Xuyên Thành Tiểu Sư Muội Pháo Hôi, Ta Đánh Cho Toàn Tông Môn Phải Khóc

Đổi Xuất Chiến

2024-12-11 10:59:11

Khi Đoạn Vân Chu, Huyền Tứ, Bạch Sơ Lạc và Lăng Miểu đến đấu trường, Lâm Thiên Trừng đã đứng sẵn ở vị trí dành cho đệ tử thân truyền của Nguyệt Hoa Tông.

Thấy bốn người đến, nàng gật đầu chào rồi lười biếng ngáp một cái, dáng đứng chẳng chút nghiêm chỉnh, dựa hẳn vào tường.

Lúc này, đa số các đệ tử của bốn tông đã có mặt.

Các đệ tử của bốn tông đều mặc tông phục riêng. Lăng Miểu quan sát một lượt, nhận ra Nguyệt Hoa Tông của nàng là màu xanh đen viền chỉ vàng tinh xảo, Ly Hỏa Tông là màu đỏ rực, tông phục của Dần Võ Tông là sự pha trộn giữa tím và trắng, còn Linh Huyền Tông thì là màu xanh nhạt rất dễ nhận biết.

Trên lôi đài, hai người cuối cùng trong trận chiến vòng tròn đang giao đấu. Ai thắng trận này sẽ có suất đầu tiên bước vào danh sách tham gia bí cảnh.

Nhưng rõ ràng, cả hai người trên đài đều không muốn dốc toàn lực.

Người thắng trận này chẳng có ý nghĩa gì, bởi suất vào bí cảnh của họ đã được đảm bảo. Nếu bây giờ dồn sức để bị thương, ảnh hưởng đến cuộc huấn luyện vài ngày sau thì đúng là mất nhiều hơn được.

Cả hai người phối hợp diễn xuất rất ăn ý, giả vờ đánh đấm một hồi. Cuối cùng, người giả vờ bị đánh rơi binh khí nhanh hơn đã "vinh dự" giành vị trí thứ hai.

Lăng Miểu: Ồ, thì ra đấu trường ngoài chẳng có gì kịch tính nhỉ?

Nàng cứ nghĩ trận tranh suất đầu tiên này dù không phải trời long đất lở thì ít nhất cũng sẽ là ánh kiếm bóng đao rực rỡ.

Kết quả là hai diễn viên này còn chẳng thèm để binh khí của mình chạm vào đối phương.

Thất vọng.

Còn kém xa so với trận đấu của nàng với Lê trưởng lão.

Trận cuối kết thúc, danh sách tám mươi người có tư cách tiến vào bí cảnh đã được xác định.

Tám mươi người này, cộng thêm năm đệ tử thân truyền của mỗi tông chính là toàn bộ số người được phép vào bí cảnh lần này.

Cuộc huấn luyện trong Song Sinh Bí Cảnh lần này do Nguyệt Hoa Tông, quán quân Tông Môn Đại Tỷ Thí lần trước phụ trách.

Khi kết quả được công bố, đại trưởng lão của Nguyệt Hoa Tông, Triệu trưởng lão đứng lên bước tới trước đài.

Ông ấy ho khẽ, chuẩn bị nói vài lời khách sáo vô nghĩa.

Nhưng đúng lúc đó, có người bất ngờ ngắt lời ông ấy.

“Triệu trưởng lão! Ta có ý kiến với kết quả lần này!”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Mọi ánh mắt lập tức dồn về phía người vừa lên tiếng. Đó là Bạch Cảnh, đệ tử thân truyền thứ tư của Ly Hỏa Tông.

Triệu trưởng lão vô cảm nhìn hắn: “Ngươi có ý kiến gì?”

Bạch Cảnh đáp: “Mặc dù các đệ tử thân truyền đều có tư cách tiến vào Song Sinh Bí Cảnh, nhưng Lăng Miểu, ngũ đệ tử thân truyền mới được thu nhận của quý tông chỉ là Luyện Khí sơ kỳ. Ta cho rằng nàng không xứng đáng với tư cách này.”

Nói xong, hắn liếc qua Tiết Sâm đứng bên cạnh. Tiết Sâm vừa khéo đứng hạng 81 trong lần tỷ thí này, tiếc nuối bỏ lỡ cơ hội tiến vào bí cảnh.

“Triệu trưởng lão, trong tỷ thí tư cách tiến vào bí cảnh, xưa nay đều có truyền thống đệ tử không nằm trong danh sách có thể thách đấu với đệ tử nằm trong danh sách để hoán đổi suất. Đồng môn của ta muốn thách đấu với Lăng Miểu.”

Bạch Cảnh nói một phần là vì trước đây Tiết Sâm từng có quan hệ tốt với hắn khi còn là đệ tử nội môn, phần khác là vì hắn không vừa mắt Lăng Miểu.

Từ ngày "đồ bỏ đi" Lăng Miểu này đoạt con báo yêu vốn định dành cho nữ thần Lăng Vũ sư muội của hắn, lại còn khiến nữ thần của hắn mất mặt ngay trên đại điện của Ly Hỏa Tông, Bạch Cảnh đã ôm hận trong lòng, đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội sỉ nhục nàng.

Tiết Sâm nhận lời ngay: “Ta muốn thách đấu với Lăng Miểu để hoán đổi suất vào bí cảnh!”

Đối với Tiết Sâm, không chỉ là vì hắn khao khát có cơ hội tiến vào bí cảnh, mà giữa hắn và Lăng Miểu cũng có mối tư thù.

Chuyện là lần trước Lăng Miểu đã tặng hắn một lá bùa hộ thân, nhưng lá bùa đó lại có vấn đề. Chính lá bùa này đã khiến hắn bị đám yêu thú mèo và báo không ngừng truy đuổi trong lần ra ngoài lịch luyện

Cuối cùng, nhờ một sư tỷ trong tông môn am hiểu dược thảo nói rằng trên lá bùa đó có thoa một loại thảo dược thu hút yêu thú, hắn mới biết lá bùa có vấ đề.

Chắc chắn thứ này không phải do Lăng Vũ sư muội tốt bụng làm, mà chỉ có thể là do Lăng Miểu, tiểu nha đầu thù dai kia giở trò. Nhất định là vì hắn mắng sau lưng nàng nhiều lần nên nàng ra tay trả đũa.

Mối thù này, hắn nhất định phải báo!

Triệu trưởng lão nhìn thoáng qua Bạch Cảnh và Tiết Sâm, không hề nổi giận.

Trong tu chân giới, kẻ mạnh làm vua là lẽ tự nhiên. Tỷ thí tư cách tiến vào bí cảnh cũng luôn tồn tại truyền thống thách đấu giữa đệ tử ngoài danh sách và đệ tử trong danh sách.

Thương Ngô ở một bên khẽ cười lạnh nhìn về phía Tư Đồ Triển, nói: “Đệ tử của Ly Hỏa Tông các người đều ngạo mạn như vậy sao?”

Tư Đồ Triển mím môi, rõ ràng rất không hài lòng với hành động tùy tiện của Bạch Cảnh.

Tuy nhiên, nếu Tiết Sâm có được suất vào bí cảnh thì điều đó cũng đồng nghĩa Ly Hỏa Tông sẽ có thêm cơ hội tranh giành tài nguyên.

Hơn nữa nếu Lăng Miểu, thân là đệ tử thân truyền của Nguyệt Hoa Tông lại bị đệ tử nội môn của Ly Hỏa Tông nghiền áp, đây cũng sẽ là một cơ hội để làm giảm khí thế của Nguyệt Hoa Tông.

Nghĩ tới đây, Tư Đồ Triển lạnh lùng hừ một tiếng: “Ngông cuồng thì ngông cuồng, trẻ tuổi nóng máu cũng là điều dễ hiểu. Huống chi, lời hắn nói không sai.”

Thương Ngô nhướng mày, không để ý đến Tư Đồ Triển nữa mà quay lại nhìn Lăng Miểu: “Có người muốn thách đấu ngươi để đổi tư cách vào bí cảnh, ngươi có muốn nhận lời không?”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Lâm Thiên Trừng đứng bên cạnh đang ngáp ngắn ngáp dài liền xen vào, nói: “Nếu hắn thực sự muốn vào, chi bằng lấy suất của ta cho hắn là được.”

“...”

Lăng Miểu cười khổ nhìn Lâm Thiên Trừng.

Sư tỷ này đúng là muốn viết rõ ba chữ “không muốn làm” lên mặt mình.

Thương Ngô giật giật khóe miệng, cố gắng kiềm chế không đưa tay ôm trán. Đệ tử của y quả thực mỗi người một kiểu.

“Thiên Trừng, chuyện này không liên quan đến ngươi, lùi xuống đi.”

Y quay lại nhìn Lăng Miểu, hỏi lần nữa: “Ý của ngươi thế nào?”

Lăng Miểu gật đầu: “Dĩ nhiên ta nhận lời.”

Sau đó, nàng quay sang phía Ly Hỏa Tông, giọng nói lớn hơn đôi chút: “Đã vậy, nếu mọi người đều muốn thách đấu thì có ai khác muốn thay thế suất của ta nữa không? Cứ đứng ra hết đi.”

Không gian đối diện yên lặng một hồi, sau đó thật sự có hơn chục người đứng ra.

Tất cả những người này đều là đệ tử của Ly Hỏa Tông.

Đám tán tu bình thường chắc chắn không dám đụng vào một đại tông môn như Nguyệt Hoa Tông. Đệ tử của các tông môn khác cũng không muốn dây vào chuyện này.

Nhưng đối với đệ tử Ly Hỏa Tông, ý nghĩ của họ rất đơn giản: dù sao Tiết Sâm cũng đã đứng ra.Lỡ như Nguyệt Hoa Tông đưa cho Lăng Miểu pháp khí gì đó để thắng Tiết Sâm thì chẳng phải bọn họ sẽ có cơ hội sao? Bí cảnh lớn, cơ duyên không ít, ai mà không muốn được chia một phần?

Hơn nữa, rất nhiều đệ tử nội môn của Ly Hỏa Tông không ưa nổi Lăng Miểu.

Lý do không gì khác ngoài việc rõ ràng nàng là một phế vật nhưng vẫn được hưởng danh phận giống họ.

Khi còn ở Ly Hỏa Tông, họ ghét nàng, bài xích nàng. Đến khi nàng bị trục xuất khỏi tông môn, trở thành đệ tử thân truyền của Nguyệt Hoa Tông, họ lại càng ghét hơn.

Nhiều người âm thầm cho rằng nàng không chỉ vô dụng mà còn là kẻ vong ân bội nghĩa, lại còn khiến Lăng Vũ lâm vào tình thế xấu hổ như vậy. Điều này khiến họ càng thêm khó chịu.

Con người ấy mà, đôi khi ác ý chỉ đơn giản vì cảm thấy đối phương quá yếu mà thôi.

Hiện tại gặp được cơ hội đánh nàng một cách quang minh chính đại để xả giận, đương nhiên họ không muốn bỏ lỡ.

Lăng Miểu cực kỳ hài lòng với kết quả này, nàng cười lạnh nói: “Vậy phiền đại trưởng lão ghi lại tên của tất cả bọn họ giúp ta.”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Thành Tiểu Sư Muội Pháo Hôi, Ta Đánh Cho Toàn Tông Môn Phải Khóc

Số ký tự: 0