Xuyên Thành Vai Phụ Pháo Hôi, Ta Làm Đầu Bếp Cho Tiểu Tướng Quân
Chương 247
2024-09-04 06:22:16
Nàng thích nấu những món ăn mà nàng học được ở kiếp trước, nhưng đối với thế giới này, không ít món ăn đều là món ăn mới đối với họ, làm một người đầu bếp, nàng thường xuyên gặp được những điều mới mẻ, bọn họ cũng bắt đầu nghĩ ra các món ăn mới mẻ.
Nước chấm này được làm khá giống với tương hột ở đời trước, thường được dùng sau khi nấu ăn, Yến Thu Xuân khá thích nó, vừa khéo có một cái trong phòng bếp nhỏ, cách sử dụng gần như giống nhau, nàng thuận tay cầm đi.
Đồ ăn đã lấy xong rồi, nàng cũng nên trở về.
Có một ưu điểm khi lấy đồ ăn ở đây, nàng không cần đưa tiền, chỉ cần lấy rồi đi, còn có thể lấy bao nhiêu tuỳ thích.
Yến Thu Xuân ngẫm lại liền thấy buồn cười.
Nếu về sau luôn có thể như vậy, thực ra cũng không tệ.
Trở lại trong viện, Yến Thu Xuân đem tôm đi ngâm nước trước, như vậy chúng có thể sống đến buổi chiều, nếu chế.t quá sớm, vị sẽ không được tươi ngon, những thứ còn lại tạm thời chưa cần làm.
Gia đình hai nhà, bao gồm cả những đứa trẻ đang tuổi ăn tuổi chơi, tính cả Đông Đông cùng Uyển Nhi chỉ có mười bốn người, nhìn có vẻ nhiều nhưng hầu hết đều do đại trù phòng phụ trách, nàng chỉ cần nấu một món là đủ, nấu món gì phù hợp khẩu vị của bọn họ, bởi vậy không cần bận rộn.
Lúc này vẫn còn thời gian, Yến Thu Xuân lấy ra sổ y thuật, chạy tới chỗ của đại phu Tiêu gia, xem có cái gì mình không hiểu liền hỏi.
Trong phủ, đại phu vừa nhìn thấy nàng tới, lập tức lấy tay che lại cái trán: “Ai da, đầu ta có chút khó chịu.”
Yến Thu Xuân cười tủm tỉm nói: “Đào đại phu, đầu ngài không thoải mái sao, hay là ta cho ngài thử kim một chút nhé?”
Đào đại phu lập tức ngồi thẳng người, tỏ vẻ trách cứ nói: “Với y thuật của ngươi, tuyệt đối không được xem bệnh bừa bãi cho người ta, đặc biệt là châm cứu, nếu chẳng may ngươi châm nhầm huyệt vị, khiến người ta không thể động đậy thì coi như xong!”
Yến Thu Xuân thẹn thùng buông tay: “Sẽ không, ngài không xem cái này sao?”
Đào đại phu đau đầu: “Được rồi, lại có vấn đề gì sao?”
Yến Thu Xuân lập tức vui mừng nghiêng người lại gần, hỏi: “Lần trước ngài đã chỉ cách cầm m.á.u huyệt đạo cho ta, ấn bao nhiêu lần, dùng lực ra sao? Ta lại quên mất, ngài có thể làm mẫu lại một lần nữa cho ta xem được không?”
Đào đại phu: “... Nói thật, ngươi không phải người nên học y, ngươi nhìn ngươi xem, trí nhớ của ngươi kém như vậy, rõ ràng huyệt vị đơn giản như thế kia mà, quay đầu một cái liền quên sạch sẽ.”
Yến Thu Xuân cúi đầu, lương tâm cắn rứt, nàng thật sự rất dễ quên.
Nhưng nàng cảm thấy rất hứng thú với y thuật, nếu không thì sẽ thật sự lãng phí bàn tay vàng này của nàng!
Đào đại phu thở dài một tiếng: “Hay là ta dạy các phương thuốc bổ cho ngươi nhé?” Nàng có thể nhớ công thức nấu ăn rõ như vậy, thuốc bổ chắc cũng không khác mấy.
Yến Thu Xuân liền gật đầu: “Vậy cũng được, nhưng ngài cũng nên dạy lý thuyết y học…”
Sau khi nói chuyện với Đào đại phu xong, Yến Thu Xuân để lại không ít học phí, chẳng hạn như món bánh quy mà Đào đại phu thích nhất, mới bước chân trở lại viện.
Lần này trở về, nàng nhìn thấy các bao lớn bao nhỏ lễ vật chất đầy trong viện mình.
Có phải nàng đi nhầm rồi không?
Nàng lùi ra ngoài nhìn lại, đây đúng là nơi nàng ở gần một năm nay.
Hứa ma ma bước lại gần, cười nói: “Hiện giờ cô nương là Hương Quân, lại có chút quan hệ với Tiêu gia nên mọi người đều đưa quà đến đây, trừ những thứ này, Tấn Vương thế tử cũng đưa lễ vật tới, còn có Thuận Vương...”
Nghe Hứa ma ma nói tên vài người, Yến Thu Xuân lộ vẻ bối rối: “Ta không biết bọn họ!”
Ngay cả Ngũ hoàng tử Thuận Vương mà nàng cũng không biết?!
Đây đều là những món đồ đắt tiền, mấy người thừa tiền mà không có chỗ nào để tiêu à?
Hứa ma ma bất đắc dĩ cười nói: “Tóm lại là thế này, lần này Yến cô nương lập công lớn, được bệ hạ ban thưởng, những người khác đương nhiên phải đến tặng lễ, đây chỉ là giả vờ cho bệ hạ xem thôi.”
Yến Thu Xuân mỉm cười, hoá ra là như vậy, lúc này nàng mới yên tâm nhận những món đồ này.
Nàng đi đến chỗ để những lễ vật kia, cầm lấy một gói quà nhỏ, đang định mở ra, liền nghe Hứa ma ma nói: “Có điều sau khi nghe phu nhân nói, bọn họ đến đây vừa lúc nghe nói trong phủ tổ chức yến tiệc ăn mừng cho Yến cô nương, còn mời cả Xương Vương, vì thế bọn họ cũng định sẽ đến đây tối nay.”
Yến Thu Xuân: “...”
Nàng không muốn!
Nàng không quen biết bọn họ, lại còn là một nhóm người có địa vị cao hơn nàng, đến lúc đó có lẽ còn phải cười lấy lòng người ta.
Yến Thu Xuân bĩu môi, tỏ vẻ không hứng thú lắm, nàng buông lễ vật xuống, chuẩn bị lên giường nằm. Hứa ma ma đi theo phía sau nói: “Đúng rồi, tiểu thiếu gia Đông Đông cũng cho người đến truyền tin tức, nói là đồng môn của hắn ở trường cũng muốn tới, họ đã bỏ lỡ bữa tiệc vài ngày trước cho Đông Đông, làm loạn nói lần này nhất định phải đến, tiểu thiếu gia cũng đồng ý rồi.”
Yến Thu Xuân: “!!!!”
Nước chấm này được làm khá giống với tương hột ở đời trước, thường được dùng sau khi nấu ăn, Yến Thu Xuân khá thích nó, vừa khéo có một cái trong phòng bếp nhỏ, cách sử dụng gần như giống nhau, nàng thuận tay cầm đi.
Đồ ăn đã lấy xong rồi, nàng cũng nên trở về.
Có một ưu điểm khi lấy đồ ăn ở đây, nàng không cần đưa tiền, chỉ cần lấy rồi đi, còn có thể lấy bao nhiêu tuỳ thích.
Yến Thu Xuân ngẫm lại liền thấy buồn cười.
Nếu về sau luôn có thể như vậy, thực ra cũng không tệ.
Trở lại trong viện, Yến Thu Xuân đem tôm đi ngâm nước trước, như vậy chúng có thể sống đến buổi chiều, nếu chế.t quá sớm, vị sẽ không được tươi ngon, những thứ còn lại tạm thời chưa cần làm.
Gia đình hai nhà, bao gồm cả những đứa trẻ đang tuổi ăn tuổi chơi, tính cả Đông Đông cùng Uyển Nhi chỉ có mười bốn người, nhìn có vẻ nhiều nhưng hầu hết đều do đại trù phòng phụ trách, nàng chỉ cần nấu một món là đủ, nấu món gì phù hợp khẩu vị của bọn họ, bởi vậy không cần bận rộn.
Lúc này vẫn còn thời gian, Yến Thu Xuân lấy ra sổ y thuật, chạy tới chỗ của đại phu Tiêu gia, xem có cái gì mình không hiểu liền hỏi.
Trong phủ, đại phu vừa nhìn thấy nàng tới, lập tức lấy tay che lại cái trán: “Ai da, đầu ta có chút khó chịu.”
Yến Thu Xuân cười tủm tỉm nói: “Đào đại phu, đầu ngài không thoải mái sao, hay là ta cho ngài thử kim một chút nhé?”
Đào đại phu lập tức ngồi thẳng người, tỏ vẻ trách cứ nói: “Với y thuật của ngươi, tuyệt đối không được xem bệnh bừa bãi cho người ta, đặc biệt là châm cứu, nếu chẳng may ngươi châm nhầm huyệt vị, khiến người ta không thể động đậy thì coi như xong!”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Yến Thu Xuân thẹn thùng buông tay: “Sẽ không, ngài không xem cái này sao?”
Đào đại phu đau đầu: “Được rồi, lại có vấn đề gì sao?”
Yến Thu Xuân lập tức vui mừng nghiêng người lại gần, hỏi: “Lần trước ngài đã chỉ cách cầm m.á.u huyệt đạo cho ta, ấn bao nhiêu lần, dùng lực ra sao? Ta lại quên mất, ngài có thể làm mẫu lại một lần nữa cho ta xem được không?”
Đào đại phu: “... Nói thật, ngươi không phải người nên học y, ngươi nhìn ngươi xem, trí nhớ của ngươi kém như vậy, rõ ràng huyệt vị đơn giản như thế kia mà, quay đầu một cái liền quên sạch sẽ.”
Yến Thu Xuân cúi đầu, lương tâm cắn rứt, nàng thật sự rất dễ quên.
Nhưng nàng cảm thấy rất hứng thú với y thuật, nếu không thì sẽ thật sự lãng phí bàn tay vàng này của nàng!
Đào đại phu thở dài một tiếng: “Hay là ta dạy các phương thuốc bổ cho ngươi nhé?” Nàng có thể nhớ công thức nấu ăn rõ như vậy, thuốc bổ chắc cũng không khác mấy.
Yến Thu Xuân liền gật đầu: “Vậy cũng được, nhưng ngài cũng nên dạy lý thuyết y học…”
Sau khi nói chuyện với Đào đại phu xong, Yến Thu Xuân để lại không ít học phí, chẳng hạn như món bánh quy mà Đào đại phu thích nhất, mới bước chân trở lại viện.
Lần này trở về, nàng nhìn thấy các bao lớn bao nhỏ lễ vật chất đầy trong viện mình.
Có phải nàng đi nhầm rồi không?
Nàng lùi ra ngoài nhìn lại, đây đúng là nơi nàng ở gần một năm nay.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hứa ma ma bước lại gần, cười nói: “Hiện giờ cô nương là Hương Quân, lại có chút quan hệ với Tiêu gia nên mọi người đều đưa quà đến đây, trừ những thứ này, Tấn Vương thế tử cũng đưa lễ vật tới, còn có Thuận Vương...”
Nghe Hứa ma ma nói tên vài người, Yến Thu Xuân lộ vẻ bối rối: “Ta không biết bọn họ!”
Ngay cả Ngũ hoàng tử Thuận Vương mà nàng cũng không biết?!
Đây đều là những món đồ đắt tiền, mấy người thừa tiền mà không có chỗ nào để tiêu à?
Hứa ma ma bất đắc dĩ cười nói: “Tóm lại là thế này, lần này Yến cô nương lập công lớn, được bệ hạ ban thưởng, những người khác đương nhiên phải đến tặng lễ, đây chỉ là giả vờ cho bệ hạ xem thôi.”
Yến Thu Xuân mỉm cười, hoá ra là như vậy, lúc này nàng mới yên tâm nhận những món đồ này.
Nàng đi đến chỗ để những lễ vật kia, cầm lấy một gói quà nhỏ, đang định mở ra, liền nghe Hứa ma ma nói: “Có điều sau khi nghe phu nhân nói, bọn họ đến đây vừa lúc nghe nói trong phủ tổ chức yến tiệc ăn mừng cho Yến cô nương, còn mời cả Xương Vương, vì thế bọn họ cũng định sẽ đến đây tối nay.”
Yến Thu Xuân: “...”
Nàng không muốn!
Nàng không quen biết bọn họ, lại còn là một nhóm người có địa vị cao hơn nàng, đến lúc đó có lẽ còn phải cười lấy lòng người ta.
Yến Thu Xuân bĩu môi, tỏ vẻ không hứng thú lắm, nàng buông lễ vật xuống, chuẩn bị lên giường nằm. Hứa ma ma đi theo phía sau nói: “Đúng rồi, tiểu thiếu gia Đông Đông cũng cho người đến truyền tin tức, nói là đồng môn của hắn ở trường cũng muốn tới, họ đã bỏ lỡ bữa tiệc vài ngày trước cho Đông Đông, làm loạn nói lần này nhất định phải đến, tiểu thiếu gia cũng đồng ý rồi.”
Yến Thu Xuân: “!!!!”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro