Xuyên Thư: Ma Tôn Càng Ngày Càng Điên Rồi
Chương 1
Sơn Hữu Thanh Mộc
2024-08-22 21:45:05
Tí…… tách……
Tí…… tách……
Không gian xung quanh vô cùng yên tĩnh, chỉ nghe rõ tiếng nước nhỏ giọt vang bên tai.
Tri Ly nửa tỉnh nửa mê, hai mày nhăn lại, khoảnh khắc sắp lấy lại ý thức, vô số ký ức mới đột nhiên điên cuồng tràn vào trong trí óc, như thể muốn bổ đôi đầu nàng ra. Nàng kêu lên một tiếng, miễn cưỡng mở mắt.
Đau, rất đau, thân thể cảm giác y hệt như vừa bị nghiền ra, từng tấc từng tấc đều đau nhức. Tri Ly nằm trên mặt đất, không thể động đậy, tầm mắt cũng bị cản trở, cố lắm cũng chỉ nhìn thấy được vách đá cỏ mọc um tùm phía trên, cùng với một khoảng trời nhỏ mênh mang.
Nước ngưng kết trên vách đá, từng giọt từng giọt rơi lên tảng đá phía dưới, tiếng nước nhỏ giọt vừa rồi nàng nghe thấy bắt nguồn từ đây. Vách núi hiểm trở, đâm thẳng tắp lên tầng mây, vây kín nàng từ mọi phía, nàng cảm thấy như mình đang ở dưới đáy của một chiếc giếng khổng lồ, muốn thoát ra cũng thực vô vọng.
Nơi này chính là…… Vạn Ma Uyên?
Truyền thuyết kể rằng, dưới Vạn Ma có ngàn vạn oan hồn lệ quỷ, người sống một khi bước vào đây, nếu không bị ma khí bên trong Ma Uyên ăn mòn thành bãi máu loãng, thì cũng sẽ bị chúng mò tới ăn sạch máu thịt, gặm nhấm linh hồn, vĩnh viễn không được siêu sinh.
…Vậy cớ sao nơi này lại an tĩnh thế? Yêu ma đâu? Quỷ quái đâu?
Tri Ly hít vào một hơi thật sâu, đợi hồi lâu mà chẳng có chuyện gì xảy ra, dần dần nàng liền thả lỏng cảnh giác.
Thân thể tuy rằng còn không cử động được, nhưng thần trí đã dần dần khôi phục, nàng nhớ tới nguyên do mình xuất hiện ở nơi này, sâu trong tâm can liền buông tiếng thở dài.
Dù có chết nàng cũng không nghĩ tới, tên hôn phu của mình bình thường luôn mang vẻ thành thật, thế nhưng mười năm nay vẫn luôn gian díu cùng sư tỷ. Nàng càng không nghĩ tới sau khi bị mình phát hiện, hắn có thể trực tiếp đem nàng đẩy xuống Vạn Ma Uyên để diệt khẩu, nàng hiện giờ tốt xấu gì cũng đường đường là môn chủ một môn phái, cẩu nam nhân đúng là to gan lớn mật! Hắn không sợ môn đệ phái Thượng Thanh Tông tìm hắn tính sổ sao?!
Tí…… tách……
Không gian xung quanh vô cùng yên tĩnh, chỉ nghe rõ tiếng nước nhỏ giọt vang bên tai.
Tri Ly nửa tỉnh nửa mê, hai mày nhăn lại, khoảnh khắc sắp lấy lại ý thức, vô số ký ức mới đột nhiên điên cuồng tràn vào trong trí óc, như thể muốn bổ đôi đầu nàng ra. Nàng kêu lên một tiếng, miễn cưỡng mở mắt.
Đau, rất đau, thân thể cảm giác y hệt như vừa bị nghiền ra, từng tấc từng tấc đều đau nhức. Tri Ly nằm trên mặt đất, không thể động đậy, tầm mắt cũng bị cản trở, cố lắm cũng chỉ nhìn thấy được vách đá cỏ mọc um tùm phía trên, cùng với một khoảng trời nhỏ mênh mang.
Nước ngưng kết trên vách đá, từng giọt từng giọt rơi lên tảng đá phía dưới, tiếng nước nhỏ giọt vừa rồi nàng nghe thấy bắt nguồn từ đây. Vách núi hiểm trở, đâm thẳng tắp lên tầng mây, vây kín nàng từ mọi phía, nàng cảm thấy như mình đang ở dưới đáy của một chiếc giếng khổng lồ, muốn thoát ra cũng thực vô vọng.
Nơi này chính là…… Vạn Ma Uyên?
Truyền thuyết kể rằng, dưới Vạn Ma có ngàn vạn oan hồn lệ quỷ, người sống một khi bước vào đây, nếu không bị ma khí bên trong Ma Uyên ăn mòn thành bãi máu loãng, thì cũng sẽ bị chúng mò tới ăn sạch máu thịt, gặm nhấm linh hồn, vĩnh viễn không được siêu sinh.
…Vậy cớ sao nơi này lại an tĩnh thế? Yêu ma đâu? Quỷ quái đâu?
Tri Ly hít vào một hơi thật sâu, đợi hồi lâu mà chẳng có chuyện gì xảy ra, dần dần nàng liền thả lỏng cảnh giác.
Thân thể tuy rằng còn không cử động được, nhưng thần trí đã dần dần khôi phục, nàng nhớ tới nguyên do mình xuất hiện ở nơi này, sâu trong tâm can liền buông tiếng thở dài.
Dù có chết nàng cũng không nghĩ tới, tên hôn phu của mình bình thường luôn mang vẻ thành thật, thế nhưng mười năm nay vẫn luôn gian díu cùng sư tỷ. Nàng càng không nghĩ tới sau khi bị mình phát hiện, hắn có thể trực tiếp đem nàng đẩy xuống Vạn Ma Uyên để diệt khẩu, nàng hiện giờ tốt xấu gì cũng đường đường là môn chủ một môn phái, cẩu nam nhân đúng là to gan lớn mật! Hắn không sợ môn đệ phái Thượng Thanh Tông tìm hắn tính sổ sao?!
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro