Xuyên Về Những Năm 80: Thiên Kim Giả Và Quan Quân Thô Lỗ
Chương 44
2024-09-06 01:49:42
Trước đây cô thấy Khang Chí Viễn chưa từng có bạn gái, cũng không có quan hệ với cô gái nào khác, cảm giác mình vẫn còn có hy vọng, chờ một thời gian nữa, cuối cùng cũng có một ngày sẽ đưa tay làm tan mây thấy ánh trăng.
Không ngờ lại xuất hiện một cô gái xinh đẹp nói rằng cô ấy đang sống chung nhà với anh.
Lần này cô thật sự hoảng sợ, tranh thủ thời gian lấy cớ đến nhà anh để xác thực.
Cô đứng gõ cửa một hồi lâu, Khang Chí Viễn mới đi ra mở cửa, trên người anh nồng nặc mùi rượu, môi sưng tấy giống như vừa hôn ai, khiến cô cảm thấy nghi ngờ. Về sau khi hỏi trong nhà có phải chỉ có hai người sống không, Khang Chí Viễn do dự rồi trả lời đã khiến cô nhận thấy có vấn đề.
Thẳng cho đến khi tận mắt nhìn thấy cô gái quyến rũ đó cơ thể thể trần trụi lao vào lồng ngực anh, cô mới hiểu rằng mình đã không còn cơ hội.
Giờ đây cô thật sự có chút hận ý với Khang Chí Viễn, hận anh vậy mà lại thích người phụ nữ có dáng vẻ yêu nữ kia. Rõ ràng mình đối tốt với anh hai năm, vậy mà anh lại chẳng để trong lòng.
“Cô Nhậm, cô không sao chứ? Có cần tối đưa cô về trường không?” Khang Chí Viễn thấy sắc mặt cô ấy kém đi, tưởng cô ngã bệnh nên chủ động muốn đưa về. Dù sao cô ấy cũng là giáo viên chủ nhiệm của Tiểu Tân, thường ngày đối xử với Tiểu Tân cũng rất tốt.
Khang Chí Viễn hiếm khi tiếp xúc với con gái, không hiểu tâm tư của phụ nữ, mặc cho có rất nhiều cô gái thích mình giống Nhậm Sương, anh vẫn chẳng hay biết gì.
Bởi vậy, đối xử với Nhậm Sương cũng bình thường giống như người khác, tôn trọng và có một chút lấy lòng giống như các bậc cha mẹ với giáo viên chủ nhiệm của con mình.
Nhậm Sương lắc đầu nói không cần, vội vàng xoay người rời đi.
Khang Chí Viễn gãi đầu, không hiểu cho lắm, đành phải quay về nhà.
Đi trên đường, anh nghĩ lại mọi chuyện xảy ra với mình và Nguyễn Tinh Hà, không khỏi tự chửi mình là cầm thú.
Không ngờ lại xuất hiện một cô gái xinh đẹp nói rằng cô ấy đang sống chung nhà với anh.
Lần này cô thật sự hoảng sợ, tranh thủ thời gian lấy cớ đến nhà anh để xác thực.
Cô đứng gõ cửa một hồi lâu, Khang Chí Viễn mới đi ra mở cửa, trên người anh nồng nặc mùi rượu, môi sưng tấy giống như vừa hôn ai, khiến cô cảm thấy nghi ngờ. Về sau khi hỏi trong nhà có phải chỉ có hai người sống không, Khang Chí Viễn do dự rồi trả lời đã khiến cô nhận thấy có vấn đề.
Thẳng cho đến khi tận mắt nhìn thấy cô gái quyến rũ đó cơ thể thể trần trụi lao vào lồng ngực anh, cô mới hiểu rằng mình đã không còn cơ hội.
Giờ đây cô thật sự có chút hận ý với Khang Chí Viễn, hận anh vậy mà lại thích người phụ nữ có dáng vẻ yêu nữ kia. Rõ ràng mình đối tốt với anh hai năm, vậy mà anh lại chẳng để trong lòng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Cô Nhậm, cô không sao chứ? Có cần tối đưa cô về trường không?” Khang Chí Viễn thấy sắc mặt cô ấy kém đi, tưởng cô ngã bệnh nên chủ động muốn đưa về. Dù sao cô ấy cũng là giáo viên chủ nhiệm của Tiểu Tân, thường ngày đối xử với Tiểu Tân cũng rất tốt.
Khang Chí Viễn hiếm khi tiếp xúc với con gái, không hiểu tâm tư của phụ nữ, mặc cho có rất nhiều cô gái thích mình giống Nhậm Sương, anh vẫn chẳng hay biết gì.
Bởi vậy, đối xử với Nhậm Sương cũng bình thường giống như người khác, tôn trọng và có một chút lấy lòng giống như các bậc cha mẹ với giáo viên chủ nhiệm của con mình.
Nhậm Sương lắc đầu nói không cần, vội vàng xoay người rời đi.
Khang Chí Viễn gãi đầu, không hiểu cho lắm, đành phải quay về nhà.
Đi trên đường, anh nghĩ lại mọi chuyện xảy ra với mình và Nguyễn Tinh Hà, không khỏi tự chửi mình là cầm thú.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro