Xuyên Thư 70: Nữ Phụ Mang Không Gian Dốc Lòng Làm Nhà Giàu Số Một

A

2024-09-28 19:25:49

"Tốt, tốt, tốt!" Mẹ Cố nhìn hai người nắm chặt tay, mắt rưng rưng, lấy tay áo lau khóe mắt, liên tục nói ba tiếng tốt.

Ăn cơm xong, Ôn Uyển Uyển bảo Cố Tiểu Tứ cõng sọt, cô đẩy Cố Nghĩa đi về phía trụ sở làng.

Thẩm Kiến Dân đang định ra ruộng kiểm tra tình hình thu hoạch mùa thu, vừa ra khỏi trụ sở này đã thấy Ôn Uyển Uyển bọn họ đi về phía này.

"Uyển Uyển à, sao hôm nay rảnh rỗi đến đây thế, tìm bác có việc gì à?"

"Bác Thẩm, cháu muốn đi đăng ký kết hôn với anh Nghĩa, đến xin giấy giới thiệu ạ."

"Uyển Uyển, cháu nói thật chứ? Cháu thật sự muốn đi đăng ký kết hôn?" Lời này của Thẩm Kiến Dân khiến Cố Nghĩa nghe mà chói tai, vị trưởng làng này là muốn Uyển Nhi không gả cho anh sao?

"Bác Thẩm, thật mà!"

Thẩm Kiến Dân thấy Ôn Uyển Uyển không có ý đùa, tiệc mừng trong làng cũng đã làm rồi, coi như thằng nhóc họ Cố này có lương tâm, chịu đi đăng ký kết hôn.

Phải biết là thời buổi này nhiều người không đăng ký kết hôn, chỉ cần bái đường thành thân rồi ở chung với nhau, khó mà nói trước sau này có hối hận rồi chia tay.

Nhưng mà gả Uyển Uyển cho nó thật là tiện nghi cho nó, nhưng mà con bé này kiên trì ông cũng chỉ có thể chiều theo, bèn xoay người đi vào trong nhà, bảo bọn họ vào theo.

Trong nhà, lão kế toán đang bấm bàn tính lách cạch, chắc là đang tính sổ sách cho làng.

Thấy Ôn Uyển bọn họ, cũng chỉ là chào hỏi nhau một tiếng rồi tiếp tục bận việc.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"Đúng rồi, bác Thẩm, công việc phân chia nông cụ trước đây bác sắp xếp cho cháu, bác tìm người khác làm đi, cháu phải ở nhà chăm sóc anh Nghĩa." Ôn Uyển Uyển nghĩ, đã đến đây rồi, mà còn có kế toán ở đây làm chứng, nhân tiện từ chối công việc Thẩm Kiến Dân đã sắp xếp cho cô trước đó.

Thẩm Kiến Dân vốn còn muốn đổi cho cô một công việc nhẹ nhàng hơn, điểm công cao hơn, công việc mới còn chưa đâu, cô đã từ chối công việc cũ trước rồi.

"Con bé này, cháu đang nói cái gì vậy? Bây giờ cháu với Cố Nhị ra ở riêng, nếu cháu cứ ở nhà chăm sóc Cố Nhị, vậy chi tiêu trong nhà các cháu trông chờ vào chút tiền trợ cấp xuất ngũ của Cố Nhị để sống cả đời sao?"

"Tình cảm của cháu và anh Nghĩa hiện tại vẫn chưa ổn định, cháu muốn ở bên cạnh anh ấy, còn về phần chi tiêu, hai chúng cháu cũng không có tiêu pha gì lớn. Cứ quyết định như vậy đi ạ!"

Ôn Uyển không muốn nghe Thẩm Kiến Dân lải nhải nữa, thấy ông đã viết xong giấy giới thiệu, nhanh chóng cầm lấy, đẩy Cố Nghĩa, gọi Cố Tiểu Tứ rồi bỏ đi.

Bỏ lại Thẩm Kiến Dân tức giận đến mức phồng má trợn mắt, hận sắt không thành thép! Đều là do nhà họ Cố, bây giờ Uyển Uyển với mình cũng không thân thiết nữa rồi.

Không được, ông phải đi nhắc nhở hai vợ chồng lão Cố một chút. Tránh cho con bé này sau này không có cơm ăn.

"Uyển Nhi, có mệt không? Ngồi nghỉ một chút đi." Cố Nghĩa thấy trên trán cô đã lấm tấm mồ hôi, chắc là mệt rồi.

Thực ra Ôn Uyển không thấy mệt, trước khi xuất phát đã uống một bát lớn nước linh tuyền rồi, chỉ là con đường dẫn lên thị trấn này không giống đường nhựa bằng phẳng của thời hiện đại, gập ghềnh, ổ gà, hơn nữa càng gần trưa thì mặt trời càng lớn, nóng là điều đương nhiên.

"Bên kia có một cái cây to, chúng ta đến dưới gốc cây nghỉ một lát."

"Chị dâu hai, uống nước nè. Anh hai, uống nước nè." Cố Tiểu Tứ bỏ sọt xuống, lấy từ bên trong ra bình nước, đưa cho Cố Nghĩa và Ôn Uyển, bản thân cũng cầm một cái bình nước ừng ực ừng ực uống.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Thư 70: Nữ Phụ Mang Không Gian Dốc Lòng Làm Nhà Giàu Số Một

Số ký tự: 0