Chương 30 - Người Đại Diện Vất Vả
Mục Đích Của Mỗ...
Tần Hoàng
2024-08-08 11:07:35
Kì Cao Nghị báo cáo tình hình thực tế: "Đúng như những gì anh Trì đoán, cô bồ nhí kia bị gọi đến rồi."
"Cậu cút ngay đi. Bảo ai là bồ nhí đấy hả?" Lửa giận của Đỗ Trạch Thần bùng lên, anh xông thẳng ra ngoài: "Thằng cháu trai Ngụy Anh Tuấn này đúng là ngứa đòn mà."
Tên ngứa đòn Ngụy Anh Tuấn không hề biết bản thân sắp bị đánh. Lúc này anh ta đang đi một vòng quanh Thẩm Ấu Dao, giọng điệu khiêu khích: "Cô chính là bồ nhí của Đỗ Trạch Thần hả? Thoạt nhìn cũng chẳng ra sao cả. Thẩm mĩ của cậu Đỗ có vấn đề à?"
Thẩm Ấu Dao nhìn gương mặt phổ thông chẳng có chút điểm nhấn, và hàm răng bị vổ của anh ta, thì cảm thấy những lời vừa thốt ra khỏi miệng anh ta có chút buồn cười.
Tuy nhiên, có tiền là có tự tin, bởi vì không thiếu người nịnh nọt. Anh ta vừa dứt lời đã có người hùa theo ngay: "Đúng là xấu thật, kém xa cô Bàng."
Chỉ liếc mắt một cái thì thấy đúng là kém xa thật.
Bàng Tuyết Doanh trang điểm tinh xảo, mái tóc dài ngang lưng được uốn xoăn, cô ta mặc một chiếc váy hoa màu vàng tươi, bên ngoài khoác chiếc áo khoác dài màu vàng nhạt.
Đôi môi lúc nào cũng nở nụ cười mỉm, nhưng không đánh mất sự chững chạc, thận trọng; kết hợp với đôi mắt dịu dàng đa tình kia, quả thật có khí chất của vợ hiền dâu thảo.
Thẩm Ấu Dao thì lại đối lập hoàn toàn với cô ta. Ban nãy khi cô đang học hóa thể hình, thì bị chị An gọi ra, nói rằng Đỗ Trạch Thần tìm cô có việc gấp.
Cô để mặt mộc, mái tóc tùy ý búi thành hình viên thuốc, trên người vẫn mặc bộ quần áo thể thao.
Giờ phút này, cô lần nữa ý thức được chuyện bản thân lại bị chị An bán đứng rồi.
Cô nhìn Bàng Tuyết Doanh ở phía đối diện, lòng thầm nghĩ: không biết đối phương định làm gì nữa?
Dường như Bàng Tuyết Doanh đọc vị được suy nghĩ của cô: "Cô đừng hiểu lầm, người tôi không muốn nhìn thấy nhất chính là cô, sao tôi có thể chủ động tìm cô được cơ chứ? Là cậu Ngụy gọi cô tới."
Thực ra thì khi nhìn thấy Ngụy Anh Tuấn, Bàng Tuyết Doanh mới biết mục đích bản thân bị gọi tới đây.
Thế nhưng cô ta không thèm để ý, anh ta muốn lợi dụng cô ta để làm mất mặt Đỗ Trạch Thần, cô ta cũng có thể lợi dụng tâm lý của anh ta để đạt được mục đích của bản thân.
Phải biết rằng, trong bữa tiệc này có rất nhiều cậu ấm cô chiêu nhà giàu, kết thêm được một người bạn, là nhiều thêm được một tài nguyên, con đường gây dựng sự nghiệp của Nguyễn Hồng Lãng trong tương lai mới có thể càng thêm suôn sẻ.
Cô ta cũng có thể sớm gia nhập vào vòng xã giao của giới thượng lưu.
"Cậu cút ngay đi. Bảo ai là bồ nhí đấy hả?" Lửa giận của Đỗ Trạch Thần bùng lên, anh xông thẳng ra ngoài: "Thằng cháu trai Ngụy Anh Tuấn này đúng là ngứa đòn mà."
Tên ngứa đòn Ngụy Anh Tuấn không hề biết bản thân sắp bị đánh. Lúc này anh ta đang đi một vòng quanh Thẩm Ấu Dao, giọng điệu khiêu khích: "Cô chính là bồ nhí của Đỗ Trạch Thần hả? Thoạt nhìn cũng chẳng ra sao cả. Thẩm mĩ của cậu Đỗ có vấn đề à?"
Thẩm Ấu Dao nhìn gương mặt phổ thông chẳng có chút điểm nhấn, và hàm răng bị vổ của anh ta, thì cảm thấy những lời vừa thốt ra khỏi miệng anh ta có chút buồn cười.
Tuy nhiên, có tiền là có tự tin, bởi vì không thiếu người nịnh nọt. Anh ta vừa dứt lời đã có người hùa theo ngay: "Đúng là xấu thật, kém xa cô Bàng."
Chỉ liếc mắt một cái thì thấy đúng là kém xa thật.
Bàng Tuyết Doanh trang điểm tinh xảo, mái tóc dài ngang lưng được uốn xoăn, cô ta mặc một chiếc váy hoa màu vàng tươi, bên ngoài khoác chiếc áo khoác dài màu vàng nhạt.
Đôi môi lúc nào cũng nở nụ cười mỉm, nhưng không đánh mất sự chững chạc, thận trọng; kết hợp với đôi mắt dịu dàng đa tình kia, quả thật có khí chất của vợ hiền dâu thảo.
Thẩm Ấu Dao thì lại đối lập hoàn toàn với cô ta. Ban nãy khi cô đang học hóa thể hình, thì bị chị An gọi ra, nói rằng Đỗ Trạch Thần tìm cô có việc gấp.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cô để mặt mộc, mái tóc tùy ý búi thành hình viên thuốc, trên người vẫn mặc bộ quần áo thể thao.
Giờ phút này, cô lần nữa ý thức được chuyện bản thân lại bị chị An bán đứng rồi.
Cô nhìn Bàng Tuyết Doanh ở phía đối diện, lòng thầm nghĩ: không biết đối phương định làm gì nữa?
Dường như Bàng Tuyết Doanh đọc vị được suy nghĩ của cô: "Cô đừng hiểu lầm, người tôi không muốn nhìn thấy nhất chính là cô, sao tôi có thể chủ động tìm cô được cơ chứ? Là cậu Ngụy gọi cô tới."
Thực ra thì khi nhìn thấy Ngụy Anh Tuấn, Bàng Tuyết Doanh mới biết mục đích bản thân bị gọi tới đây.
Thế nhưng cô ta không thèm để ý, anh ta muốn lợi dụng cô ta để làm mất mặt Đỗ Trạch Thần, cô ta cũng có thể lợi dụng tâm lý của anh ta để đạt được mục đích của bản thân.
Phải biết rằng, trong bữa tiệc này có rất nhiều cậu ấm cô chiêu nhà giàu, kết thêm được một người bạn, là nhiều thêm được một tài nguyên, con đường gây dựng sự nghiệp của Nguyễn Hồng Lãng trong tương lai mới có thể càng thêm suôn sẻ.
Cô ta cũng có thể sớm gia nhập vào vòng xã giao của giới thượng lưu.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro