Xuyên Về Cổ Đại, Ta Dạy Vương Gia Pháo Hôi Tạo Phản
Chương 49
2024-11-05 15:26:03
Tô Nhiễm lắc đầu: “Không phải một ít đâu, là rất nhiều đấy.”
Dù cửa hàng Kinh Đô Lệ Nhân còn chưa khai trương, Tô Nhiễm đã biết trước rằng doanh thu sẽ cực kỳ khủng. Để chứng minh thành ý, cô chuyển ngay cho Thẩm Giai hai mươi vạn: “Đây là lương hai tháng đầu, cậu cứ cầm trước.”
Sau vài phút đấu tranh tâm lý, cuối cùng Thẩm Giai cũng gật đầu đồng ý.
…
Ở một nơi khác, Tiêu Vân Đình đang đau đầu khi nhìn kho hàng chất cao như núi. May mà chàng có đội người hầu thân tín từ thời niên thiếu gồm mười hai người. Họ lập tức được Xích Ảnh chỉ đạo phân loại hàng hóa rồi chuyển đến cửa hàng.
Cả đội bận rộn suốt đêm cuối cùng cũng xếp đầy hàng hóa ở tầng một và tầng hai.
Sáng hôm sau, khi Vĩnh Ninh bước vào cửa hàng, nàng ta còn tưởng mình đã đi nhầm chỗ. Nhìn Tiêu Vân Đình với vẻ ngờ vực, nàng ta hỏi: “Huynh giấu muội chuyện gì phải không?”
Tiêu Vân Đình nhếch môi cười: “Sao muội lại nghĩ vậy? Do huynh làm việc nhanh nhẹn thôi mà.”
Với kinh nghiệm từng trải qua nhiều chiến trận, chàng không dễ dàng bị muội muội làm khó. Vĩnh Ninh dù thấy chàng khác lạ nhưng cũng không nói thêm, vì ngày mai cửa hàng đã khai trương nên nàng ta không còn thời gian nghĩ ngợi nhiều.
Để quảng bá cho Kinh Đô Lệ Nhân, Vĩnh Ninh mạnh dạn tặng mỗi phi tần trong hậu cung một chai nước hoa thử dùng, kèm lời mời đến dự lễ khai trương.
Các phi tần vốn quanh năm bị giam cầm trong cung, chẳng có cơ hội tiêu tiền, nên rất háo hức với quà tặng. Họ chỉ hận không thể tự mình ra ngoài mua sắm.
Việc này cũng không khó sắp xếp, chỉ cần thông báo trước với người phụ trách mua sắm là có thể rời khỏi cung.
Một tiểu thái giám tên Tiểu Đào Tử chưa bao giờ bận rộn đến thế. Thậm chí, Đức quý phi còn dúi cho hắn một ngàn lượng bạc ra lệnh: “Đi đến Kinh Đô Lệ Nhân chọn đồ cho ta. Phụ thân của ta là Thượng thư Bộ Hộ, nếu ta mua ít hơn người khác thì còn thể diện gì nữa?”
Tại Khôn Ninh Cung, sắc mặt Hoàng hậu trở nên u ám.
Bà ta hất bình nước hoa mà Vĩnh Ninh tặng xuống đất, lạnh lùng nói: “Thục quý phi con cái ả ta toàn làm những chuyện bàng môn tà đạo. Bản cung không cần những thứ này.”
Cách đây không lâu, bọn họ đã nổi bật trong tiệc mừng thọ của Thái hậu. Giờ lại bày ra chiêu trò gì với cái tên "Kinh Đô Lệ Nhân"?
Dù cửa hàng Kinh Đô Lệ Nhân còn chưa khai trương, Tô Nhiễm đã biết trước rằng doanh thu sẽ cực kỳ khủng. Để chứng minh thành ý, cô chuyển ngay cho Thẩm Giai hai mươi vạn: “Đây là lương hai tháng đầu, cậu cứ cầm trước.”
Sau vài phút đấu tranh tâm lý, cuối cùng Thẩm Giai cũng gật đầu đồng ý.
…
Ở một nơi khác, Tiêu Vân Đình đang đau đầu khi nhìn kho hàng chất cao như núi. May mà chàng có đội người hầu thân tín từ thời niên thiếu gồm mười hai người. Họ lập tức được Xích Ảnh chỉ đạo phân loại hàng hóa rồi chuyển đến cửa hàng.
Cả đội bận rộn suốt đêm cuối cùng cũng xếp đầy hàng hóa ở tầng một và tầng hai.
Sáng hôm sau, khi Vĩnh Ninh bước vào cửa hàng, nàng ta còn tưởng mình đã đi nhầm chỗ. Nhìn Tiêu Vân Đình với vẻ ngờ vực, nàng ta hỏi: “Huynh giấu muội chuyện gì phải không?”
Tiêu Vân Đình nhếch môi cười: “Sao muội lại nghĩ vậy? Do huynh làm việc nhanh nhẹn thôi mà.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Với kinh nghiệm từng trải qua nhiều chiến trận, chàng không dễ dàng bị muội muội làm khó. Vĩnh Ninh dù thấy chàng khác lạ nhưng cũng không nói thêm, vì ngày mai cửa hàng đã khai trương nên nàng ta không còn thời gian nghĩ ngợi nhiều.
Để quảng bá cho Kinh Đô Lệ Nhân, Vĩnh Ninh mạnh dạn tặng mỗi phi tần trong hậu cung một chai nước hoa thử dùng, kèm lời mời đến dự lễ khai trương.
Các phi tần vốn quanh năm bị giam cầm trong cung, chẳng có cơ hội tiêu tiền, nên rất háo hức với quà tặng. Họ chỉ hận không thể tự mình ra ngoài mua sắm.
Việc này cũng không khó sắp xếp, chỉ cần thông báo trước với người phụ trách mua sắm là có thể rời khỏi cung.
Một tiểu thái giám tên Tiểu Đào Tử chưa bao giờ bận rộn đến thế. Thậm chí, Đức quý phi còn dúi cho hắn một ngàn lượng bạc ra lệnh: “Đi đến Kinh Đô Lệ Nhân chọn đồ cho ta. Phụ thân của ta là Thượng thư Bộ Hộ, nếu ta mua ít hơn người khác thì còn thể diện gì nữa?”
Tại Khôn Ninh Cung, sắc mặt Hoàng hậu trở nên u ám.
Bà ta hất bình nước hoa mà Vĩnh Ninh tặng xuống đất, lạnh lùng nói: “Thục quý phi con cái ả ta toàn làm những chuyện bàng môn tà đạo. Bản cung không cần những thứ này.”
Cách đây không lâu, bọn họ đã nổi bật trong tiệc mừng thọ của Thái hậu. Giờ lại bày ra chiêu trò gì với cái tên "Kinh Đô Lệ Nhân"?
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro