Xuyên Thư 70: Nữ Phụ Mang Không Gian Dốc Lòng Làm Nhà Giàu Số Một

A

2024-09-28 19:25:49

Nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng bố Cố mẹ Cố quyết định ngày mai không thể để Ôn Uyển Uyển đi, ít nhất là không thể để đi nhiều lần.

Con dâu ở bên cạnh con trai hai được ngày nào thì con trai hai có thể sống tốt được ngày đó, cứ coi như là hai ông bà già họ ích kỷ đi.

Ngày hôm sau,

Ôn Uyển Uyển rất hiếm khi dậy sớm, cô theo thói quen muốn duỗi tay duỗi chân một chút, kết quả là cả người không thể động đậy được.

Mở to mắt ra mới phát hiện mình đang bị Cố Nghĩa ôm chặt cứng, rất hiếm khi không giống như đêm hôm trước giữ tư thế khoa trương như vậy.

Ôn Uyển Uyển thậm chí còn có thể nghe thấy tiếng tim đập của Cố Nghĩa, như vậy, hình như cũng không tệ.

Nhìn Cố Nghĩa thêm một chút nữa, đôi mắt nhắm nghiền của người đàn ông khiến cho hàng lông mi trông thật dài, sống mũi cao thẳng, còn cái miệng này... nụ hôn tối hôm qua, hình như cảm giác cũng không tệ.

Ôn Uyển Uyển cứ như vậy nhìn Cố Nghĩa, lại nổi lên ý muốn trêu chọc anh, cô cầm lấy tóc của mình quét qua quét lại trên mũi Cố Nghĩa.

"Ưm... Uyển Nhi, đừng náo, ngày mai còn phải dậy sớm nữa." Cố Nghĩa nói năng lơ mơ, giọng nói lộ ra sự mệt mỏi, còn dùng cánh tay ôm cô vào lòng mình chặt hơn một chút.

Chẳng lẽ đêm qua cô ngủ lại không yên phận, nên mới bị Cố Nghĩa ôm chặt như vậy?

Phải nói là cô nên có chút tự biết mình như vậy. Nụ hôn tối hôm qua khiến Cố Nghĩa thấp thỏm không yên.

Vất vả lắm mới ngủ được, Ôn Uyển Uyển lại bắt đầu trở mình trên giường, chăn đắp cũng không biết bị đá đi đâu mất, quần áo bị cô cuộn đến nhăn nhúm, để lộ ra làn da trắng nõn, ánh sáng xuyên qua cửa sổ chiếu vào mắt Cố Nghĩa.

Anh thật sự đã phải dùng ý chí rất lớn để khống chế bản thân, cứ như vậy lặp đi lặp lại vài lần, Cố Nghĩa không nhịn được nữa, kéo Ôn Uyển Uyển vào lòng, ôm chặt lấy cô.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Không bao lâu sau Ôn Uyển Uyển cũng không động đậy nữa, Cố Nghĩa lúc này mới dần dần chìm vào giấc ngủ.

Ôn Uyển Uyển cũng không trêu chọc anh nữa, ở trong lòng anh lại ngủ thiếp đi. Giấc ngủ này kéo dài cho đến khi bố Cố mẹ Cố đến gõ cửa mới tỉnh lại.

"Bố, mẹ, sao hai người lại đến đây? Vào đi ạ.” Hai người này bình thường giờ này đã đi làm từ sớm rồi, hôm nay sao lại trực tiếp đến tìm bọn họ.

"Uyển Uyển, mới dậy à? Mẹ nấu cơm sáng rồi, con ra ăn nhanh đi.” Mẹ Cố bưng bữa sáng trong tay vào bếp, chia ra bát cho hai người họ.

"Bố, mẹ, hôm nay hai người không đi làm sao?” Cố Nghĩa nhìn thấy hai người già lúc này cũng cảm thấy ngạc nhiên.

"Hôm nay bố con xin nghỉ rồi, để ông ấy cùng con đến chỗ thầy lang Hoắc, đường xá xa xôi đi lại dễ khiến Uyển Uyển mệt mỏi, mẹ ở nhà với Uyển Uyển.”

Chẳng lẽ hai người già này cũng cho rằng cô muốn chạy trốn?

"Mẹ, con nhất định phải đi, mẹ với bố cứ đi làm đồng đi, xin nghỉ phép suốt cũng không hay đâu, có Tiểu Tứ ở nhà là được rồi." Vợ chồng cô đi đăng ký kết hôn, cô không đi sao được?

"Mẹ à, con đi đăng ký kết hôn với anh Nghĩa, bố đi với anh ấy thì kỳ lắm ạ?" Ôn Uyển biết ý của hai người, cười hỏi.

Gì cơ, đăng ký? Đăng ký cái gì?

"Uyển Uyển, con, con nói là con muốn đi đăng ký kết hôn với lão Nhị? Đăng ký kết hôn á?” Mẹ Cố -- Tô Liên Cầm kinh ngạc hỏi Ôn Uyển Uyển.

"Vâng ạ, đăng ký kết hôn, cả đời này con chỉ gả cho mình anh Nghĩa."

"Ừm, cả đời này Cố Nghĩa con cũng chỉ cưới mình Uyển Uyển!"

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Thư 70: Nữ Phụ Mang Không Gian Dốc Lòng Làm Nhà Giàu Số Một

Số ký tự: 0