Xuyên Thư 70: Xuyên Thành Vợ Trước Pháo Hôi Của Đại Lão Tàn Tật
Hoàn Cảnh Gia Đ...
2024-09-29 15:05:35
Bọn họ đi sớm, tới huyện chỉ mới hơn 8 giờ sáng, Từ Thanh Lê xuống xe, kiểm tra phiếu và tiền mình mang theo.
Lần này nguyên chủ mang theo 5 tờ 10 đồng, 8 tờ phiếu vải, 5 tờ phiếu bông.
Chỗ này có một phần là nguyên chủ mang theo lúc xuống nông thôn, một phần là Cố Trường Lâm gửi về.
Cô tới hợp tác xã mua bán, mặc dù có ký ức của nguyên chủ về hình dạng của hợp tác xã mua bán ở thời đại này, nhưng khi tận mắt nhìn thấy nó, Từ Thanh Lê vẫn cảm thấy rất mới lạ.
Nhưng cô cũng chẳng ngó nghiêng nhiều, chỉ nhìn lướt qua hai lượt đã lấy phiếu và tiền ra mua vải may quần áo cho hai đứa bé.
Cô mua vải màu hồng cho em gái chồng Cố Trường Nguyệt.
Tết nhất, bé gái mặc áo bông màu hồng mới đẹp chứ.
Lại mua vải màu xanh cho em trai Cố Trường Sâm.
Từ Thanh Lê nhớ hình như kem đánh răng trong nhà cũng sắp hết rồi, thế là cô lại mua hai cây kem đánh răng, cũng mua hai cây bàn chải đánh răng.
Trong sách đã nói rõ thời gian anh cả phản diện quay về, chính là mùa đông năm nay.
Bây giờ đã là giữa tháng 9 rồi, chẳng còn bao lâu nữa.
Chắc chỉ chừng 1-2 tháng nữa thôi.
Cô phải nhân dịp này dời những thứ cần thiết từ không gian ra mới được.
Trong nhà có hai chiếc chăn mới, chăn nhồi gần 3kg bông, mới làm lúc nguyên chủ và Cố Trường Lâm kết hôn.
Nguyên chủ không nỡ đắp nên vẫn để ở đó.
Chăn của hai đứa bé Cố Trường Sâm và Cố Trường Nguyệt đắp đều là chăn cũ mấy năm trước.
Chờ quay về, cô sẽ lấy hai chiếc chăn mới ra cho bọn nhỏ đắp, chăn cũ thì lót ở dưới làm đệm.
Chăn cũ của cô cũng phải thay mới được, lấy chiếc chăn đôi của cô ra.
Đó là chiếc chăn cô lấy ra định dùng trước khi xuyên không.
Nhưng bây giờ em chồng Cố Trường Sâm đã 10 tuổi, cô phải tìm lý do hợp lý để đưa chiếc chăn này ra mới được.
Bằng không chắc chắn cậu bé sẽ nghi ngờ.
Phải nói, trong ba anh em thì Cố Trường Sâm là thông minh, tinh ranh, thủ đoạn cũng độc ác nhất, đương nhiên cũng đẹp nhất.
Bằng không con gái của đại ca xã hội đen cũng không để ý tới cậu, lại còn yêu đến chết đi sống lại, nhất định phải lấy cho bằng được.
Thậm chí cuối truyện cậu bị bắn chết, cô ấy cũng tự sát theo, để lại hai đứa con thơ, may mà con cái đã lớn rồi.
Đúng là tình yêu chân thành mà!
Từ Thanh Lê nghĩ tới nghĩ lui, cứ nói là người thân ở quê gửi tới cho cô vậy!
Quê của nguyên chủ ở Xuyên tỉnh, trong nhà có cha và mẹ kế, mẹ kế còn mang theo cả một cô chị kế chẳng máu mủ ruột rà gì và một đứa em trai do cha và mẹ kế sinh, cộng thêm cô nữa, tổng cộng có 5 người.
Không phải ông bà ta hay nói sao, có mẹ kế, cha ruột cũng biến thành cha dượng.
Nhà nguyên chủ cũng không ngoại lệ.
Lúc nguyên chủ 15 tuổi thì mẹ ruột qua đời, cùng năm cha của nguyên chủ đã đón mẹ kế vào nhà.
Đến 19 tuổi, tổng cộng bốn năm.
Cuộc sống của nguyên chủ không thể nói là tệ, nhưng cũng chẳng tốt đi đâu được.
Lần này xuống nông thôn cũng là bị mẹ kế hại.
Lần này nguyên chủ mang theo 5 tờ 10 đồng, 8 tờ phiếu vải, 5 tờ phiếu bông.
Chỗ này có một phần là nguyên chủ mang theo lúc xuống nông thôn, một phần là Cố Trường Lâm gửi về.
Cô tới hợp tác xã mua bán, mặc dù có ký ức của nguyên chủ về hình dạng của hợp tác xã mua bán ở thời đại này, nhưng khi tận mắt nhìn thấy nó, Từ Thanh Lê vẫn cảm thấy rất mới lạ.
Nhưng cô cũng chẳng ngó nghiêng nhiều, chỉ nhìn lướt qua hai lượt đã lấy phiếu và tiền ra mua vải may quần áo cho hai đứa bé.
Cô mua vải màu hồng cho em gái chồng Cố Trường Nguyệt.
Tết nhất, bé gái mặc áo bông màu hồng mới đẹp chứ.
Lại mua vải màu xanh cho em trai Cố Trường Sâm.
Từ Thanh Lê nhớ hình như kem đánh răng trong nhà cũng sắp hết rồi, thế là cô lại mua hai cây kem đánh răng, cũng mua hai cây bàn chải đánh răng.
Trong sách đã nói rõ thời gian anh cả phản diện quay về, chính là mùa đông năm nay.
Bây giờ đã là giữa tháng 9 rồi, chẳng còn bao lâu nữa.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Chắc chỉ chừng 1-2 tháng nữa thôi.
Cô phải nhân dịp này dời những thứ cần thiết từ không gian ra mới được.
Trong nhà có hai chiếc chăn mới, chăn nhồi gần 3kg bông, mới làm lúc nguyên chủ và Cố Trường Lâm kết hôn.
Nguyên chủ không nỡ đắp nên vẫn để ở đó.
Chăn của hai đứa bé Cố Trường Sâm và Cố Trường Nguyệt đắp đều là chăn cũ mấy năm trước.
Chờ quay về, cô sẽ lấy hai chiếc chăn mới ra cho bọn nhỏ đắp, chăn cũ thì lót ở dưới làm đệm.
Chăn cũ của cô cũng phải thay mới được, lấy chiếc chăn đôi của cô ra.
Đó là chiếc chăn cô lấy ra định dùng trước khi xuyên không.
Nhưng bây giờ em chồng Cố Trường Sâm đã 10 tuổi, cô phải tìm lý do hợp lý để đưa chiếc chăn này ra mới được.
Bằng không chắc chắn cậu bé sẽ nghi ngờ.
Phải nói, trong ba anh em thì Cố Trường Sâm là thông minh, tinh ranh, thủ đoạn cũng độc ác nhất, đương nhiên cũng đẹp nhất.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Bằng không con gái của đại ca xã hội đen cũng không để ý tới cậu, lại còn yêu đến chết đi sống lại, nhất định phải lấy cho bằng được.
Thậm chí cuối truyện cậu bị bắn chết, cô ấy cũng tự sát theo, để lại hai đứa con thơ, may mà con cái đã lớn rồi.
Đúng là tình yêu chân thành mà!
Từ Thanh Lê nghĩ tới nghĩ lui, cứ nói là người thân ở quê gửi tới cho cô vậy!
Quê của nguyên chủ ở Xuyên tỉnh, trong nhà có cha và mẹ kế, mẹ kế còn mang theo cả một cô chị kế chẳng máu mủ ruột rà gì và một đứa em trai do cha và mẹ kế sinh, cộng thêm cô nữa, tổng cộng có 5 người.
Không phải ông bà ta hay nói sao, có mẹ kế, cha ruột cũng biến thành cha dượng.
Nhà nguyên chủ cũng không ngoại lệ.
Lúc nguyên chủ 15 tuổi thì mẹ ruột qua đời, cùng năm cha của nguyên chủ đã đón mẹ kế vào nhà.
Đến 19 tuổi, tổng cộng bốn năm.
Cuộc sống của nguyên chủ không thể nói là tệ, nhưng cũng chẳng tốt đi đâu được.
Lần này xuống nông thôn cũng là bị mẹ kế hại.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro