Xuyên Về Cổ Đại, Ta Dạy Vương Gia Pháo Hôi Tạo Phản

Chương 22

2024-11-05 15:26:03

Bạch Vi ngây người vài giây, không biết phải đối phó ra sao. Cô ta không ngờ Tô Nhiễm lại thẳng thừng nhận tội như vậy, làm đảo lộn hết kịch bản mà cô ta đã vạch ra từ trước.

Đúng lúc này, thầy Vương bước vào lớp chuẩn bị bắt đầu buổi học.

Thầy là phó hiệu trưởng của trường, một người có tiếng tăm rất được kính trọng.

Một số học sinh vội vàng kể lại toàn bộ sự việc cho thầy Vương. Sau khi nghe xong, thầy tỏ vẻ tức giận nhưng rồi lại hài lòng gật đầu: "Biết lỗi và chịu sửa là điều tốt. Nhưng lần sau không được tái phạm."

Vì Tô Nhiễm là học sinh xuất sắc, thầy đã thấy tên cô trong nhiều bảng thành tích nên định xử lý nhẹ nhàng cho qua chuyện.

Tuy nhiên, Tô Nhiễm không định để mọi thứ kết thúc như vậy.

"Thưa thầy, không thể làm thế được." Cô giơ điện thoại lên và nói tiếp: "Tình huống lần này rất nghiêm trọng, đã gây ra ảnh hưởng xấu, nên em đã tự thú với cảnh sát."

Cả lớp ồ lên kinh ngạc.

"Em đã học luật, theo quy định, việc chửi bới và bịa đặt trên mạng có thể bị giam giữ dưới 5 ngày và phạt tiền không quá 500 tệ."

Cô tiếp tục: "Cảnh sát mạng có thể truy ra địa chỉ IP từ điện thoại của em để xác minh rằng em chính là người làm. Em đã làm ảnh hưởng xấu đến danh tiếng của trường, vì vậy em xin nhà trường đuổi học em."

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Không khí trong lớp im lặng như tờ. Ai nấy đều kinh ngạc trước sự quyết đoán của Tô Nhiễm.

Thầy Vương càng nghe càng kinh hãi, tự nhủ: “Cô gái này, sao lại tàn nhẫn với chính mình như vậy?”

Các bạn học cũng cho rằng Tô Nhiễm đã điên. Làm gì có ai xin lỗi mà lại giống như đang t·ự s·át thế này chứ?

Dường như Thẩm Giai đã hiểu ra điều gì.

Từ đầu, cô ấy đã biết chuyện này tuyệt đối không phải do Tô Nhiễm gây ra. Đây là cách cô lấy lui làm tiến, ép kẻ đứng sau lộ diện.

Kiều Sở Sở bắt đầu cuống lên.

Bài đăng trên diễn đàn nhà trường bịa đặt và bôi nhọ Bạch Vi là do cô ta đăng, tất nhiên đó là theo kế hoạch của Bạch Vi.

Kiều Sở Sở khẽ kéo tay áo Bạch Vi, dùng khẩu hình hỏi: “Giờ làm sao đây?”

Bạch Vi liếc cô một cái, cố giữ bình tĩnh. Bản thân cô ta cũng chẳng biết phải làm sao, nhưng không thể để lộ sự hoảng loạn trước mặt người khác.

Cô ta hít một hơi sâu, bước đến trước mặt Tô Nhiễm: “Tô Nhiễm, tôi tha lỗi cho cô. Không cần thiết làm lớn chuyện đến mức báo cảnh sát đâu. Mau rút lại đi.”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Về Cổ Đại, Ta Dạy Vương Gia Pháo Hôi Tạo Phản

Số ký tự: 0