Xuyên Thư: Bắt Ta Làm Chủ Mẫu Pháo Hôi, Ta Liền Trèo Cành Cao Khác

Chương 31

2024-12-03 00:12:46

Thật là, Hứa Thanh Nghi dở khóc dở cười.

Đưa tay lần lượt vỗ nhẹ lên tay hai huynh đệ, nói: "Được rồi, đánh xong rồi."

Hai đứa trẻ đều bối rối, đây coi như đánh sao?

Nhưng không đau chút nào, trước kia tổ mẫu không đánh như vậy, tổ mẫu đánh bọn họ sẽ dùng thước.

Đánh một lần lòng bàn tay sẽ sưng vài ngày.

Thấy bọn họ còn đang ngơ ngác, Hứa Thanh Nghi khẽ vuốt đầu bọn họ: "Đùa với mấy đứa thôi, ai muốn đánh mấy đứa, quần áo bị bẩn thì bẩn, đổi quần áo sạch sẽ là được, đánh mấy đứa làm gì?"

Chân Ca Nhi cũng không ngốc, đã sớm phát hiện mẫu thân không giống Hầu phu nhân.

Vừa rồi nó chỉ nhất thời sốt ruột, nghe vậy trầm tĩnh lại, miệng ngọt nói: "Đa tạ mẫu thân."

"Trước đừng cảm ơn ta." Hứa Thanh Nghi dùng ánh mắt ra hiệu ma ma: "Chữ lớn của con còn chưa viết xong đúng không? Cùng ma ma trở về thay quần áo, viết chữ cho thật tốt. "

Khuôn mặt tròn của Chân Ca Nhi quả nhiên sụp đổ, tựa như trời sập, quanh thân bao phủ khí tức kháng cự.

Điều này khiến Hứa Thanh Nghi chú ý, nàng biết Chân Ca Nhi không thích đọc sách.

Nếu không sau khi lớn lên cũng sẽ không đi theo con đường tòng quân.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Nhưng cho dù không thích, cũng không đến mức kháng cự như vậy chứ?

"Chân Ca Nhi, không muốn về viết chữ sao?" Hứa Thanh Nghi hỏi.

Chân Ca Nhi hoàn hồn, vội rũ mắt xuống nói: "Không có không muốn, nhi tử trở về viết ngay."

Hứa Thanh Nghi dặn dò ma ma: "Cũng bế Hành ca nhi về tắm rửa thay quần áo, hầu hạ thật tốt."

Hành ca nhi bẩn thỉu ở trong ngực ma ma, có chút không nỡ nhìn Hứa Thanh Nghi.

Nhưng nó biết bây giờ mình bẩn, phải rửa sạch mới khiến người ta thích.

Nha hoàn ma ma rửa sạch sẽ Hành ca nhi, lại ôm tới trước mặt Hứa Thanh Nghi.

Lần này là Hành Ca Nhi tự mình yêu cầu tới.

Hành ca nhi lấy dũng khí, dựa vào bên người Hứa Thanh Nghi nhỏ giọng hô: "Mẫu thân, con tắm rửa xong rồi."

Hứa Thanh Nghi đang xem danh sách đồ cưới của mình.

Nghe vậy buông sổ sách trong tay xuống, xoay người ôm Hành Ca Nhi ngồi vào trong ngực.

"Đúng vậy, để cho ta ngửi một chút có thơm hay không?"

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Hành ca nhi vội vàng đưa khuôn mặt nhỏ nhắn của mình tới gần, nhìn kỹ còn có chút khẩn trương, nó sợ mình không thơm.

"Oa, Hành ca nhi thật thơm." Hứa Thanh Nghi khen ngợi: "Đây là dùng mấy cân xà phòng, giống như ngay cả da cũng trắng mấy phần vậy?"

Thái ma ma ở bên cạnh cười: "Hành thiếu gia từ nhỏ đã đen như vậy."

Dứt lời, trong phòng lập tức an tĩnh lại.

Hành Ca Nhi vừa rồi bị Hứa Thanh Nghi dỗ dành thành bộ dáng cười, mím môi nhỏ thần sắc ảm đạm.

Tuổi nó còn nhỏ đã biết mình lớn lên không đẹp, kém xa hai vị ca ca.

Tổ mẫu còn gọi nó là Sửu Bát Quái, khó trách không ai muốn.

"Thái ma ma, sau này đừng nói những lời này nữa." Hứa Thanh Nghi cau mày nói.

Thái ma ma oan uổng nói: "Thiếu phu nhân, nô tỳ không có ý khác, chỉ là trêu ghẹo một chút."

"Vậy cũng không được." Hứa Thanh Nghi nghiêm túc nói: "Ta nói ngươi còn dám giảo biện, ngươi chính là không có tôn kính Hành ca nhi từ trong lòng, ngươi nghị luận chủ tử dài ngắn chính là không đúng, đừng tưởng rằng mình từng cho ca nhi bú sữa liền cao hơn người khác một bậc, đi xuống suy nghĩ thật kỹ lời nói của ta, nghĩ không rõ liền tới từ đâu thì về đó."

Quả thật bình thường Thái ma ma ỷ vào mình từng cho Hành ca nhi bú nên có mấy phần mặt mũi, coi mình là nửa chủ tử.

Nghe vậy mặt trắng bệch, nói: "Vâng, thiếu phu nhân."

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Thư: Bắt Ta Làm Chủ Mẫu Pháo Hôi, Ta Liền Trèo Cành Cao Khác

Số ký tự: 0