Xuyên Thư 70: Nữ Phụ Mang Không Gian Dốc Lòng Làm Nhà Giàu Số Một

A

2024-09-28 19:25:49

Lời này vừa nói ra, mọi người xung quanh đều hít vào một ngụm khí lạnh, Thẩm Kiến Dân càng tức giận nắm chặt tay như muốn xông lên đánh người.

Diêu Tuyết Mai càng hoảng sợ, vội vàng giải thích: "Không có chuyện đó, không có chuyện đó, bình thường tôi đối xử với Uyển Uyển thế nào, bà con lối xóm đều nhìn thấy cả mà, sao tôi có thể muốn bóp cổ con bé được.

Ai cũng nói mẹ kế khó làm, vậy mọi người nói xem bình thường tôi đối xử với Uyển Uyển thế nào, ngay cả con gái ruột cũng không có, đồ tốt gì cũng đều dành cho con bé hết.”

“Đúng vậy, bình thường Tuyết Mai đối xử với con bé Uyển Uyển thật không chê vào đâu được.” Thím Ngưu bình thường chơi thân với Diêu Tuyết Mai lên tiếng bênh vực.

"Ai mà biết được, có những người trước mặt thì tốt đẹp, ai biết sau lưng lại đánh chửi người ta thế nào."

Ôn Uyển Uyển nhìn người vừa nói, là thím cả Tô vốn bất hòa với Diêu Tuyết Mai.

Mọi người xung quanh bàn tán xôn xao, Diêu Tuyết Mai thấy tình hình đã náo loạn, dứt khoát đánh liều, ngồi bệt xuống đất khóc lóc om sòm.

“Thật là không có thiên lý mà, tôi ngày ngày cơm ngon canh ngọt cung phụng nó, con gái lớn rồi, khó khăn lắm mới tìm được một mối hôn sự, đòi mấy trăm đồng tiền sính lễ, tôi đi đâu mà kiếm cho nó chứ, không cho thì vu oan giá họa, tôi không sống nổi nữa, đúng là đồ con cái bất hiếu mà, hu hu hu.”

“Mẹ, mẹ đừng khóc nữa, chị bất hiếu với mẹ, mẹ còn có con đây mà.”

Ôn Dương Dương ở bên cạnh thấy cảnh này, liền ngồi xổm xuống đất véo Diêu Tuyết Mai một cái, mắt chớp chớp, nghẹn ngào an ủi Diêu Tuyết Mai.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Diêu Tuyết Mai bị véo một cái, định đánh trả thì nhìn thấy ánh mắt của Ôn Dương Dương, lập tức khóc lớn hơn.

Nhìn thấy cảnh tượng này, mọi người xung quanh bắt đầu nghiêng về phía Diêu Tuyết Mai. Thẩm Kiến Dân liền quát lên: "Còn gào cái gì nữa, ra thể thống gì nữa!"

Nghe tiếng quát này, mọi người không ai dám hó hé nữa, Diêu Tuyết Mai và Ôn Dương Dương cũng chỉ dám giả vờ sụt sùi.

“Uyển Uyển, cháu nói xem rốt cuộc chuyện này là như thế nào?” Thẩm Kiến Dân quát xong liền quay sang dịu dàng hỏi Ôn Uyển Uyển.

“Bác trưởng làng, Diêu Tuyết Mai nhận sính lễ của nhà họ Cố muốn gả cháu cho Cố Nhị, bố cháu không có ở nhà, sao cháu có thể không nói với ông ấy một tiếng mà gả đi được, kết quả là mẹ con bà ta đã dùng dây thừng siết cổ cháu ép cháu phải đồng ý.

Mọi người không tin thì xem vết hằn trên cổ cháu đây này, vì muốn sống sót nên cháu đã phải đồng ý.

Sau đó cháu nghĩ lại, nhà họ Cố đông anh em như vậy, nghe nói Cố Nhị kia còn bị thương nên giải ngũ rồi, cháu gả qua đó không biết cuộc sống sẽ ra sao, cháu liền muốn mang theo sính lễ của nhà họ Cố gả đi, mong rằng bố mẹ chồng tương lai sẽ vì thế mà giúp đỡ cháu đôi chút.

Thế nhưng họ không những không cho mà còn đánh cháu, mắng cháu là đồ ăn hại, nói cháu đã bán cho nhà họ Cố thì chính là người của nhà họ Cố rồi, sống chết thế nào cũng không liên quan gì đến họ nữa, đừng hòng lấy của nhà họ Ôn một đồng nào.

Còn cả Ôn Dương Dương này nữa, cô ta đánh cháu, mắng cháu là đồ tiểu tiện nhân, nói cháu đáng đời phải gả cho loại người như Cố Nhị, còn nói cô ta mới là con gái ruột của nhà họ Ôn, là cháu chiếm chỗ của cô ta.” Ôn Uyển Uyển tuôn một tràng dài, chính là muốn giành trước quyền lên tiếng.

Những người vây xem nhìn thấy vết hằn trên cổ Ôn Uyển Uyển thì bắt đầu xôn xao, Thẩm Kiến Dân càng thêm phẫn nộ.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Thư 70: Nữ Phụ Mang Không Gian Dốc Lòng Làm Nhà Giàu Số Một

Số ký tự: 0