Xuyên Thư 70, Mỹ Nhân Được Giáo Viên Dạy Học Bạo Sủng

A

2025-01-09 17:19:43

Vài phút trước, Lưu Hồng Mai và Lâm Đại Sơn đang cùng mọi người trong thôn đi ra đồng. Mới đi được vài bước, họ từ xa đã nhìn thấy cảnh Lâm Gia Hân và Nhị Cẩu nhìn nhau cười.

Khuôn mặt của Lưu Hồng Mai ngay lập tức nhăn nhúm vì cười, bà định nói điều gì đó thì lại nghe thấy một giọng nói không mấy dễ chịu.

“Con bé đó lại làm trò điên rồ gì nữa đấy? Hừ, phúc tinh gì mà phúc tinh, cứ thế này, tôi thấy nó giống sao chổi hơn!”

Người lên tiếng là Chu Huệ, con dâu cả của Lưu Hồng Mai. Cô ta liếc nhìn người đàn ông đi bên cạnh mình rồi nói tiếp: “Tôi sinh cho nhà họ Lâm hai thằng cháu đích tôn mập mạp, mẹ anh không nâng tôi lên tận trời thì thôi, lại còn cung phụng con bé đó. Anh nhìn xem, trông nó như thế, chó nhìn còn chê. Tôi nói thật, trước 20 tuổi nó mà lấy được chồng thì đúng là kỳ tích.”

Lưu Hồng Mai nghe xong thì lửa giận bốc lên đỉnh đầu. Bà lao tới, túm lấy tóc của con trai lớn kéo mạnh về phía sau: “ Mẹ không trị được vợ mày, nhưng mẹ trị được mày! Mày dám nói em gái mày không lấy được chồng à? Mẹ cho mày nói à!”

“Nếu mẹ còn nghe thấy lần nữa, mẹ đánh luôn cả con trai mày!” Lưu Hồng Mai túm tóc con trai kéo hai cái rồi không nhịn được, còn đá thêm vào bắp chân con trai mấy phát: “Hai đứa con phải không? Tay trái mẹ đánh một thằng, tay phải đánh một thằng!”

Đá xong, bà vẫn chưa hết giận, lại cúi xuống túm tóc anh con trai thêm lần nữa. Phải một lúc sau, Lưu Hồng Mai mới buông tay, hài lòng phủi bụi trên người mình.

Thấy con trai thứ đi ngang qua không nói một lời, bà liền tung thêm hai cú đá nữa: “Mày cũng nhớ đấy, đừng có học anh mày.”

Lâm Gia Hân đứng chứng kiến tất cả, hai chân run lẩy bẩy. Mặc dù cô không nghe rõ Chu Huệ đã nói gì, nhưng từ giọng điệu của Lưu Hồng Mai, cô có thể đoán ra được phần nào.

Dù cha mẹ trước kia của cô thường thúc giục con cái lấy chồng với mục đích chẳng tốt đẹp gì, nhưng ít nhất họ chưa bao giờ động tay động chân với cô.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Nhưng Lưu Hồng Mai thì khác.

Nếu cô không lấy được chồng trước năm 20 tuổi, có lẽ người bị đánh sẽ là cô.

Nghĩ đến những cú đấm đá đó, cô cảm thấy nếu không chết thì cũng tàn phế mất.

Đang cúi đầu suy nghĩ lung tung, cô ngẩng lên thì thấy Lưu Hồng Mai cười tươi rói đứng ngay trước mặt mình: “A Hân, mẹ để phần bánh bao trắng trong nồi cho con rồi, chơi mệt thì về ăn nhé.”

Người vừa dữ dằn như hung thần trong giây trước, giây sau lại trở nên dịu dàng thân thiết.

Cảnh này chắc chỉ có thể dùng để ví với màn đổi mặt của kịch Tứ Xuyên.

Lâm Gia Hân sững sờ, không phân biệt nổi nụ cười kia có ẩn chứa dao găm hay không.

Chỉ cảm thấy sống lưng lạnh toát, lòng bàn tay cũng toát mồ hôi, cô vội xoa xoa tay lên quần: “Mẹ, con... con đi cắt lúa với mọi người.”

Cắt lúa?

Tính mạng còn chưa chắc giữ được, ai còn tâm trạng mà chơi?

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Cắt lúa cái gì, cha mẹ nuôi con được.” Lưu Hồng Mai đè cô ngồi xuống: “Mẹ không nói với con nữa, mẹ đi cắt lúa đây.”

cha mẹ nuôi cô? Có chuyện tốt vậy sao?

Nhưng Lâm Gia Hân không dám tin. Cô nhìn vài người đàn ông trên đường, lập tức thấy lòng mình nguội lạnh.

Lấy chồng có vẻ hơi khó, thôi thì về nhà ngủ vậy.

Lâm Gia Hân ngây thơ nghĩ rằng, nếu ngủ một giấc có thể xuyên qua, thì ngủ thêm một giấc cũng có thể quay lại.

Nhà họ Lâm nằm ở đầu thôn, bên cạnh còn có một hộ gia đình, hai nhà sát nhau, giữa sân có một bức tường thấp ngăn cách.

Lâm Gia Hân cao ráo, đứng trong sân liền nhìn thấy một người đàn ông bên nhà hàng xóm.

Người đàn ông mặc áo ba lỗ, cúi đầu rửa mặt, cánh tay trông khá lực lưỡng.

Có lẽ cảm nhận được ánh mắt nóng rực của cô, anh ta đột nhiên ngẩng đầu lên, vuốt tóc một cái, ngón tay hơi che môi, bước nhanh tới gần, giọng điệu trêu chọc: “A Hân, lại bị anh Ngọc Hằng của em làm cho mê mẩn à?”

Ngọc Hằng?

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Thư 70, Mỹ Nhân Được Giáo Viên Dạy Học Bạo Sủng

Số ký tự: 0