Xuyên Thành Thiên Kim Thật, Sửa Qua Kịch Bản Sảng Văn

Chương 22

2024-10-15 08:50:35

Giang Li gần như không hề do dự, liền đi theo Giang Châu đến rừng cây nhỏ.

Cô nhìn Giang Châu, “Anh có thể tổ chức ngôn ngữ trước trước, đem những gì muốn nói một lần nói rõ ràng, về sau không có việc gì thì tận lực đừng tới tìm tôi.”

Trên mặt Giang Châu lộ ra cười mỉa mai, “Lúc uy hϊếp Nhược Nhược cô đắc ý lắm nhỉ?”

Không đợi Giang Li trả lời, hắn lại nhanh chóng mở miệng: “Hôm nay tôi tới tìm cô là muốn cảnh cáo cô, đừng mưu toan tranh đoạt thứ không thuộc về mình, nếu cô thông minh thì tốt nhất nên……”

Giang Li cắt ngang lời hắn nói, “Nếu anh thông minh thì không nên tới tìm tôi, lại càng không nên chọc giận tôi.”

Giang Châu lập tức nổi giận, “Cô muốn làm cái gì?”

“Tạm thời tôi chưa muốn làm cái gì.” Giang Li vẻ mặt bình tĩnh, “Nhưng anh có biết nghĩ không, vì sao tôi phải đáp ứng điều kiện của các người?”

Giang Châu cười lạnh một tiếng.

Còn có thể là bởi vì cái gì?

Còn không phải là muốn lấy lui làm tiến, ý đồ tranh thủ sự đồng tình của cha mẹ sao.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Mẹ tâm địa thiện lương, có lẽ sẽ bị chút kỹ xảo này của cô ta ảnh hưởng, nhưng chính mình tuyệt đối sẽ không đâu.

“Tôi đáp ứng yêu cầu của các người, chỉ là bởi vì tôi không thích bị quấy rầy.” Giang Li tự hỏi tự đáp, “Nhưng hình như anh cũng không rõ ràng điểm này lắm nhỉ.”

Giang Châu vẻ mặt không kiên nhẫn: “Cô không cần phải nói những lời giả mù sa mưa, tôi không tin bộ dạng của cô đâu.”

Hai tròng mắt Giang Li híp lại, “Trước khi tới trường học này tôi đã đoán được sẽ có phiền toái, nhưng nếu để tôi biết là do các người chủ động gây phiền toái cho tôi, vậy tôi sẽ không tiếp tục phối hợp với lý do giả dối của các người nữa.”

Giang Li đột nhiên cứng rắn làm cho trong lòng Giang Châu có chút không yên, bởi vì để ý Nhược Nhược, hắn không thể không ném chuột sợ vỡ đồ.

Lúc trước hắn vẫn luôn cảm thấy Giang Li là đang làm bộ làm tịch, căn bản không muốn xem màn biểu diễn vụng về của cô.

Nhưng…… Nếu là sự thật thì sao?

Giang Li cái gì cũng không có, cô ta căn bản không cần cố kỵ bất kỳ ai, nếu cô ta thật sự nói cho mọi người chân tướng, vậy về sau Nhược Nhược phải làm thế nào?

Giang Châu quyết định thoái nhượng một bước, “Ý của cô là chỉ cần tôi không chủ động gây phiền toái cho cô, cô sẽ vẫn luôn giữ bí mật này đúng không?”

Giang Li lắc đầu, “Cái gì tôi cũng không thể bảo đảm, nhưng nếu anh tiếp tục đến quấy rầy tôi, hoặc là mang đến phiền toái không cần thiết cho tôi, vậy cái bí mật anh muốn bảo vệ này rất nhanh sẽ không còn là bí mật đâu.”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Giang Châu trợn tròn mắt, “Cô……”

“Tôi cảm thấy, điều mà anh cần lo lắng hiện tại hẳn là người khác có thể thay anh bảo mật hay không kìa.” Giang Li nhìn hai người đằng sau cây đa cách đó không xa.

Giang Châu nhíu mày, “Cô có ý gì?”

Giang Li vẫn nhìn cây đa kia, “Cậu chuẩn bị xem diễn mãi đấy à?”

Cô hỏi xong những lời này, sắc mặt Giang Châu lập tức thay đổi, hắn nhanh chóng vọt tới cây đa kia, đang định vòng ra đằng sau cây cổ thụ lôi người nghe lén ra, liền nhìn thấy Đồng Diệc bưng cái laptop rất nhỏ, từ sau thân cây thò ra một cái đầu.

Giang Châu giật mình: “Sao lại là cậu?”

Đồng Diệc lười biếng dựa vào thân cây, “Sao lại không thể là tôi nhỉ?”

Giang Châu cười lạnh một tiếng, “Không thể tưởng được Đồng Diệc đã từng là thiếu niên thiên tài, thế mà lại trở thành tiểu nhân nghe lén góc tường.”

Đồng Diệc liếc xéo hắn một cái, kinh ngạc nói: “Rừng cây này bị Giang gia các người nhận thầu rồi à?”

Giang Châu:……

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Thành Thiên Kim Thật, Sửa Qua Kịch Bản Sảng Văn

Số ký tự: 0