Xuyên Thư 70: Xuyên Thành Vợ Trước Pháo Hôi Của Đại Lão Tàn Tật
Điểm Danh Nhận...
2024-09-29 15:05:35
Từ lúc vừa lên cấp 3 nguyên chủ đã theo học với một bác sĩ già, định thi vào bệnh viện làm bác sĩ.
Đương nhiên, nguyên chủ chỉ theo học có vài năm, còn thiếu một chút mới có thể làm bác sĩ, nhưng làm hộ sĩ thì vẫn dư sức.
Chỉ là sắp tới lúc thi thì bị mẹ kế báo danh xuống nông thôn.
Lần này xuống nông thôn, trong nhà chỉ cho nguyên chủ có 50 đồng.
Nhưng nguyên chủ cũng không phải cục bột mặc cho người ta bắt nạt.
Cô biết chỗ mẹ kế lén giấu tiền riêng, nên trước khi đi đã khoắng sạch chỗ tiền đó.
Tổng cộng hơn 300 đồng và một ít phiếu.
Nguyên chủ nghĩ, dù sao nhất thời cũng không về được, bọn họ cũng chẳng dám mò tới đây tìm cô, Xuyên tỉnh cách Hắc tỉnh ở Đông Bắc này rất xa!
Lấy thì lấy thôi.
Ai bảo bọn họ không cho cô tiền làm gì!
Việc kết hôn với Cố Trường Lâm, nguyên chủ cũng không nói với gia đình, vậy nên người nhà họ Cố cũng không rõ tình huống gia đình cô.
Từ Thanh Lê cảm thấy như thế cũng tốt, cô có thể mượn việc này để làm việc.
“Hệ thống này, cậu có thể gói chiếc chăn đôi của tôi lại, giả bộ thành bưu phẩm được gửi tới đây không?”
Từ Thanh Lê cảm thấy hối hận.
Biết mình phải xuyên tới năm 1970, sao cô không chuẩn bị ít bao đồ của thời đại này chứ!
[Không thành vấn đề, ký chủ.]
Hệ thống đáp.
“Hệ thống, tôi yêu cậu.”
Ngoại trừ gói chiếc chăn đôi kia, Từ Thanh Lê còn lấy ra 2kg bông ở trong không gian.
Thật ra làm cho hai đứa nhỏ mỗi đứa một bộ quần áo chỉ cần 1,5 kg bông là đủ rồi, nhưng lấy dư nửa kg ra để sẵn ở đấy, để xem có cần làm gì khác nữa không.
Từ Thanh Lê xách hai túi lớn túi nhỏ đi tới chỗ đỗ xe bò, chỉ còn một mình ông Lưu ở đây mà thôi, những người khác vẫn chưa quay về.
“Sao cháu về nhanh thế, phải chờ một lát nữa mới đi được.”
Ông Lưu nói.
Từ Thanh Lê gật đầu, bây giờ cô không định mua thêm gì nữa, phải chờ về nhà xem thiếu cái gì rồi chuẩn bị tiếp.
Từ Thanh Lê nhàm chán nên câu được câu không nói chuyện với ông Lưu, tiện thể mở giao diện hệ thống ra.
Tổng cộng có ba giao diện, giao diện điểm danh, giao diện cá nhân và giao diện tuyên bố nhiệm vụ.
Giao diện điểm danh cứ như lịch ngày vậy, Từ Thanh Lê phát hiện hôm nay mình chưa điểm danh nên vội vàng bấm một cái.
[Ting, điểm danh ngày thành công, nhận được 10 đồng.]
Số dư trên giao diện điểm danh của cô lại có thêm 10 đồng, bên cạnh còn có một nút đổi tiền, có điều bây giờ nó không sáng lên.
Từ Thanh Lê lấy làm lạ: “Hệ thống này! Tiền điểm danh này đổi như thế nào?”
[Ký chủ, tròn 100 thì có thể đổi tiền!]
“OK.”
Từ Thanh Lê đã hiểu!
Mỗi ngày 10 đồng, một tháng ít nhất cũng được 300 đồng, một năm là 3650.
Không tệ không tệ, mỗi tháng có 300 đồng, sau này cô cũng không cần vì tiền mà đi chợ đen gì nữa.
Cô lại mở giao diện cá nhân ra, trên đó có thông tin của cô.
Ký chủ: Từ Thanh Lê
Tuổi: 19
Chiều cao: 168cm
Cân nặng: 50kg
Dung mạo: Thượng đẳng
Kỹ năng: Lực lớn như trâu
Độ thân thiện: 0
Từ Thanh Lê nhìn bảng giới thiệu cá nhân rồi sờ mặt mình.
Gương mặt của nguyên chủ giống cô đến 7-8 phần, nhưng nguyên chủ đẹp hơn cô nhiều, mày liễu mắt hạnh, mặt trứng ngỗng, là kiểu người đẹp tiêu chuẩn.
Đương nhiên, nguyên chủ chỉ theo học có vài năm, còn thiếu một chút mới có thể làm bác sĩ, nhưng làm hộ sĩ thì vẫn dư sức.
Chỉ là sắp tới lúc thi thì bị mẹ kế báo danh xuống nông thôn.
Lần này xuống nông thôn, trong nhà chỉ cho nguyên chủ có 50 đồng.
Nhưng nguyên chủ cũng không phải cục bột mặc cho người ta bắt nạt.
Cô biết chỗ mẹ kế lén giấu tiền riêng, nên trước khi đi đã khoắng sạch chỗ tiền đó.
Tổng cộng hơn 300 đồng và một ít phiếu.
Nguyên chủ nghĩ, dù sao nhất thời cũng không về được, bọn họ cũng chẳng dám mò tới đây tìm cô, Xuyên tỉnh cách Hắc tỉnh ở Đông Bắc này rất xa!
Lấy thì lấy thôi.
Ai bảo bọn họ không cho cô tiền làm gì!
Việc kết hôn với Cố Trường Lâm, nguyên chủ cũng không nói với gia đình, vậy nên người nhà họ Cố cũng không rõ tình huống gia đình cô.
Từ Thanh Lê cảm thấy như thế cũng tốt, cô có thể mượn việc này để làm việc.
“Hệ thống này, cậu có thể gói chiếc chăn đôi của tôi lại, giả bộ thành bưu phẩm được gửi tới đây không?”
Từ Thanh Lê cảm thấy hối hận.
Biết mình phải xuyên tới năm 1970, sao cô không chuẩn bị ít bao đồ của thời đại này chứ!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
[Không thành vấn đề, ký chủ.]
Hệ thống đáp.
“Hệ thống, tôi yêu cậu.”
Ngoại trừ gói chiếc chăn đôi kia, Từ Thanh Lê còn lấy ra 2kg bông ở trong không gian.
Thật ra làm cho hai đứa nhỏ mỗi đứa một bộ quần áo chỉ cần 1,5 kg bông là đủ rồi, nhưng lấy dư nửa kg ra để sẵn ở đấy, để xem có cần làm gì khác nữa không.
Từ Thanh Lê xách hai túi lớn túi nhỏ đi tới chỗ đỗ xe bò, chỉ còn một mình ông Lưu ở đây mà thôi, những người khác vẫn chưa quay về.
“Sao cháu về nhanh thế, phải chờ một lát nữa mới đi được.”
Ông Lưu nói.
Từ Thanh Lê gật đầu, bây giờ cô không định mua thêm gì nữa, phải chờ về nhà xem thiếu cái gì rồi chuẩn bị tiếp.
Từ Thanh Lê nhàm chán nên câu được câu không nói chuyện với ông Lưu, tiện thể mở giao diện hệ thống ra.
Tổng cộng có ba giao diện, giao diện điểm danh, giao diện cá nhân và giao diện tuyên bố nhiệm vụ.
Giao diện điểm danh cứ như lịch ngày vậy, Từ Thanh Lê phát hiện hôm nay mình chưa điểm danh nên vội vàng bấm một cái.
[Ting, điểm danh ngày thành công, nhận được 10 đồng.]
Số dư trên giao diện điểm danh của cô lại có thêm 10 đồng, bên cạnh còn có một nút đổi tiền, có điều bây giờ nó không sáng lên.
Từ Thanh Lê lấy làm lạ: “Hệ thống này! Tiền điểm danh này đổi như thế nào?”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
[Ký chủ, tròn 100 thì có thể đổi tiền!]
“OK.”
Từ Thanh Lê đã hiểu!
Mỗi ngày 10 đồng, một tháng ít nhất cũng được 300 đồng, một năm là 3650.
Không tệ không tệ, mỗi tháng có 300 đồng, sau này cô cũng không cần vì tiền mà đi chợ đen gì nữa.
Cô lại mở giao diện cá nhân ra, trên đó có thông tin của cô.
Ký chủ: Từ Thanh Lê
Tuổi: 19
Chiều cao: 168cm
Cân nặng: 50kg
Dung mạo: Thượng đẳng
Kỹ năng: Lực lớn như trâu
Độ thân thiện: 0
Từ Thanh Lê nhìn bảng giới thiệu cá nhân rồi sờ mặt mình.
Gương mặt của nguyên chủ giống cô đến 7-8 phần, nhưng nguyên chủ đẹp hơn cô nhiều, mày liễu mắt hạnh, mặt trứng ngỗng, là kiểu người đẹp tiêu chuẩn.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro