Xuyên Thư: Ma Tôn Càng Ngày Càng Điên Rồi
Chương 5
Sơn Hữu Thanh Mộc
2024-08-22 21:45:05
Chương 5
Trước mắt nàng quan sát thấy, phiến đá trước khi bị nàng dịch chuyển cũng giống như một cỗ quan tài, Tạ Thần trước giờ vẫn luôn nằm hôn mê ở bên trong, là do nàng đột nhiên từ trên cao ngã xuống, va đập làm vỡ nát phiến đá, Ma Tôn đại nhân cũng bị đá vụn đè ở phía dưới.
Cho nên… sau vụ va chạm, lát nữa hắn sẽ không đột nhiên tỉnh lại chứ?
Tri Ly nuốt nước miếng, cẩn trọng hỏi thử: “Tôn thượng?”
Nam nhân không có trả lời, nàng lại đánh bạo chọc chọc vào tay hắn.
Không hề phản ứng, hắn vẫn ngủ say như chết.
Tri Ly thở phào một hơi, sung sướng mà vỗ tay hắn: “Tôn thượng ngài cứ khoan thai mà ngủ, ta đi trước một bước đây.”
Nói xong quay đầu liền đi, nhưng mà mới vừa nhảy xuống khỏi phiến đá, trong cổ họng liền bộc phát một cơn đau đớn, vết thương khắp người do bị ma khí ăn mòn như thể được dịp phát tác, mỗi một vết đều ở dần dần lan rộng.
Tri Ly đau đến vặn vẹo cả gương mặt, giãy giụa xoay người bổ nhào vào đá phiến: “Tôn thượng… xin tha mạng!”
Giọng nói nghe đau đớn như bị kim đâm, trên người cũng lan tràn sự đau đớn, may sao vết thương tạm thời nhưng mở rộng, lại không xuất hiện thêm dấu hiệu nào mới. Tri Ly toát mồ hôi lạnh, nửa ngày mới thật cẩn trọng ngẩng đầu.
Tạ Thần vẫn ngủ say như cũ, chưa hề tỉnh lại.
… Không phải hắn làm ư?
Tri Ly chần chờ mà chớp chớp mắt, một hồi lâu mới thử đứng lên thăm dò.
Không vấn đề gì xảy ra cả.
Nàng thở phào một hơi, một bên nhìn chằm chằm gương mặt Tạ Thần, một bên yên lặng lùi lại phía sau.
Một bước, hai bước, ba bước… Cảm giác đau đớn lại lần nữa bộc phát, nàng bổ nhào lên phiến đá phịch một cái: “Tôn thượng tha mạng!”
Tôn thượng vẫn không nhúc nhích.
… Thật không phải do hắn?
Mấy thương tích kia, vốn dĩ là do nàng ngã xuống Vạn Ma Uyên rồi bị ma khí gây nên, từ trên cao ma khí đã tỏa ra vô cùng sắc bén rồi, huống chi là ở bên trong vực… Chẳng lẽ vừa rồi nàng cũng là bị ma khí gây thương tích? Nhưng sao hiện tại lại không hề hấn gì?
Tri Ly vắt óc suy nghĩ thật nhanh, tầm mắt cuối cùng dừng ở bên trên phiến đá.
Từ lúc phát hiện ra phiến đá này, nàng liền cảm nhận được bên trong ẩn chứa một cổ linh lực, chẳng lẽ luồng năng lượng này có thể chống đỡ sự ăn mòn của ma khí?
Trước mắt nàng quan sát thấy, phiến đá trước khi bị nàng dịch chuyển cũng giống như một cỗ quan tài, Tạ Thần trước giờ vẫn luôn nằm hôn mê ở bên trong, là do nàng đột nhiên từ trên cao ngã xuống, va đập làm vỡ nát phiến đá, Ma Tôn đại nhân cũng bị đá vụn đè ở phía dưới.
Cho nên… sau vụ va chạm, lát nữa hắn sẽ không đột nhiên tỉnh lại chứ?
Tri Ly nuốt nước miếng, cẩn trọng hỏi thử: “Tôn thượng?”
Nam nhân không có trả lời, nàng lại đánh bạo chọc chọc vào tay hắn.
Không hề phản ứng, hắn vẫn ngủ say như chết.
Tri Ly thở phào một hơi, sung sướng mà vỗ tay hắn: “Tôn thượng ngài cứ khoan thai mà ngủ, ta đi trước một bước đây.”
Nói xong quay đầu liền đi, nhưng mà mới vừa nhảy xuống khỏi phiến đá, trong cổ họng liền bộc phát một cơn đau đớn, vết thương khắp người do bị ma khí ăn mòn như thể được dịp phát tác, mỗi một vết đều ở dần dần lan rộng.
Tri Ly đau đến vặn vẹo cả gương mặt, giãy giụa xoay người bổ nhào vào đá phiến: “Tôn thượng… xin tha mạng!”
Giọng nói nghe đau đớn như bị kim đâm, trên người cũng lan tràn sự đau đớn, may sao vết thương tạm thời nhưng mở rộng, lại không xuất hiện thêm dấu hiệu nào mới. Tri Ly toát mồ hôi lạnh, nửa ngày mới thật cẩn trọng ngẩng đầu.
Tạ Thần vẫn ngủ say như cũ, chưa hề tỉnh lại.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
… Không phải hắn làm ư?
Tri Ly chần chờ mà chớp chớp mắt, một hồi lâu mới thử đứng lên thăm dò.
Không vấn đề gì xảy ra cả.
Nàng thở phào một hơi, một bên nhìn chằm chằm gương mặt Tạ Thần, một bên yên lặng lùi lại phía sau.
Một bước, hai bước, ba bước… Cảm giác đau đớn lại lần nữa bộc phát, nàng bổ nhào lên phiến đá phịch một cái: “Tôn thượng tha mạng!”
Tôn thượng vẫn không nhúc nhích.
… Thật không phải do hắn?
Mấy thương tích kia, vốn dĩ là do nàng ngã xuống Vạn Ma Uyên rồi bị ma khí gây nên, từ trên cao ma khí đã tỏa ra vô cùng sắc bén rồi, huống chi là ở bên trong vực… Chẳng lẽ vừa rồi nàng cũng là bị ma khí gây thương tích? Nhưng sao hiện tại lại không hề hấn gì?
Tri Ly vắt óc suy nghĩ thật nhanh, tầm mắt cuối cùng dừng ở bên trên phiến đá.
Từ lúc phát hiện ra phiến đá này, nàng liền cảm nhận được bên trong ẩn chứa một cổ linh lực, chẳng lẽ luồng năng lượng này có thể chống đỡ sự ăn mòn của ma khí?
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro