Xuyên Vào Người Vợ Bị Bỏ Rơi

Chương 40

Nhu Nạo Khinh Mạn

2024-08-30 20:22:29

Nàng không nhịn được quay đầu nhìn lại, trong mắt gấu con tràn đầy sự cầu xin và tuyệt vọng. Trong lòng nàng đột nhiên dâng lên sự không đành lòng. Nhớ đến một lần ở kiếp trước, lúc đó, nàng còn nhỏ, có một lần hớn hở theo sư phụ đi xem quá trình lấy mật gấu. Cảnh tượng đó, cả đời nàng không thể nào quên được.

Từng chiếc lồng sắt nhỏ nhốt một con gấu đen, mỗi con gấu còn mặc áo sắt, gấu đen trong chiếc lồng sắt nhỏ bé ngay cả lật người cũng khó khăn. Trên bụng gấu cắm một ống kim loại, sư phụ nói với nàng, ống đó cắm vào túi mật của chúng, áo sắt trên người là sợ chúng chịu không nổi đau mà tự sát. Sư phụ cũng nói với nàng, con người phải có lòng từ bi, sau này hành nghề y nhất định không được thấy chết mà không cứu, nhất định không được để danh lợi làm đen tối trái tim.

Nàng chấn động nhìn những con gấu bị lấy mật gào thét trợn mắt nhe răng, bụng đau đến mức run rẩy không ngừng. Trong mắt gấu tràn đầy sự tuyệt vọng và đau đớn.

Nàng nghĩ đến đây, lòng liền mềm nhũn. Quay đầu lặng lẽ bế con gấu nhỏ trên đất đi về. Phía sau là Tiểu Bảo không ngừng líu lo.

Đường Thanh thầm nghĩ trong lòng, đợi băng bó xong cho ngươi thì ngươi phải trở về núi rồi, ta sẽ không nuôi ngươi đâu. Ta chỉ sợ mùi máu trên người ngươi sẽ dẫn dụ những con thú dữ đến...

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Bế gấu con về thì mặt trời cũng sắp lặn, Tú Bạch đang thu dọn cá khô và thảo dược phơi trong sân. Quay đầu thấy tỷ ôm thứ gì đó về, hắn cũng không để ý, đến khi nhìn rõ thì suýt nữa làm rơi hết cá khô trên tay: "Tỷ..." Giọng hắn có chút run rẩy: "Tỷ, tỷ... tỷ ôm cái gì về vậy, đây là gấu con đấy, tỷ không muốn sống nữa sao!" Nói rồi định đi giật lấy con gấu nhỏ trong tay Đường Thanh nhưng có vẻ không ổn, hắn lại rụt tay về, vẻ mặt đầy lo lắng.

Tiểu Bảo ở bên cạnh nhỏ giọng nói: "Cửu cửu, con gấu nhỏ bị thương nên mẹ mới bế nó về."

Tú Bạch nghe vậy, sắc mặt càng tái nhợt: "Bị thương? Tỷ, tỷ có biết nếu như gấu mẹ tìm đến thì hậu quả sẽ thế nào không? Tỷ, tỷ thật là quá to gan rồi, như vậy sẽ mất mạng cả nhà, chỉ sợ còn liên lụy đến cả người trong làng."

Đường Thanh biết mình có lỗi, không dám đáp lời Tú Bạch, chỉ có thể lắp bắp nói: "Ta băng bó vết thương cho nó rồi sẽ đưa về, không sao đâu..."

Tú Bạch há hốc mồm, thật không biết nên nói gì với tỷ tỷ của mình nữa, chỉ đành thở dài, nhẹ giọng nói: "Nếu băng bó xong rồi thì mau đưa về núi đi. Đừng chậm trễ thời gian, nếu như để gấu mẹ tìm đến..." Câu nói sau, hắn không dám nói ra.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Vào Người Vợ Bị Bỏ Rơi

Số ký tự: 0