Xuyên Thư: Bắt Ta Làm Chủ Mẫu Pháo Hôi, Ta Liền Trèo Cành Cao Khác
Chương 14
2024-12-03 00:12:46
Hàn huyên vài câu, lão phu nhân nói: "Kính trà đi."
Ma ma đưa chén trà lên, nhiệt độ đều vừa vặn, có thể thấy được cẩn thận.
Hứa Thanh Nghi nhận lấy, kính trà cho lão phu nhân và cha mẹ chồng, sau đó nhận được lễ vật của ba vị trưởng bối, đều không tệ.
Mà nàng cũng đưa lên tú phẩm của mình, chuẩn xác mà nói là nguyên chủ Hứa nhị cô nương, tự tay làm.
Đường may tinh mịn, màu sắc xuất sắc, xứng đáng với một câu nữ hồng điển hình.
Quá trình kính trà này vô cùng thuận lợi, ngay cả Tần thị sinh lòng bất mãn cũng không dám làm khó.
Tiếp theo là các trưởng bối khác, Bình Dương Hầu phủ nhân khẩu không ít, Hầu gia là trưởng tử, dưới còn có nhị đệ tam đệ, đều ở tại Hầu phủ, chưa từng tách ra.
Hứa Thanh Nghi lần lượt gặp qua phu thê Nhị thúc Tam thúc, trao đổi lễ gặp mặt.
Còn lại chính là tiểu bối ngang hàng.
Nhị thúc có một trai một gái, không có thứ tử thứ nữ, tam thúc là một trai hai gái, cũng không con thứ, có thể thấy được gia phong Bình Dương Hầu phủ rất không tệ, rất chung tình.
Tạ Hoài An là con cháu duy nhất của Tạ gia có di nương, cũng không thể nói Tạ Hoài An không chung tình, chẳng qua đối tượng hắn ta chung tình là di nương mà thôi.
Thấy Hứa Thanh Nghi đi tới trước mặt mình, Tạ Hoài An làm như không có việc gì hô: "Đại tẩu..."
Hứa Thanh Nghi cười nhạt như thường: "Nhị đệ."
Trao đổi quà gặp mặt xong, Tạ Hoài An khẽ khom người nói: "Đại tẩu, trước đó là ta quá vô liêm sỉ, khinh mạn người như vậy, xin lỗi."
Hứa Thanh Nghi nhìn đỉnh đầu của hắn ta, trầm mặc không nói.
Tạ Hoài An nên xin lỗi không phải nàng, mà là Hứa nhị tiểu thư chân chính, bọn họ phải bảo vệ tình yêu không sai, nhưng Hứa nhị tiểu thư cũng không sai, cho dù không yêu, cũng không nên làm nhục như thế.
Tạ Hoài An không được đáp lại, cũng không ngại, tự mình nói: "Tấn Vân là nha hoàn của ngươi..."
"Hoài An." Lão phu nhân nhíu mày, lập tức ngắt lời nói: "Ngày tốt lành, có chuyện gì thì chờ sau này hãy nói, ngươi nhất định phải nói ngay bây giờ sao?"
Tạ Hoài An cũng biết mình quá nóng nảy, nghẹn lời, nói: "Thật xin lỗi, tổ mẫu."
Hắn chỉ muốn cầm khế ước bán mình của Đỗ Tấn Vân, Đỗ Tấn Vân là cháu gái nhà mẹ đẻ của lão phu nhân Vĩnh An hầu phủ.
Ban đầu hầu hạ lão phu nhân, sau đó lại coi trọng Tạ Hoài An, vì để làm nha hoàn của hồi môn bên người Hứa Thanh Nghi, tự động ký khế ước bán mình, Hứa Thanh Nghi mới bằng lòng muốn nàng ta.
Nếu không nàng ta không có cách nào thuận lý thành chương biến thành thiếp của Tạ Hoài An, ngoại thất càng ti tiện hơn thiếp, thanh danh bất lợi đối với đứa bé trong bụng nàng ta.
Vừa rồi Tạ Hoài An chủ động xin lỗi Hứa Thanh Nghi, lão phu nhân còn tưởng rằng hắn ta đã nghĩ thông suốt, tỉnh táo rồi.
Không nghĩ tới chỉ vì Đỗ Tấn Vân, điều này làm cho lão phu nhân càng phát sinh tức giận.
Nhưng chung quy là cháu của mình, đành phải đè ép hỏa khí nói: "Tuy Thanh Nghi gả cho đại ca ngươi, nhưng không có nghĩa là chuyện ngươi làm sai liền xóa bỏ, ngươi bây giờ liền quỳ ở từ đường, kiểm điểm mình sai ở nơi nào đi."
Nghe nói phải quỳ ở từ đường, Tạ Hoài An không tình nguyện: "Tổ mẫu..."
Hầu gia hừ lạnh một tiếng: "Còn dám nhiều lời, ta sẽ để nha hoàn kia quỳ cùng ngươi ở ngoài từ đường."
Lão phu nhân và Tần thị đau lòng đứa con trong bụng Đỗ Tấn Vân, ông ấy lại không đau lòng.
Thượng bất chính hạ tắc loạn, loại nô tỳ bán chủ này sinh ra hài tử, có thể là loại gì tốt?
"Phụ thân bớt giận, con sẽ đi quỳ." Lần này Tạ Hoài An thành thật, hắn ta đối với Đỗ Tấn Vân ngược lại là một mảnh chân tình, sợ mọi người động thủ với Đỗ Tấn Vân.
Ma ma đưa chén trà lên, nhiệt độ đều vừa vặn, có thể thấy được cẩn thận.
Hứa Thanh Nghi nhận lấy, kính trà cho lão phu nhân và cha mẹ chồng, sau đó nhận được lễ vật của ba vị trưởng bối, đều không tệ.
Mà nàng cũng đưa lên tú phẩm của mình, chuẩn xác mà nói là nguyên chủ Hứa nhị cô nương, tự tay làm.
Đường may tinh mịn, màu sắc xuất sắc, xứng đáng với một câu nữ hồng điển hình.
Quá trình kính trà này vô cùng thuận lợi, ngay cả Tần thị sinh lòng bất mãn cũng không dám làm khó.
Tiếp theo là các trưởng bối khác, Bình Dương Hầu phủ nhân khẩu không ít, Hầu gia là trưởng tử, dưới còn có nhị đệ tam đệ, đều ở tại Hầu phủ, chưa từng tách ra.
Hứa Thanh Nghi lần lượt gặp qua phu thê Nhị thúc Tam thúc, trao đổi lễ gặp mặt.
Còn lại chính là tiểu bối ngang hàng.
Nhị thúc có một trai một gái, không có thứ tử thứ nữ, tam thúc là một trai hai gái, cũng không con thứ, có thể thấy được gia phong Bình Dương Hầu phủ rất không tệ, rất chung tình.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tạ Hoài An là con cháu duy nhất của Tạ gia có di nương, cũng không thể nói Tạ Hoài An không chung tình, chẳng qua đối tượng hắn ta chung tình là di nương mà thôi.
Thấy Hứa Thanh Nghi đi tới trước mặt mình, Tạ Hoài An làm như không có việc gì hô: "Đại tẩu..."
Hứa Thanh Nghi cười nhạt như thường: "Nhị đệ."
Trao đổi quà gặp mặt xong, Tạ Hoài An khẽ khom người nói: "Đại tẩu, trước đó là ta quá vô liêm sỉ, khinh mạn người như vậy, xin lỗi."
Hứa Thanh Nghi nhìn đỉnh đầu của hắn ta, trầm mặc không nói.
Tạ Hoài An nên xin lỗi không phải nàng, mà là Hứa nhị tiểu thư chân chính, bọn họ phải bảo vệ tình yêu không sai, nhưng Hứa nhị tiểu thư cũng không sai, cho dù không yêu, cũng không nên làm nhục như thế.
Tạ Hoài An không được đáp lại, cũng không ngại, tự mình nói: "Tấn Vân là nha hoàn của ngươi..."
"Hoài An." Lão phu nhân nhíu mày, lập tức ngắt lời nói: "Ngày tốt lành, có chuyện gì thì chờ sau này hãy nói, ngươi nhất định phải nói ngay bây giờ sao?"
Tạ Hoài An cũng biết mình quá nóng nảy, nghẹn lời, nói: "Thật xin lỗi, tổ mẫu."
Hắn chỉ muốn cầm khế ước bán mình của Đỗ Tấn Vân, Đỗ Tấn Vân là cháu gái nhà mẹ đẻ của lão phu nhân Vĩnh An hầu phủ.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Ban đầu hầu hạ lão phu nhân, sau đó lại coi trọng Tạ Hoài An, vì để làm nha hoàn của hồi môn bên người Hứa Thanh Nghi, tự động ký khế ước bán mình, Hứa Thanh Nghi mới bằng lòng muốn nàng ta.
Nếu không nàng ta không có cách nào thuận lý thành chương biến thành thiếp của Tạ Hoài An, ngoại thất càng ti tiện hơn thiếp, thanh danh bất lợi đối với đứa bé trong bụng nàng ta.
Vừa rồi Tạ Hoài An chủ động xin lỗi Hứa Thanh Nghi, lão phu nhân còn tưởng rằng hắn ta đã nghĩ thông suốt, tỉnh táo rồi.
Không nghĩ tới chỉ vì Đỗ Tấn Vân, điều này làm cho lão phu nhân càng phát sinh tức giận.
Nhưng chung quy là cháu của mình, đành phải đè ép hỏa khí nói: "Tuy Thanh Nghi gả cho đại ca ngươi, nhưng không có nghĩa là chuyện ngươi làm sai liền xóa bỏ, ngươi bây giờ liền quỳ ở từ đường, kiểm điểm mình sai ở nơi nào đi."
Nghe nói phải quỳ ở từ đường, Tạ Hoài An không tình nguyện: "Tổ mẫu..."
Hầu gia hừ lạnh một tiếng: "Còn dám nhiều lời, ta sẽ để nha hoàn kia quỳ cùng ngươi ở ngoài từ đường."
Lão phu nhân và Tần thị đau lòng đứa con trong bụng Đỗ Tấn Vân, ông ấy lại không đau lòng.
Thượng bất chính hạ tắc loạn, loại nô tỳ bán chủ này sinh ra hài tử, có thể là loại gì tốt?
"Phụ thân bớt giận, con sẽ đi quỳ." Lần này Tạ Hoài An thành thật, hắn ta đối với Đỗ Tấn Vân ngược lại là một mảnh chân tình, sợ mọi người động thủ với Đỗ Tấn Vân.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro