Xuyên Vào Mạt Thế: Nữ Phụ Trà Xanh Giả Bộ Đáng Thương
Anh Đã Nói… Sẽ...
Hiểu Văn Lược Lược
2025-03-14 02:51:14
Tiếng động quái quỷ gì vậy? Chân Lục Trà dùng búa chống đỡ cơ thể nhìn về phía sau, không nhìn thì không biết, nhìn một cái liền giật cả mình. Lúc này, một con Tinh tinh biến dị to như ngọn núi đang lao về phía bọn họ, mỗi bước chạy đều khiến mặt đất rung lên bần bật. Tinh… Tinh cầu quật khởi sao?!Không lẽ cô xuyên nhầm kênh nữa rồi hả?!Khác với suy nghĩ lạc quẻ của Chân Lục Trà, những người khác khi nhìn thấy con tinh tinh biến dị to như núi nhỏ, trong lòng ai nấy đều dấy lên hồi chuông cảnh báo. Chỉ có Nam Sương nheo mắt nhìn về phía vai của con khỉ đột biến dị, cô mơ hồ có thể nhìn thấy một con zombie hình người đứng trên đó. Nhưng sau khi nhìn rõ con zombie trên vai nó, Nam Sương co rút đồng tử, mặt đầy vẻ không thể tin được. Sao có thể là Triệu Ngô? Đứng trên vai Tinh tinh biến dị, zombie Triệu Ngô ra dáng một vị vua zombie. Nam Sương nhìn khuôn mặt có chút xa lạ nhưng coa phần quen thuộc kia, nhớ lại những lời Chân Lục Trà nói bên tai mình. Nam Sương bất giác muốn đi về phía Triệu Ngô, Chân Lục Trà đứng cách đó không xa nhận ra có gì đó không ổn, vội vàng chạy tới kéo cô lại. "Nam Sương! Tỉnh táo lại! Bây giờ nó không còn là bạn trai Triệu Ngô của cô nữa, nó chỉ là một con zombie!" Lời nói của Chân Lục Trà kéo Nam Sương trở lại hiện thực, bước chân đang tiến lên cũng từ từ dừng lại. "Đúng... Trà Trà, cô nói đúng, tất cả câu trả lời tôi đều phải tìm Cố Nhu Nhu đó... Tôi nhất định phải tìm được cô ta!" Giọng Nam Sương cao lên, trong giọng nói mang theo sự không cam tâm và oán hận. Cố Nhu Nhu... Chân Lục Trà nhìn xung quanh. Nói đến mới nhớ, đến giờ cô vẫn chưa nhìn thấy Cố Nhu Nhu. [Hệ thống, Cố Nhu Nhu và số 0 đó có ở gần đây không?] 【Đúng vậy, tôi có thể phát hiện ra họ đang ở xung quanh.】 Ngay sau khi hệ thống trả lời Chân Lục Trà xong, Cố Nhu Nhu đột nhiên xuất hiện bên cạnh Tinh tinh biến dị và zombie Triệu Ngô. Lúc này, Cố Nhu Nhu đang nhìn Chân Lục Trà cách mình hơn hai mươi mét, ánh mắt đầy khiêu khích: "Chân Lục Trà, lâu rồi không gặp, cô đúng là tai họa di ngàn năm đấy, vậy mà vẫn chưa chết." Vừa lên đã nguyền rủa người ta chết, cô lịch sự quá đấy. Chân Lục Trà cố nhịn cơn muốn trợn trắng mắt, khẽ cười với Cố Nhu Nhu:"Ngại quá, tôi trời sinh mệnh lớn, hơn nữa tai họa không nhất định di ngàn năm đâu, hôm nay tôi sẽ tiễn cô cái tai họa này về Tây Thiên!" Cố Nhu Nhu nghe xong lời này, giận dữ trừng mắt: "Con đuỹ! Chết đến nơi rồi mà vẫn còn mạnh miệng! Triệu Ngô, xông lên cho tao! Giết hết bọn chúng!" Tinh tinh biến dị và Triệu Ngô trên vai nó nghe lệnh của Cố Nhu Nhu, lập tức hành động. Tinh tinh biến dị bắt đầu điên cuồng tấn công vào đám đông, còn Triệu Ngô thì nhảy xuống, linh hoạt tấn công các dị năng giả. Tinh tinh biến dị to lớn, da dày thịt béo, dị năng của mấy dị năng giả phóng ra, ngay cả lông của nó cũng không làm tổn thương được, ngược lại còn bị inh tinh biến dị tát bay đi xa. Tạ Lam Án thấy vậy, nhảy lên lưng nó, các thành viên khác của chiến đội Ảnh Tức cũng tiến lên giúp đỡ. Hứa Đồng điều khiển dị năng, mấy cây thực vật to lớn phá đất chui lên quấn lấy chân Tinh tinh biến dị, dị năng của Hàn Diễm và Đường Nguyệt đồng thời phóng ra, hơi nước nhiệt độ cực cao nổ tung trước mắt Tinh tinh biến dị, không chỉ cản trở tầm nhìn của nó mà còn làm nó bỏng rát kêu gào. Tạ Lam Án lúc này ngưng tụ lượng lớn dị năng sấm sét, lấy sấm sét làm lưỡi d.a.o đ.â.m thẳng vào lưng Tinh tinh biến dị. Bị đ.â.m sau lưng, Tinh tinh biến dị phát ra tiếng kêu thảm thiết. Còn Chân Lục Trà và Nam Sương bên này đang chiến đấu ác liệt với Triệu Ngô. Triệu Ngô sau khi biến thành zombie sức mạnh mạnh hơn trước rất nhiều, hơn nữa dị năng của hắn rất kỳ lạ. Nói đúng hơn là dị năng của đối phương có khả năng tự phục hồi siêu cường, bất kỳ tổn thương nào trên người hắn đều không tồn tại quá ba giây, hơn nữa tốc độ của hắn cũng nhanh kinh người. Thật sự không còn cách nào, Chân Lục Trà liền ngưng tụ rất nhiều gai băng trên mặt đất để ngăn cản hành động của Triệu Ngô. Chiêu này quả thực hữu dụng, hành động của Triệu Ngô rõ ràng chậm hơn trước rất nhiều, hai người nhân cơ hội này điên cuồng tấn công đối phương. Nhưng tên kia né tránh rất khéo léo, mỗi khi Chân Lục Trà và Nam Sương muốn đánh trúng đầu hắn đều bị hắn né tránh. Hơn nữa, cho dù hai người dùng dị năng và đạn b.ắ.n trúng người hắn, những vết thương đó trong vòng ba giây sẽ biến mất. Tên này có mang theo buff hồi m.á.u cấp cao trên người đúng không? Sao có thể trâu bò như vậy? Chân Lục Trà đánh đến mức sắp hoài nghi nhân sinh, thậm chí còn cảm thấy Triệu Ngô này có phải đang cố ý đùa giỡn hai người họ không. Ngay khi hai người cảm thấy khó khăn, một bóng bạc lướt qua trước mặt Chân Lục Trà. Là Ngạo Thiên! Ngạo Thiên xông lên cắn một phát vào cổ Triệu Ngô, khi Triệu Ngô còn chưa kịp phản ứng đã bị nó vật ngã, sau đó Đường Tinh và Thẩm Thức không biết từ đâu chui ra, hai người đánh Triệu Ngô một trận. Đường Nguyệt bên kia nhìn thấy Đường Tinh và Thẩm Thức cũng đến đây, trong lòng hoảng hốt: "Không phải đã bảo hai đứa ở yên trong căn cứ sao!" Đường Tinh vừa phóng dị năng lên người những zombie xung quanh, vừa rút thời gian trả lời người chị đã nổi giận của mình: "Ai da, chúng ta là một đội sao có thể tách ra được."Cây lưu tinh chùy trong tay đánh nát đầu một con zombie, "Hơn nữa, chúng em cũng không còn là trẻ con nữa, hai người không thể chuyện gì cũng giấu chúng em." Nghe Đường Tinh ngụy biện, trong đầu Đường Nguyệt toàn là chờ kết thúc xong sẽ đánh cho hai đứa nhóc này một trận. Đúng lúc này, Đường Tinh lơ đãng nói chuyện, mắt cá chân bị Triệu Ngô nắm lấy sau đó ném ra ngoài. "A!!!!!!!" "Đường Tinh!!!!" Đường Nguyệt đang đối phó với Tinh tinh đột biến dị, nhìn thấy em gái mình bị ném mạnh ra ngoài, tim cũng nhảy lên cổ họng. Nhưng may mắn thay, Chân Lục Trà lóe lên đỡ được Đường Tinh sắp rơi xuống đất. Không có Chân Lục Trà liên tục tiêu hao tấn công Triệu Ngô, hắn rõ ràng có không gian tấn công lớn hơn. Triệu Ngô rất nhanh chuyển mục tiêu tấn công chính sang Nam Sương không có dị năng. Móng tay sắc nhọn, dài dễ dàng rạch qua cánh tay cầm s.ú.n.g của Nam Sương. Thẩm Thức cũng nhận ra sự thay đổi trong đòn tấn công của Triệu Ngô, anh vận dụng dị năng tạo ra một cơn lốc xung quanh Nam Sương để làm lá chắn bảo vệ, nhưng Triệu Ngô phản ứng quá nhanh, trước khi Thẩm Thức phát động dị năng đã hung hăng bóp cổ Nam Sương. Giống như trong nhà kho trước đây, Triệu Ngô nhấc Nam Sương lên không trung, lực đạo trên tay không ngừng siết chặt như muốn bẻ gãy cổ Nam Sương. Cổ Nam Sương bị bóp chặt, mặt đỏ bừng tím tái, hơi thở có thể đến miệng ngày càng ít đi, trong mắt cô cũng dần đọng lại nước mắt vì sự tắc nghẽn ở cổ họng: "Triệu... Ngô... anh đã nói... sẽ mãi mãi... bảo vệ... em..."
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro