Xuyên Thư: Bắt Ta Làm Chủ Mẫu Pháo Hôi, Ta Liền Trèo Cành Cao Khác

Chương 35

2024-12-03 00:12:46

Nghĩ đến thứ tử làm người ta đau đầu, Hầu gia nhìn Hầu phu nhân nói: "Hôn sự của Hoài An, nàng bắt tay vào xem xét đi."

Tạ Uẩn Chi được thánh thượng tứ hôn, là vinh quang, Hầu phu nhân có chút không thoải mái, đó vốn nên là con dâu của bà ta.

Bà ta nói câu: "Chỉ sợ trong phòng Hoài An có một người, không tìm được cô nương tốt gì."

Người hơi có dòng dõi cao một chút, nghe nói có thứ trưởng tử, ai còn nguyện ý gả tới?

Đúng là đạo lý này.

Lão phu nhân hừ lạnh: "Còn không phải do hắn tự làm?"

Những người khác trên bàn cũng không dám lên tiếng.

Nam chính có lấy được vợ hay không, liên quan gì đến mình?

Hứa Thanh Nghi vùi đầu ăn cơm.

Xương sườn kho tỏi, thịt cá kho tàu, thịt đông pha...

Một mạch gắp vào trong bát của mình, còn có gắp trong bát của Ngọc Ca Nhi và Hành Ca Nhi.

Chân Ca Nhi cảm động đến muốn khóc!

Mẫu thân thật tốt, sau này nó chính là chó săn trung thành của mẫu thân!

Lâm ca nhi: "..."

Cảm giác trong miệng mình ngấy muốn chết.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Một ngày phong phú, rốt cuộc kết thúc.

Buổi tối Hứa Thanh Nghi không muốn chăm con, liền giao Hành ca nhi cho nãi ma ma.

Tối hôm qua vừa viên phòng, đêm nay nghỉ ngơi.

Nhưng bản phận của thê tử vẫn phải giữ, Hứa Thanh Nghi sau khi tắm rửa, định ngồi trong phòng thế tử một lát để tỏ lòng quan tâm.

"Thiếu phu nhân... Xin ngài chờ một chút! Trước không nên tiến vào!" Trong phòng truyền đến giọng nói có chút hoảng hốt của Tử Tiêu.

Làm sao vậy?

Hứa Thanh Nghi đứng tại chỗ, dò hỏi: "Đã xảy ra chuyện gì?"

Cũng... Không có chuyện gì, chẳng qua là Thế tử đang vệ sinh.

Minh Nhiễm đang giúp hắn thay quần lót.

Tạ Uẩn Chi xấu hổ và giận dữ muốn chết, làm phế nhân cả một ngày, hắn mới biết được, tình huống so với mình tưởng tượng còn hỏng bét hơn.

Toàn thân hắn không thể động đậy, nhưng vẫn phải ăn phải uống, sẽ bài tiết bình thường.

Nhưng những thứ này hắn đều không khống chế nổi.

Chỉ có thể để người khác hầu hạ.

Gã sai vặt bên cạnh thì cũng thôi đi, đều không phải người ngoài, Tạ Uẩn Chi ngược lại không có bao nhiêu xấu hổ.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Nhưng Hứa Thanh Nghi... Nói dễ nghe một chút là phu nhân của mình, nhưng đối phương cũng không phải thật lòng gả cho phế nhân như mình.

Lui một vạn bước mà nói, cho dù là thật lòng, nhìn thấy loại tình huống này, dần dà cũng sẽ sinh chán ghét.

Tạ Uẩn Chi thật sự không muốn đối phương tới, cần gì phải làm ra bộ dáng này?

Đáng tiếc hắn không mở miệng nói chuyện được, không cách nào để Tử Tiêu tiễn khách, lưu cho mình một chút tôn nghiêm.

Chỉ có thể nghe Tử Tiêu uyển chuyển trả lời: "Thiếu phu nhân, không xảy ra chuyện gì, chỉ là Thế tử... Làm bẩn quần áo, chúng ta đang thay cho ngài, ngài chờ một chút, rất nhanh..."

Hứa Thanh Nghi hiểu ngay, sau đó không thèm để ý nói: "Cái này có gì, các ngươi không cần kích động như vậy, ta cũng không phải không biết tình huống của Thế tử là như thế nào."

Nói thì nói như thế!

Nhưng Tử Tiêu và Minh Ngọc vẫn hy vọng, giữ vững hình tượng thay thế tử, không khiến phu nhân ghét.

"Chiếu cố Thế tử cũng là chuyện người thê tử như ta nên làm, ta vào đây." Hứa Thanh Nghi nói tiếp.

Nàng không phải là một cô nương mười bảy mười tám tuổi thật, nàng không ôm ảo tưởng không thực tế gì về những bệnh nhân bị liệt giường.

Liệt chính là liệt, một ít vấn đề khó xử là thực sự tồn tại.

"Thiếu phu nhân!" Tử Tiêu và Minh Ngọc còn muốn ngăn cản, nhưng Hứa Thanh Nghi đã vào rồi.

Nhìn thoáng qua giường, chỉ là tè ra quần, Hứa Thanh Nghi nói: "Các người khẩn trương như vậy làm gì? Đây là phu quân của ta."

"..." Hai người trầm mặc cười khổ, không phải bọn họ không tin được thiếu phu nhân thật lòng.

Chỉ có chăm sóc thế tử mới biết được, đây là một chuyện tra tấn người ta cỡ nào.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Thư: Bắt Ta Làm Chủ Mẫu Pháo Hôi, Ta Liền Trèo Cành Cao Khác

Số ký tự: 0