Xuyên Thư: Bắt Ta Làm Chủ Mẫu Pháo Hôi, Ta Liền Trèo Cành Cao Khác

Chương 30

2024-12-03 00:12:46

Thợ mộc rất nhanh đã tới.

Hứa Thanh Nghi và thợ mộc cẩn thận nói xong yêu cầu, vừa nhìn đã là buổi chiều.

Liền nhớ tới cái gì, dặn dò Liễu Nhi: "Đi xem Lâm ca nhi có còn đọc sách không, thuận tiện đưa chút nước trà và bữa phụ qua, bảo phòng bếp làm tinh xảo chút, đừng làm hết điểm tâm cho có lệ."

Liễu Nhi gật đầu: "Vâng."

Hứa Thanh Nghi nhớ tới trong phòng mình cũng còn hai đứa nhỏ, còn nói thêm: "Một kiểu ba phần, đưa hai phần vào phòng chính."

Không bao lâu, một phần bữa phụ được đưa đến thư phòng của Lâm ca nhi.

Ngày mùa hè rau trộn tương đối nhiều, mùi thơm xông vào mũi.

Còn có một bát nước đậu xanh.

"Lâm thiếu gia." Liễu Nhi nói: "Là thiếu phu nhân phân phó nô tỳ đưa tới cho ngài, xin ngài từ từ dùng."

Lâm ca nhi đang đọc sách, mắt không liếc ngang liếc dọc ừ một tiếng, cũng không nói lời đa tạ.

Liễu Nhi thầm có chút bất mãn, nghĩ Lâm thiếu gia không phải nên nói một câu đa tạ sao?

Sau đó quay đầu đi ra ngoài.

Nàng ấy cũng giống như nãi ma ma, cũng lo lắng chủ tử nhà mình tốn công mà không được lòng.

Chờ Liễu Nhi đi xa, Lâm ca nhi mới buông sách xuống.

Nhìn thoáng qua bữa phụ phong phú trên bàn, lâm vào sợ sệt, trước kia ở trong viện Hầu phu nhân cũng không có đãi ngộ này.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Mà hắn đói bụng cũng sẽ không đặc biệt gọi người đi phòng bếp xin, vậy cùng ăn xin không có gì khác nhau.

Là người đọc sách, Lâm Ca Nhi vẫn có hai phần thanh cao trên người, tính tình cũng không tốt.

Bây giờ Hứa Thanh Nghi chủ động gọi người đưa tới, Lâm ca nhi liền dùng một ít.

Hơn phân nửa còn lại đều thưởng cho nha hoàn ma ma hầu hạ bên người.

Nha hoàn Đông Thanh được thưởng cười hì hì: "Lâm thiếu gia, chúng ta có phải sắp được ngày lành không? Thiếu phu nhân đối với ngài thật tốt, đối với hai vị thiếu gia khác cũng rất tốt, nô tỳ nghe nói hai vị thiếu gia ở nhà chính cả buổi chiều."

Thiếu phu nhân mới vào cửa này tốt như vậy, Đông Thanh cảm thấy Lâm thiếu gia cũng nên đi trước mặt đích mẫu lộ mặt nhiều hơn.

Lâm ca nhi nghiêm mặt giáo huấn: "Cẩn ngôn lời ăn tiếng nói, không nên nói năng lung tung."

Đông Thanh thấp thỏm một chút, vội cúi đầu nói: "Vâng."

Nàng ấy cũng chỉ có trên dưới mười tuổi, bình thường được Lâm ca nhi hun đúc, tính tình cũng rất trầm ổn.

Hôm nay chỉ là quá kích động, vừa ở căn phòng lớn vừa có đồ ăn ngon, nàng ấy cảm thấy Lâm thiếu gia rốt cuộc cũng được sống một cuộc sống tốt đẹp rồi.

Chính là, như vậy mới gọi Hầu phủ thiếu gia.

Sau khi nha hoàn rời khỏi, Lâm ca nhi lại nâng quyển sách lên, gương mặt trẻ tuổi cẩn trọng thoạt nhìn không chút gợn sóng.

Bên kia, Chân Ca Nhi và đệ đệ Hành Ca Nhi ở trong sân chơi cả buổi chiều, đều có chút không muốn trở về phòng của mình.

Mãi đến khi ma ma của Chân Ca Nhi đi vào tìm người.

"Thiếu phu nhân, ngày mai Chân ca nhi sẽ đi thư viện đọc sách, chữ của hắn còn chưa viết xong, nô tỳ tới đón Chân ca nhi trở về viết chữ lớn." Ma ma cười làm lành nói.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Nếu là việc học, khẳng định không thể chậm trễ.

"Tô Diệp, đi tìm các thiếu gia đi." Hứa Thanh Nghi phân phó nói.

"Vâng."

Chỉ chốc lát sau, Tô Diệp dẫn hai tượng đất nhỏ trở về.

Hứa Thanh Nghi nhìn hai con mèo mặt hoa, sửng sốt một chút.

Hai huynh đệ Chân Ca Nhi vừa rồi chơi hăng say, sớm đã quên quy củ trên chín tầng mây.

Bỗng nhiên bị xách về trước mặt mẫu thân, thế mới biết sợ.

Hai người sợ hãi rụt rè lui về phía sau, vừa nói: "Mẫu thân, thực xin lỗi, chúng con làm dơ quần áo..."

Thường ngày Hầu phu nhân không cho phép bọn họ nghịch bùn, thấy một lần đánh lòng bàn tay một lần.

Sau đó bọn họ cũng không dám nữa.

"Mẫu thân, người đánh con đi! Không cần đánh đệ đệ!"

Chân Ca Nhi tiến lên vươn bàn tay của mình ra nói.

Hứa Thanh Nghi ngẩn người.

"Không được! Không phải nhị ca ca muốn chơi, là ta muốn chơi, mẫu thân đánh ta."

Hành ca nhi sốt ruột tiến lên, cũng vươn hai bàn tay nhỏ bé của mình ra.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Thư: Bắt Ta Làm Chủ Mẫu Pháo Hôi, Ta Liền Trèo Cành Cao Khác

Số ký tự: 0