Xuyên Thành Nữ Phụ Pháo Hôi Niên Đại Văn [Thập Niên 70]
Chương 415
2024-11-11 14:36:53
Editor:TulaBachu1316
Lâm Khinh Khinh vừa nghe, liền khen ngợi: “Không tệ, các con đều là đứa trẻ ngoan, ăn xong thì nên rửa bát.” Cô lấy nước cho bọn trẻ, để bọn chúng ngồi xổm 1 bên rửa bát, còn hướng dẫn bọn chúng làm sao để rửa sạch.
3 đứa trẻ rất thích Lâm Khinh Khinh khen bọn chúng, cho nên trong lúc Lâm Khinh Khinh khích lệ, bọn chúng đã rửa sạch sẽ bát rồi.
Nhìn bọn chúng rửa sạch bát, Lâm Khinh Khinh lại nói: “Tần Minh, Quý Dương, hộp cơm của các cháu đều đang ở cửa sổ, các cháu lát nữa lúc về nhà thì đem về, đưa đồ ăn bên trong cho người lớn nhà các cháu, nhớ chưa?”
“Nhớ rồi ạ.” Tần Minh và Quý Dương cũng đồng thanh nói.
Sau đó, Tần Minh và Quý Dương đi về, Lục Hải Từ ở lại với Lâm Khinh Khinh. Cậu bé học Lâm Khinh Khinh đứng ngay ngắn, đứng thẳng.
Lúc Lục Thừa đi vào, liền nhìn thấy tư thế đứng của hai mẹ con: “Lúc nào em tan ca? Tôi đợi em cùng về.”
Lâm Khinh Khinh nói: “Tôi đợi nhà ăn dọn dẹp xong rồi đi, anh đem thùng ruột heo này đưa đến nhà chị dâu Tú Dao, tôi hôm qua đã nói qua với chị ấy rồi, sau này chuyện rửa ruột heo sẽ giao cho chị ấy, sáng mai chuyện đưa đồ hầm cũng giao cho chị ấy.” Còn chuyện tiền công, phải đợi chủ nhiệm Mã bên đó nói chuyện với cô xong, cô mới có thể nói với Vu Tú Dao.
Vu Tú Dao bình thường nhàn hạ không có chuyện gì làm, nghe thấy Lâm Khinh Khinh giao việc cho mình, cô ấy đương nhiên rất vui mừng.
Lục Thừa gật gật đầu: “Được, vậy giờ tôi đưa qua…Lục Hải Từ, về nhà thôi.”
Lục Hải Từ: “Con không, con đi cùng mẹ.”
Lục Thừa: “…….”
Lâm Khinh Khinh xoa xoa đầu cậu bé: “Con đi cùng cha đi, sau đó ngủ trưa, buổi chiều còn phải đi nhà trẻ nữa.”
“Vậy được ạ.” Lục Hải Từ thở dài, ai kêu cậu bé nghe lời mẹ chứ.
Lục Thừa thực sự muốn một quyền đánh chết toi cậu bé.
Nhà họ Tần.
Tần Minh đem hộp cơm chạy về nhà, lúc đó sư trưởng Tần đang ăn cơm, thấy cháu trai quay về, ông ấy liền hỏi: “Sao thế? Ăn cơm cùng bạn có đánh nhau không?”
Trương Hồng Bình trừng mắt nhìn sư trưởng Tần: “Ông đang hỏi gì vậy?” bà ta tiến lên nhận lấy hộp cơm trong tay Tần Minh, “Hôm nay buổi trưa cháu ăn cơm với món gì?” Có điều nhận lấy hộp cơm, bà ta khựng lại, “Sao hộp cơm lại nặng như vậy? Cháu bỏ đồ gì trong đó vậy?”
“Là thịt đó, bà nội đừng làm đổ nhé.” Tần Minh thực sự sợ bà nội sẽ làm đổ thịt ngon như vậy.
Lâm Khinh Khinh vừa nghe, liền khen ngợi: “Không tệ, các con đều là đứa trẻ ngoan, ăn xong thì nên rửa bát.” Cô lấy nước cho bọn trẻ, để bọn chúng ngồi xổm 1 bên rửa bát, còn hướng dẫn bọn chúng làm sao để rửa sạch.
3 đứa trẻ rất thích Lâm Khinh Khinh khen bọn chúng, cho nên trong lúc Lâm Khinh Khinh khích lệ, bọn chúng đã rửa sạch sẽ bát rồi.
Nhìn bọn chúng rửa sạch bát, Lâm Khinh Khinh lại nói: “Tần Minh, Quý Dương, hộp cơm của các cháu đều đang ở cửa sổ, các cháu lát nữa lúc về nhà thì đem về, đưa đồ ăn bên trong cho người lớn nhà các cháu, nhớ chưa?”
“Nhớ rồi ạ.” Tần Minh và Quý Dương cũng đồng thanh nói.
Sau đó, Tần Minh và Quý Dương đi về, Lục Hải Từ ở lại với Lâm Khinh Khinh. Cậu bé học Lâm Khinh Khinh đứng ngay ngắn, đứng thẳng.
Lúc Lục Thừa đi vào, liền nhìn thấy tư thế đứng của hai mẹ con: “Lúc nào em tan ca? Tôi đợi em cùng về.”
Lâm Khinh Khinh nói: “Tôi đợi nhà ăn dọn dẹp xong rồi đi, anh đem thùng ruột heo này đưa đến nhà chị dâu Tú Dao, tôi hôm qua đã nói qua với chị ấy rồi, sau này chuyện rửa ruột heo sẽ giao cho chị ấy, sáng mai chuyện đưa đồ hầm cũng giao cho chị ấy.” Còn chuyện tiền công, phải đợi chủ nhiệm Mã bên đó nói chuyện với cô xong, cô mới có thể nói với Vu Tú Dao.
Vu Tú Dao bình thường nhàn hạ không có chuyện gì làm, nghe thấy Lâm Khinh Khinh giao việc cho mình, cô ấy đương nhiên rất vui mừng.
Lục Thừa gật gật đầu: “Được, vậy giờ tôi đưa qua…Lục Hải Từ, về nhà thôi.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lục Hải Từ: “Con không, con đi cùng mẹ.”
Lục Thừa: “…….”
Lâm Khinh Khinh xoa xoa đầu cậu bé: “Con đi cùng cha đi, sau đó ngủ trưa, buổi chiều còn phải đi nhà trẻ nữa.”
“Vậy được ạ.” Lục Hải Từ thở dài, ai kêu cậu bé nghe lời mẹ chứ.
Lục Thừa thực sự muốn một quyền đánh chết toi cậu bé.
Nhà họ Tần.
Tần Minh đem hộp cơm chạy về nhà, lúc đó sư trưởng Tần đang ăn cơm, thấy cháu trai quay về, ông ấy liền hỏi: “Sao thế? Ăn cơm cùng bạn có đánh nhau không?”
Trương Hồng Bình trừng mắt nhìn sư trưởng Tần: “Ông đang hỏi gì vậy?” bà ta tiến lên nhận lấy hộp cơm trong tay Tần Minh, “Hôm nay buổi trưa cháu ăn cơm với món gì?” Có điều nhận lấy hộp cơm, bà ta khựng lại, “Sao hộp cơm lại nặng như vậy? Cháu bỏ đồ gì trong đó vậy?”
“Là thịt đó, bà nội đừng làm đổ nhé.” Tần Minh thực sự sợ bà nội sẽ làm đổ thịt ngon như vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro