cho nên ăn cũng nhanh.
Ăn cơm xong, Lục Hải Từ đưa bạn bè ra sau nhà ăn rửa bát đũa. Cậu bé quen thuộc với nơi này, không cần người hướng dẫn, liền có thể mò vào trong.
Lâm Khinh Khinh ở phía sau nhà ăn, công việc của cô là sắp xếp thực phẩm, chỉ điểm làm món ăn, sau đó rửa rau. Việc lấy cơm lấy đồ ăn do 4 đồng chí nam Tề Tiếu bọn họ phụ trách.
Lúc này, Lâm Khinh Khinh đang đứng cho tiêu cơm, tiện trò chuyện với Lưu Hồng Hoa, thấy Lục Hải Từ đến, còn đưa theo cả Tần Minh và Quý Dương, cô liền hỏi: “Các con sao lại vào đây?”
Lục Hải Từ nói: “Chúng con vào rửa bát.”
Lục Thừa bị tham mưu trưởng kéo sang ngồi một bên, sau đó nghe thấy tham mưu trưởng lại kinh ngạc lên tiếng: “Không ngờ ruột heo còn có thể làm ăn ngon như vậy, còn ngon hơn thịt kho tàu.” Tham mưu trưởng chưa từng ăn ruột heo, là thực sự không biết ruột heo có thể ngon như vậy. “Nghĩ năm đó khi đánh trận, lãng phí bao nhiêu ruột heo.” Lúc đó đánh trận bên ngoài, khi không có thịt ăn trực tiếp lên núi kiếm thú rừng, cũng từng bắt được không ít heo rừng, ruột heo bọn họ trực tiếp vứt bỏ, bởi vì quá hôi, cũng không biết xử lý thế nào. Hiện tại ăn món ruột heo Lâm Khinh Khinh làm, tham mưu trưởng cảm thấy ruột heo trước đây thực sự quá lãng phí rồi.
Đoàn trưởng bọn họ cũng bưng cơm đồ ăn qua: “Canh này ngon thật, rất vừa miệng.” Lúc ông ấy đi qua liền uống cả mấy hớp canh, bởi vì khát chết mất rồi.
Tham mưu trưởng: “Ruột heo kho tàu này cũng ngon, mùi vị không kém gì thịt kho tàu.”
Đoàn trưởng cũng ăn một miếng: “Không phải ruột heo ngon hơn thịt kho tàu, là tài nghệ nấu nướng khác biệt. Ruột heo mà làm ngon như vậy, thịt kho tàu chắc chắn càng ngon hơn. Tiểu Lục à, cậu cưới vợ rất tốt, chị dâu cậu nấu ăn không ngon, ngoài việc có thể nấu chín đồ ăn, chính là không từng nghĩ đến chuyện làm món ăn ngon, sau này chúng tôi sẽ đến nhà ăn này ăn, cũng đỡ cho bà ấy xuống bếp.”
Lục Thừa: “Ừm.”
“Vẫn là Lục Thừa cậu hạnh phúc.” Phó đoàn nói: “Trước đây khi cậu chưa có vợ, chị dâu cậu còn nói giới thiệu đối tượng cho cậu, không ngờ cậu về quê một chuyến là cưới vợ liền. Đúng rồi, sao mà cậu quen được đó?”
Một đám đàn ông bốn mấy tuổi, cũng bắt đầu tán gẫu loại chuyện này.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lục Thừa: “……” Anh có thể nói là Lâm Khinh Khinh theo đuổi mình sao? Mặc dù cũng muốn nói như vậy, nhưng trực giác của anh cảm thấy như vậy không nên. Cho nên anh nói: “Quen trong tiệc cưới của em trai họ tôi, cô ấy là bạn họ của cô dâu. Sau đó dì tôi sinh bệnh, ông nội cô ấy là bác sĩ, liền hiểu hơn một chút.”
“Tiểu tự cậu được đó, như vậy mà theo đuổi được cô gái trẻ nhà người ta, có tiền đó.” Tham mưu trưởng không chút khách khí nói: “Không hổ là người của đoàn độc lập, hành động cũng nhanh như làm nhiệm vụ, cứ theo như vậy, năm sau là có em bé rồi.”
Lục Thừa: “….” Nghĩ đến bản thân từng từ chối đêm động phòng hoa chúc, đột nhiên có chút khổ sở.
Bọn trẻ con ăn cơm sớm, cho nên ăn cũng nhanh.
Ăn cơm xong, Lục Hải Từ đưa bạn bè ra sau nhà ăn rửa bát đũa. Cậu bé quen thuộc với nơi này, không cần người hướng dẫn, liền có thể mò vào trong.
Lâm Khinh Khinh ở phía sau nhà ăn, công việc của cô là sắp xếp thực phẩm, chỉ điểm làm món ăn, sau đó rửa rau. Việc lấy cơm lấy đồ ăn do 4 đồng chí nam Tề Tiếu bọn họ phụ trách.
Lúc này, Lâm Khinh Khinh đang đứng cho tiêu cơm, tiện trò chuyện với Lưu Hồng Hoa, thấy Lục Hải Từ đến, còn đưa theo cả Tần Minh và Quý Dương, cô liền hỏi: “Các con sao lại vào đây?”
Lục Hải Từ nói: “Chúng con vào rửa bát.”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro