Xuyên Thư: Bắt Ta Làm Chủ Mẫu Pháo Hôi, Ta Liền Trèo Cành Cao Khác

Chương 23

2024-12-03 00:12:46

Chân Ca Nhi gật gật đầu, vậy mà khóc thút thít, sau đó diễn biến thành oa oa khóc.

Cũng không biết vì sao, trước kia đói cũng chưa từng khóc, hôm nay bị mẫu thân quan tâm một chút liền muốn khóc.

Người trên bàn, sắc mặt lúc trắng lúc xanh, bọn họ làm sao cũng không nghĩ tới, thiếu gia Hầu phủ còn có thể bị đói.

Quả thực... Quá không thể tưởng tượng nổi.

Sắc mặt lão phu nhân khó coi, bởi vì điều này có vẻ bà ấy không để tâm đến hài tử của Tạ Uẩn Chi.

Oan uổng, bà ấy thật sự không nghĩ tới...

Đầu tiên là Tần thị không cho Chân Ca Nhi ăn thịt, nói cái gì mà giảm béo, bọn họ cũng đồng ý.

"Tức phụ Minh Tông!" Lão phu nhân tức giận: "Ta bảo ngươi chăm sóc đứa nhỏ của Uẩn Chi, ngươi chăm sóc nó như vậy đấy à!"

Đáng thương cho Uẩn Chi, sau này bà ấy xuống dưới đó làm sao có mặt mũi ăn nói với Uẩn Chi!

Tần thị thật giảo biện nói: "Đứa nhỏ Chân Ca Nhi này cũng thật là, đói bụng tại sao không nói? Phàm là hắn nói một tiếng, Hầu phủ còn có thể để hắn đói hay sao?"

"Đủ rồi!" Lão phu nhân vỗ mạnh xuống bàn một cái: "Tần thị, ngươi lại trốn tránh trách nhiệm, đây là lỗi của hài tử sao?"

Tần thị bị dọa nhảy dựng, mặt trắng bệch không dám nói nữa.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Hứa Thanh Nghi cầm đũa, chậm rãi tiếp tục ăn cơm, thức ăn của Hầu phủ cũng không tệ lắm.

Nàng thích gì thì gắp cái đó, ăn ngon thì gắp cho bọn trẻ.

Chân Ca Nhi đã không khóc nữa, sau khi bình tĩnh lại, dùng ánh mắt sùng bái nhìn mẫu thân.

Cảm giác mẫu thân thật lợi hại, ngay cả tổ mẫu cũng không sợ, còn khiến tổ mẫu bị mắng.

Lâm ca nhi nhìn thấy kết quả trước mắt, đáy mắt lóe lên.

Hắn là một đứa trẻ thông minh, đã nhìn ra Hứa Thanh Nghi và Hầu phu nhân không hợp nhau.

Trước mắt xem ra là che chở mấy huynh đệ bọn họ.

Sau khi ăn cơm no, một bàn người dùng chút trái cây, lại cùng trưởng bối uống nửa chén trà, lúc này mới ai về nhà nấy.

Hôm nay, Chân Ca Nhi ăn no nê, vẻ mặt thỏa mãn, hấp tấp đi theo sau lưng Hứa Thanh Nghi, mẫu thân ngắn mẫu thân dài.

"Mẫu thân, vừa rồi người nói là sự thật sao? Mẫu thân, con không ăn chút điểm tâm liền có thể gầy xuống sao?"

Đang vào đầu hạ, ánh mặt trời chói chang.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Nha hoàn ở bên che dù.

Hứa Thanh Nghi liền kéo Chân Ca Nhi mồ hôi đầm đìa vào dưới dù, cười nói: "Đương nhiên là thật, lại phối hợp vận động thích hợp, đánh quyền chạy vòng, Chân Ca Nhi sẽ gầy xuống."

Cho dù bây giờ không gầy, tương lai mười bốn mười lăm tuổi cũng sẽ gầy.

Chân Ca Nhi cười ngây ngô: "Ồ, vậy thì tốt quá."

Bàn tay nhỏ mập mạp của Chân Ca Nhi được mẫu thân kéo, vui vẻ không thôi.

Năm nó năm tuổi vào phủ, ký ức khi còn bé đối với mẫu thân rất mơ hồ.

Giống như một mực đi đường, ăn không đủ no mặc không đủ ấm.

Chỉ nhớ rõ, đã từng có đạo thanh âm nói với mình: "Chân ca nhi ngoan, về sau đến Hầu phủ hưởng phúc cho tốt, phải nghe lời biết không?"

Thế nhưng sau này, Chân Ca Nhi tiến vào Hầu phủ, lại chưa bao giờ cảm thấy mình đang hưởng phúc.

Giống như Hứa Thanh Nghi đoán, nó căn bản không dám coi người của Hầu phủ là thân nhân của mình, cũng không dám coi Hầu phủ là nhà của mình.

Cho tới hôm nay, Chân Ca Nhi đã có mẫu thân.

Lần đầu cảm nhận được cảm giác có chỗ dựa.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Thư: Bắt Ta Làm Chủ Mẫu Pháo Hôi, Ta Liền Trèo Cành Cao Khác

Số ký tự: 0