Xuyên Vào Mẹ Kế Văn, Đại Lão Mạt Thế Mang Oa Bạo Hồng
A
2024-08-21 15:41:59
Cư dân mạng: “…”
Trương Hi Minh là người phản ứng nhanh nhất, anh hét lớn: “Nhanh, nhân viên cứu hộ đâu, Diệp Vân Linh nhảy xuống rồi, mau cứu cô ấy.”
Nhân viên cứu hộ mặc áo phao rồi nhảy xuống hồ, nhưng Diệp Vân Linh sau khi nhảy xuống thì không thấy nổi lên, nước trong hồ bị khuấy động, bùn đất dưới đáy cũng theo đó mà nổi lên, mặt nước trở nên đục ngầu, không thể nhìn rõ được gì.
Thư Nhã nhìn cảnh tượng hỗn loạn trên bờ, cô là người đầu tiên phát hiện con trai mình không thấy đâu, liền hét lớn: “Hứa Nặc, Hứa Nặc của tôi đâu? Đạo diễn, con trai tôi đâu?”
Lúc này, mọi người trong tổ đạo diễn mới phát hiện, trong nhóm trẻ con đang đứng cùng nhau, thiếu mất một người là Hứa Nặc.
Vậy là vừa rồi, Diệp Vân Linh nhảy xuống để cứu Hứa Nặc sao?
Thư Nhã muốn chèo thuyền đến chỗ xảy ra chuyện, nhưng tiếc là mái chèo của cô ấy đã bị mất từ trước, cô ấy lo lắng đến phát khóc: “Nhanh cứu con trai tôi với, nhanh cứu nó với, nó không biết bơi.”
Nói xong, Thư Nhã cũng nhảy xuống thuyền, bơi về phía đó.
Khán giả xem livestream đều nín thở, hồi hộp theo dõi.
[Chương trình này vô trách nhiệm quá, một đứa trẻ rơi xuống nước mà họ cũng không có phản ứng gì]
[Tuy tôi không thích Diệp Vân Linh, nhưng lần này tôi hi vọng cô ấy không sao, có thể thuận lợi cứu đứa trẻ lên]
[Mọi người trong ê-kip chương trình chết hết rồi sao? Nhiều người như vậy mà đứa trẻ nhảy xuống nước cũng không ai phát hiện ra?]
[Ơ, sao màn hình tối đen thế này, chương trình bị làm sao vậy?]
Đạo diễn Tần đứng ngồi không yên, lo lắng đến mức tim muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, cho dù là Hứa Nặc hay Diệp Vân Linh, hễ có một người xảy ra chuyện gì thì chương trình của bọn họ cũng đừng mong mà làm tiếp được nữa.
Lại khoảng nửa phút sau, cuối cùng Diệp Vân Linh cũng nổi lên khỏi mặt nước, trên tay cô còn kéo theo một đứa trẻ, không phải ai khác chính là Hứa Nặc con trai của Thư Nhã, xem ra là đã ngất xỉu.
Sau khi kéo được người lên bờ, Diệp Vân Linh nói ngắn gọn về tình hình: “Lúc nãy khi thằng bé rơi xuống, đầu bị đập vào lớp bùn, trong miệng và mũi chắc là có bùn đất.”
Lúc này, mọi người trong ê-kip cũng không còn tâm trí để nói gì nữa, vội vàng sắp xếp cho bác sĩ đi cùng kiểm tra.
Diệp Vân Linh khoác lên người chiếc khăn tắm mà nhân viên đưa tới rồi lui sang một bên.
Thư Nhã bơi từ trong hồ lên, lê bước với thân hình ướt sũng, nhìn con trai nằm bất động trên đất, nước mắt tuôn rơi.
Sau khi được bác sĩ cấp cứu, Hứa Nặc đã tỉnh lại, để đảm bảo an toàn, ê-kip đã lái xe đưa cậu bé đến bệnh viện kiểm tra.
Đương nhiên là Thư Nhã cũng đi cùng.
Thiếu mất một người, nhưng chương trình vẫn phải tiếp tục ghi hình.
Trải qua sóng gió vừa rồi, hứng thú của mọi người rõ ràng đều bị ảnh hưởng ít nhiều.
Trương Hi Minh liền công bố bảng xếp hạng của mọi người, sau đó để mọi người về sớm chuẩn bị bữa tối.
Người đứng nhất dĩ nhiên là Diệp Vi Vi sở hữu hào quang nữ chính, người đứng thứ hai là Trương Thư Du, trong rổ của cô ấy cũng có khá nhiều thứ, khoảng hai phần ba.
Người đứng thứ ba là Thư Nhã, đến lượt cô ấy thì đồ trong rổ thật ra cũng không nhiều, chỉ có một nắm mì và hai quả trứng, còn có một ít rau xanh, nhưng cũng miễn cưỡng coi như có thể ăn được.
Người đứng thứ tư là Tưởng Mỹ Hàm, trong rổ của cô ấy chỉ có ba củ khoai lang, nhìn có vẻ hơi ít, nhưng hai mẹ con cũng đủ ăn.
Đương nhiên thảm nhất chính là Diệp Vân Linh, trong rổ của cô, ngoài một nắm bột mì ra thì không còn gì khác.
Trương Hi Minh là người phản ứng nhanh nhất, anh hét lớn: “Nhanh, nhân viên cứu hộ đâu, Diệp Vân Linh nhảy xuống rồi, mau cứu cô ấy.”
Nhân viên cứu hộ mặc áo phao rồi nhảy xuống hồ, nhưng Diệp Vân Linh sau khi nhảy xuống thì không thấy nổi lên, nước trong hồ bị khuấy động, bùn đất dưới đáy cũng theo đó mà nổi lên, mặt nước trở nên đục ngầu, không thể nhìn rõ được gì.
Thư Nhã nhìn cảnh tượng hỗn loạn trên bờ, cô là người đầu tiên phát hiện con trai mình không thấy đâu, liền hét lớn: “Hứa Nặc, Hứa Nặc của tôi đâu? Đạo diễn, con trai tôi đâu?”
Lúc này, mọi người trong tổ đạo diễn mới phát hiện, trong nhóm trẻ con đang đứng cùng nhau, thiếu mất một người là Hứa Nặc.
Vậy là vừa rồi, Diệp Vân Linh nhảy xuống để cứu Hứa Nặc sao?
Thư Nhã muốn chèo thuyền đến chỗ xảy ra chuyện, nhưng tiếc là mái chèo của cô ấy đã bị mất từ trước, cô ấy lo lắng đến phát khóc: “Nhanh cứu con trai tôi với, nhanh cứu nó với, nó không biết bơi.”
Nói xong, Thư Nhã cũng nhảy xuống thuyền, bơi về phía đó.
Khán giả xem livestream đều nín thở, hồi hộp theo dõi.
[Chương trình này vô trách nhiệm quá, một đứa trẻ rơi xuống nước mà họ cũng không có phản ứng gì]
[Tuy tôi không thích Diệp Vân Linh, nhưng lần này tôi hi vọng cô ấy không sao, có thể thuận lợi cứu đứa trẻ lên]
[Mọi người trong ê-kip chương trình chết hết rồi sao? Nhiều người như vậy mà đứa trẻ nhảy xuống nước cũng không ai phát hiện ra?]
[Ơ, sao màn hình tối đen thế này, chương trình bị làm sao vậy?]
Đạo diễn Tần đứng ngồi không yên, lo lắng đến mức tim muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, cho dù là Hứa Nặc hay Diệp Vân Linh, hễ có một người xảy ra chuyện gì thì chương trình của bọn họ cũng đừng mong mà làm tiếp được nữa.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lại khoảng nửa phút sau, cuối cùng Diệp Vân Linh cũng nổi lên khỏi mặt nước, trên tay cô còn kéo theo một đứa trẻ, không phải ai khác chính là Hứa Nặc con trai của Thư Nhã, xem ra là đã ngất xỉu.
Sau khi kéo được người lên bờ, Diệp Vân Linh nói ngắn gọn về tình hình: “Lúc nãy khi thằng bé rơi xuống, đầu bị đập vào lớp bùn, trong miệng và mũi chắc là có bùn đất.”
Lúc này, mọi người trong ê-kip cũng không còn tâm trí để nói gì nữa, vội vàng sắp xếp cho bác sĩ đi cùng kiểm tra.
Diệp Vân Linh khoác lên người chiếc khăn tắm mà nhân viên đưa tới rồi lui sang một bên.
Thư Nhã bơi từ trong hồ lên, lê bước với thân hình ướt sũng, nhìn con trai nằm bất động trên đất, nước mắt tuôn rơi.
Sau khi được bác sĩ cấp cứu, Hứa Nặc đã tỉnh lại, để đảm bảo an toàn, ê-kip đã lái xe đưa cậu bé đến bệnh viện kiểm tra.
Đương nhiên là Thư Nhã cũng đi cùng.
Thiếu mất một người, nhưng chương trình vẫn phải tiếp tục ghi hình.
Trải qua sóng gió vừa rồi, hứng thú của mọi người rõ ràng đều bị ảnh hưởng ít nhiều.
Trương Hi Minh liền công bố bảng xếp hạng của mọi người, sau đó để mọi người về sớm chuẩn bị bữa tối.
Người đứng nhất dĩ nhiên là Diệp Vi Vi sở hữu hào quang nữ chính, người đứng thứ hai là Trương Thư Du, trong rổ của cô ấy cũng có khá nhiều thứ, khoảng hai phần ba.
Người đứng thứ ba là Thư Nhã, đến lượt cô ấy thì đồ trong rổ thật ra cũng không nhiều, chỉ có một nắm mì và hai quả trứng, còn có một ít rau xanh, nhưng cũng miễn cưỡng coi như có thể ăn được.
Người đứng thứ tư là Tưởng Mỹ Hàm, trong rổ của cô ấy chỉ có ba củ khoai lang, nhìn có vẻ hơi ít, nhưng hai mẹ con cũng đủ ăn.
Đương nhiên thảm nhất chính là Diệp Vân Linh, trong rổ của cô, ngoài một nắm bột mì ra thì không còn gì khác.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro