Xuyên Thư 70: Nữ Phụ Mang Không Gian Dốc Lòng Làm Nhà Giàu Số Một

A

2024-09-28 19:25:49

Mẹ Cố nhìn cả nhà quây quần bên mâm cơm, rồi nhìn sang đĩa cá hấp, cá nấu chua cùng hai tô canh cá to bự đang vơi đi trông thấy, trong lòng bà vui không tả xiết.

"Đúng đấy, không ngờ Uyển Uyển lại nấu ăn ngon đến vậy, lão nhị đúng là rước được bảo bối về nhà rồi. Chỉ là cay quá..." Mẹ Cố vừa xuýt xoa vừa khen Ôn Uyển Uyển.

Bà nấu cơm mấy chục năm rồi mà có làm được mấy món cá đồng ngon đến thế này đâu, thế mà con bé này lại có tài nấu nướng đến vậy, sau này thằng hai nhà bà tha hồ mà hưởng phúc.

Hẳn là vì quá vui nên bà thấy bát canh cá hôm nay cũng ngon hơn mọi khi, rõ ràng nguyên liệu đều như nhau mà sao hôm nay bà lại thấy nó ngon ngọt, thơm tho hơn thế nhỉ.

Bà nào biết, chum nước dùng để nấu canh cá đã được Ôn Uyển Uyển pha thêm nước linh tuyền, cho nên nó mới ngon ngọt đến vậy.

"Hóa ra ốc là do chị dâu hai làm à, tài nấu nướng của chị dâu hai đỉnh thật đấy, dù sao thì chị dâu hai cũng không cần phải xuống ruộng, sau này cứ ở nhà mà nấu cơm đi." Hạ Ninh Tĩnh chưa bao giờ được ăn món nào ngon đến vậy, ngay cả đầu bếp ở nhà ăn trường học cũng không làm được món nào ngon bằng.

Bốp! Một tiếng động vang lên khiến cả bàn im bặt, người thì trừng mắt nhìn Hạ Ninh Tĩnh, người thì khó hiểu nhìn về phía phát ra tiếng động.

"Trưởng làng đã sắp xếp cho Uyển Uyển một công việc ở trong làng rồi, đợi đến hết ba ngày nghỉ phép là đi làm lại, sẽ không ở nhà nấu cơm đâu. Muốn ăn thì tự mà làm lấy, không thì nhịn đói."

Cố Nghĩa đang mải mê chén món ốc ngon tuyệt của Ôn Uyển Uyển thì nghe thấy Hạ Ninh Tĩnh muốn vợ mình hầu hạ cơm nước cho cả nhà, bực quá liền lên tiếng. Vợ anh xinh đẹp đáng yêu như vậy, sao có thể ru rú trong cái gian bếp đầy khói lửa kia chứ!

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"Anh hai, công việc đó của chị dâu hai có hay không cũng thế, ngay cả em với lão tam đi dạy học mà lúc này cũng phải xuống ruộng làm việc. chị dâu hai không phải xuống ruộng thì thôi, nấu có bữa cơm thì đã mất bao nhiêu sức lực đâu." Không giống như cô ta, dạo này vào mùa gặt, mệt muốn chết.

"Thôi đi! Hôm nay tôi nói rõ luôn, trước khi lão nhị rước dâu về, tôi với bố nó đã hứa là sẽ không để vợ nó phải động tay vào bất cứ việc gì trong nhà, con bé muốn làm gì thì làm, ai mà không đồng ý thì phân gia, đường ai nấy đi!"

Vừa nghe đến phân gia là Hạ Ninh Tĩnh đã sướng rơn, cô ta mong được phân gia từ lâu rồi. Bây giờ cả nhà sống chung như thế này, mỗi tháng cô ta với Cố lão tam đều phải nộp hết lương giáo viên, muốn mua gì đó cũng phải lén lút lấy tiền riêng ra mua.

Con dâu nhà lão nhị này còn chưa bước chân vào cửa đã được mẹ chồng cưng chiều, bước vào cửa rồi thì lại càng không phải làm gì. Cô ta chịu đựng đủ rồi!

Ôn Uyển Uyển nghe thấy lời của Hạ Ninh Tĩnh cũng nhíu mày, cô đâu muốn cả đời cứ thế này mà cam chịu sống ở cái xó núi này, suốt ngày chỉ biết chuyện nhà chuyện cửa.

Bây giờ như vậy chỉ là tạm thời thôi, nhưng nếu vì cô mà khiến nhà họ Cố phải phân gia thì tội lỗi của cô lớn lắm. Thời buổi này, bố mẹ còn sống mà đã phân gia là bất hiếu.

Nhưng nhìn cái vẻ mặt hớn hở khi nghe đến phân gia của cô em dâu này thì hay là...

"Mẹ, mẹ đừng giận. Em dâu ba cũng biết tính lão nhị mà, anh ấy xưa nay vẫn thẳng như ruột ngựa vậy. Cả nhà phải sống hòa thuận thì mọi việc mới suôn sẻ, hạnh phúc viên mãn. Bây giờ anh Nghĩa bị thương, con cũng chẳng giúp gì được, sau này còn phải nhờ cậy nhà lão đại và lão tam nhiều."

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Thư 70: Nữ Phụ Mang Không Gian Dốc Lòng Làm Nhà Giàu Số Một

Số ký tự: 0