Xuyên Về Cổ Đại, Ta Dạy Vương Gia Pháo Hôi Tạo Phản
Chương 50
2024-11-20 14:25:27
Có vẻ như đã đến lúc cần phải ra tay chấn chỉnh bọn họ.
Ngày khai trương cửa hàng Kinh Đô Lệ Nhân được chọn kỹ càng bởi Ngô giám chính của Khâm Thiên Giám.
Giờ Mão vừa trôi qua một nửa, trước cửa hàng đã chật kín người. Ngoài Tiêu Vân Đình và Vĩnh Ninh là chủ nhân cửa hàng, còn lại đều là dân chúng đến xem náo nhiệt.
Khi tiếng pháo nổ vang lên, Vĩnh Ninh tự tay kéo tấm lụa đỏ, để lộ bốn chữ vàng: Kinh Đô Lệ Nhân.
Các tiểu nhị trong cửa hàng nhanh chóng phát kẹo mừng rải thêm tiền xu khiến đám đông thêm phấn khích.
Nhờ vào sự quảng bá mạnh mẽ của Vĩnh Ninh từ trước, các tiểu thư khuê các đã kéo nhau tới đông đủ, nhanh chóng lấp kín các tầng của cửa hàng.
Tiêu Vân Đình đã sắp xếp hai mươi tiểu nhị, tất cả đều bận rộn túi bụi, nhất là khu trải nghiệm, nơi các nữ tử chen chúc nhau để thử sản phẩm.
Đến gần trưa, Thái tử cùng Ngũ hoàng tử và Thất hoàng tử bất ngờ ghé thăm cửa hàng.
Tiêu Vân Đình và Vĩnh Ninh nhanh chóng đón tiếp, mời họ lên tầng ba vào phòng VIP.
Thái tử nhấp một ngụm trà, rồi lên tiếng: “Tam đệ đúng là văn võ song toàn. Võ thì bảo vệ quốc gia, văn lại giỏi kiếm tiền. Khiến ta thực sự bội phục.”
Tiêu Vân Đình đáp lại khiêm tốn: “Hoàng huynh quá khen, chỉ là chút kỹ thuật vặt vãnh, không đáng nhắc đến.”
Chàng quay sang Vĩnh Ninh, dặn dò: “Chuẩn bị một vài món cho hoàng huynh và hai vị hoàng đệ. Dù không dùng thì cũng có thể làm quà tặng.”
Thái tử cười nhạt, dù trong lòng không thoải mái nhưng vẫn giữ vẻ hòa nhã: “Xem ra tam đệ muốn chúng ta giúp quảng bá cho cửa hàng rồi.”
Giữa lúc cuộc trò chuyện đang diễn ra, một tiểu nhị chạy lên gấp gáp báo:
“Các vị chủ tử, bên dưới xảy ra đánh nhau rồi.”
Tiêu Vân Đình cau mày, đứng dậy, chắp tay nói với Thái tử: “Hoàng huynh, xin lỗi vì không thể tiếp chuyện thêm.”
Thái tử phất tay: “Không sao, để ta cùng ngươi xuống xem là ai lớn gan đến mức gây rối ở đây.”
Trong lòng Thái tử thầm mong sự việc càng ầm ĩ càng tốt, để có cơ hội gây bất lợi cho cửa hàng.
Khi xuống tới nơi, họ thấy sự việc xảy ra tại khu dành cho các phu nhân trên tầng hai. Vừa nhìn thoáng qua, Vĩnh Ninh đã nhận ra hai người gây ra tranh cãi là con gái của Lại Bộ Thị Lang và Đại Lý Tự Khanh.
Cả hai mang theo người hầu, mặt ai nấy đều bầm dập, có lẽ vừa trải qua một trận ẩu đả.
Thấy Thái tử xuất hiện, tất cả đều vội vàng quỳ xuống hành lễ.
Ngày khai trương cửa hàng Kinh Đô Lệ Nhân được chọn kỹ càng bởi Ngô giám chính của Khâm Thiên Giám.
Giờ Mão vừa trôi qua một nửa, trước cửa hàng đã chật kín người. Ngoài Tiêu Vân Đình và Vĩnh Ninh là chủ nhân cửa hàng, còn lại đều là dân chúng đến xem náo nhiệt.
Khi tiếng pháo nổ vang lên, Vĩnh Ninh tự tay kéo tấm lụa đỏ, để lộ bốn chữ vàng: Kinh Đô Lệ Nhân.
Các tiểu nhị trong cửa hàng nhanh chóng phát kẹo mừng rải thêm tiền xu khiến đám đông thêm phấn khích.
Nhờ vào sự quảng bá mạnh mẽ của Vĩnh Ninh từ trước, các tiểu thư khuê các đã kéo nhau tới đông đủ, nhanh chóng lấp kín các tầng của cửa hàng.
Tiêu Vân Đình đã sắp xếp hai mươi tiểu nhị, tất cả đều bận rộn túi bụi, nhất là khu trải nghiệm, nơi các nữ tử chen chúc nhau để thử sản phẩm.
Đến gần trưa, Thái tử cùng Ngũ hoàng tử và Thất hoàng tử bất ngờ ghé thăm cửa hàng.
Tiêu Vân Đình và Vĩnh Ninh nhanh chóng đón tiếp, mời họ lên tầng ba vào phòng VIP.
Thái tử nhấp một ngụm trà, rồi lên tiếng: “Tam đệ đúng là văn võ song toàn. Võ thì bảo vệ quốc gia, văn lại giỏi kiếm tiền. Khiến ta thực sự bội phục.”
Tiêu Vân Đình đáp lại khiêm tốn: “Hoàng huynh quá khen, chỉ là chút kỹ thuật vặt vãnh, không đáng nhắc đến.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Chàng quay sang Vĩnh Ninh, dặn dò: “Chuẩn bị một vài món cho hoàng huynh và hai vị hoàng đệ. Dù không dùng thì cũng có thể làm quà tặng.”
Thái tử cười nhạt, dù trong lòng không thoải mái nhưng vẫn giữ vẻ hòa nhã: “Xem ra tam đệ muốn chúng ta giúp quảng bá cho cửa hàng rồi.”
Giữa lúc cuộc trò chuyện đang diễn ra, một tiểu nhị chạy lên gấp gáp báo:
“Các vị chủ tử, bên dưới xảy ra đánh nhau rồi.”
Tiêu Vân Đình cau mày, đứng dậy, chắp tay nói với Thái tử: “Hoàng huynh, xin lỗi vì không thể tiếp chuyện thêm.”
Thái tử phất tay: “Không sao, để ta cùng ngươi xuống xem là ai lớn gan đến mức gây rối ở đây.”
Trong lòng Thái tử thầm mong sự việc càng ầm ĩ càng tốt, để có cơ hội gây bất lợi cho cửa hàng.
Khi xuống tới nơi, họ thấy sự việc xảy ra tại khu dành cho các phu nhân trên tầng hai. Vừa nhìn thoáng qua, Vĩnh Ninh đã nhận ra hai người gây ra tranh cãi là con gái của Lại Bộ Thị Lang và Đại Lý Tự Khanh.
Cả hai mang theo người hầu, mặt ai nấy đều bầm dập, có lẽ vừa trải qua một trận ẩu đả.
Thấy Thái tử xuất hiện, tất cả đều vội vàng quỳ xuống hành lễ.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro