Xuyên Thư 70, Mỹ Nhân Được Giáo Viên Dạy Học Bạo Sủng

A

2025-01-09 17:19:43

Tiếng động nhỏ ấy trong đêm yên tĩnh lại khuếch đại đến vô hạn, làm người bên ngoài bứt rứt không yên.

Giang Hoài Sơ uống mấy ngụm nước lạnh vẫn không dập được cảm giác bồn chồn trong lòng, đành đứng dậy ra sân hóng gió lạnh.

Khi quay lại phòng, Lâm Gia Hân đã tắm xong. Vừa tắm xong, cơ thể cô nóng hổi, khuôn mặt đỏ ửng.

Từ phòng ngủ bước ra, cô chỉ mặc một chiếc áo hai dây bên trong, bên ngoài khoác áo vải thô, cúc áo không cài, vạt áo buông lơi phía trước.

Đuôi tóc của cô nhỏ nước từng giọt, những giọt nước mảnh mai lướt qua xương quai xanh thanh tú, chảy xuống, làm ướt viền áo ba lỗ trắng. Ánh xuân thấp thoáng như có như không.

Lâm Gia Hân hoàn toàn không nhận ra điều đó, cô múc một gáo nước tắm, định mang ra đổ vào chiếc chum lớn trong sân để dành tưới rau vào ban ngày.

Khi bước ngang qua nhau, ánh mắt Giang Hoài Sơ trở nên tối tăm. Cổ họng anh bất giác căng cứng, cơ thể vừa bình tĩnh được một chút đã lại bừng bừng như có ngọn lửa cháy lên. Một cảm xúc lạ lùng cuồn cuộn trào dâng.

Anh đón lấy chiếc gáo nước trong tay cô, ho khẽ một tiếng, nói:

"Để anh làm, em vào nghỉ đi, cẩn thận kẻo cảm lạnh."

Giọng nói khàn khàn như vừa bị giấy nhám chà qua. Lúc ngón tay hai người vô tình chạm vào nhau, Lâm Gia Hân lập tức cảm nhận được nhiệt độ cơ thể của anh, còn nóng hơn cả mình vài độ.

Cơ thể của người trẻ tuổi đúng là khác biệt thật, cô bất giác nghĩ đến một đêm nồng nhiệt, có chút mong chờ.

Thấy anh nói sẽ xử lý nước tắm, Lâm Gia Hân cũng không từ chối nữa. Đúng là nếu bị cảm lạnh thì chẳng đáng chút nào. Vừa xoay người định rời đi thì nghe thấy một tiếng "Ào!"

Giang Hoài Sơ hất cả gáo nước đổ thẳng xuống sân.

Lâm Gia Hân sững sờ, không tin nổi hỏi:

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"Anh đổ xuống đất làm gì vậy?"

"Không phải đổ xuống đất sao?" Giang Hoài Sơ ngơ ngác hỏi lại.

Cô chỉ tay về phía những chiếc chum lớn trong sân:

"Phải đổ vào mấy cái chum kia chứ."

Anh nhìn theo hướng tay cô chỉ, cuối cùng cũng nhận ra vài chiếc chum to đặt cạnh nhau. Lúc này anh mới bừng tỉnh, nhận thức được mình đang ở thời kỳ những năm 70.

Cũng không thể trách anh được, anh mới đến đây vài ngày, còn chưa kịp thích nghi với "sự chênh lệch múi giờ và thời đại".

May mà Lâm Gia Hân rành rọt hơn anh.

Thầm cảm thán trong lòng, Giang Hoài Sơ thúc giục cô vào nhà, còn mình thì lững thững đi theo phía sau.

Lâm Gia Hân nằm vào chăn, thở dài một hơi. Người "địa phương" này có vẻ không được thông minh lắm thì phải.

Nhưng cô cũng không để ý nhiều, bởi gương mặt này giống y hệt người cô thầm thương trộm nhớ bấy lâu. Thế là lớp "bộ lọc" trong tâm trí cô càng dày thêm.

Nếu không thể có được người ấy, thì có anh cũng đủ rồi.

"Bịch!"

Một tiếng động lớn vang lên khiến Lâm Gia Hân giật mình, vội ngồi dậy nhìn. Nước từ thùng gỗ tràn ra khắp sàn. Cô nhanh chóng vén chăn định đứng dậy dọn:

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"Sao thế?"

"Không sao, em đừng dậy, để anh xử lý."

Giang Hoài Sơ lên tiếng ngăn cô lại. Lúc nãy anh định nhấc thùng nước ra ngoài để đổ, nhưng sai lầm trong phán đoán khiến cả cái thùng rơi xuống đất, nước bắn tung tóe khắp người anh.

May mà thùng gỗ chắc chắn, không thì đã vỡ tan rồi.

Hiện giờ, cả người anh ướt sũng, nước nhỏ từng giọt xuống sàn.

Nhìn bản thân mình một lúc, anh cất lời:

"Hay là để anh đi tắm trước, lát nữa quay lại xử lý nhé?"

Lâm Gia Hân vội đáp:

"Được, anh đi tắm nhanh đi, thùng nước để mai rồi xử lý cũng được."

Hôm nay còn có chuyện quan trọng hơn.

Chờ anh ra khỏi phòng, Lâm Gia Hân lại cảm thấy tiếc nuối. Lúc nãy toàn chú ý xuống sàn, quên mất phải ngắm "soái ca ướt sũng" thêm vài lần.

Cô sao thế này, đúng là chẳng biết nắm bắt trọng điểm gì cả!

Không biết đã bao lâu trôi qua, Lâm Gia Hân đang lim dim thì nghe thấy tiếng bước chân anh dần tiến lại gần. Cô lập tức lấy lại tinh thần.

Giang Hoài Sơ vừa tắm xong, khoác một chiếc áo vải thô, cài kín cúc đến tận cổ.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Thư 70, Mỹ Nhân Được Giáo Viên Dạy Học Bạo Sủng

Số ký tự: 0