Xuyên Về Những Năm 80: Thiên Kim Giả Và Quan Quân Thô Lỗ
Chương 45
2024-09-06 01:49:42
Đi trên đường, anh nghĩ lại mọi chuyện xảy ra với mình và Nguyễn Tinh Hà, không khỏi tự chửi mình là cầm thú.
Con gái người ta chỉ là tạm thời ở nhờ nhà mình, lại còn giúp đỡ dọn dẹp, nấu nướng, giặt giũ quần áo, thế mà mình lại đè người ta ra thao. Cô rõ ràng còn chưa trưởng thành.
Khang Chí Viễn cũng không biết vì sao mình đối với nguyễn Tinh Hà lại không thể chống cự được, trước đó không phải không có cô gái nào mượn cớ say rượu quấn lấy anh, anh luôn tàn nhẫn đẩy người ta ra, mặc kệ không qua tâm.
Nhưng khi Nguyễn Tinh Hà quấn lấy anh, anh lại không nỡ đẩy cô ra, cô thơm như vậy, nũng nịu mềm mại như vậy, anh không nỡ làm tổn thương cô. Cô chỉ nói mình không thoải mái, anh đã hận không thể thay cô nhận hết mọi sự khó chịu. Lúc cảm nhận được cô đang hoá thành xuân thuỷ dưới thân mình, anh hận không thể chết ở trên người cô.
Tư vị kia, thật sự thoải mái đến thăng thiên.
“Bốp! Bốp!” Khang chí Viễn tự tát mình hai cái, con mẹ nó đến cùng mình đang nghĩ cái gì vậy!
Nhưng vừa mới bước vào cửa, Nguyễn Tinh Hà liền nhà vào ngực anh, nức nở khóc lớn: “Đồ khốn khiếp! Anh vừa mới cướp đi lần đầu tiên của em, vậy mà lại chạy theo người phụ nữ khác, em ghét anh!”
“Đồ ngốc, đấy là giáo viên chủ nhiệm của Tiểu Tân đến hỏi thăm, làm sao anh có thể chạy đi với cô ấy được.”
Cả người cô trần trụi, toàn thân lạnh lẽo, Khang Chí Viễn thấy vậy đau lòng không thôi. Anh nhanh chóng cởi sạch quần áo rồi ôm cô vào lòng, dùng nhiệt độ cơ thể của mình để sưởi ấm cô.
Hai người áp sát vào cùng một chỗ, nằm ở trên giường che kín chăn bông.
Một lúc sau, cô gái nhỏ lại bắt đầu làm loạn không yên, cọ xát cái mông nhỏ vào dương vật của khang Chí Viễn.
“Đừng nhúc nhích! Còn cử động nữa thì đừng có hối hận!”
Dương vật bị mông của cô ma sát mất lần liền cứng, nhưng nghĩ đến gương mặt tái nhợt của cô vừa rồi không ngừng kêu đau, anh sợ làm cô bị thương, đành phải chịu đựng.
Con gái người ta chỉ là tạm thời ở nhờ nhà mình, lại còn giúp đỡ dọn dẹp, nấu nướng, giặt giũ quần áo, thế mà mình lại đè người ta ra thao. Cô rõ ràng còn chưa trưởng thành.
Khang Chí Viễn cũng không biết vì sao mình đối với nguyễn Tinh Hà lại không thể chống cự được, trước đó không phải không có cô gái nào mượn cớ say rượu quấn lấy anh, anh luôn tàn nhẫn đẩy người ta ra, mặc kệ không qua tâm.
Nhưng khi Nguyễn Tinh Hà quấn lấy anh, anh lại không nỡ đẩy cô ra, cô thơm như vậy, nũng nịu mềm mại như vậy, anh không nỡ làm tổn thương cô. Cô chỉ nói mình không thoải mái, anh đã hận không thể thay cô nhận hết mọi sự khó chịu. Lúc cảm nhận được cô đang hoá thành xuân thuỷ dưới thân mình, anh hận không thể chết ở trên người cô.
Tư vị kia, thật sự thoải mái đến thăng thiên.
“Bốp! Bốp!” Khang chí Viễn tự tát mình hai cái, con mẹ nó đến cùng mình đang nghĩ cái gì vậy!
Nhưng vừa mới bước vào cửa, Nguyễn Tinh Hà liền nhà vào ngực anh, nức nở khóc lớn: “Đồ khốn khiếp! Anh vừa mới cướp đi lần đầu tiên của em, vậy mà lại chạy theo người phụ nữ khác, em ghét anh!”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Đồ ngốc, đấy là giáo viên chủ nhiệm của Tiểu Tân đến hỏi thăm, làm sao anh có thể chạy đi với cô ấy được.”
Cả người cô trần trụi, toàn thân lạnh lẽo, Khang Chí Viễn thấy vậy đau lòng không thôi. Anh nhanh chóng cởi sạch quần áo rồi ôm cô vào lòng, dùng nhiệt độ cơ thể của mình để sưởi ấm cô.
Hai người áp sát vào cùng một chỗ, nằm ở trên giường che kín chăn bông.
Một lúc sau, cô gái nhỏ lại bắt đầu làm loạn không yên, cọ xát cái mông nhỏ vào dương vật của khang Chí Viễn.
“Đừng nhúc nhích! Còn cử động nữa thì đừng có hối hận!”
Dương vật bị mông của cô ma sát mất lần liền cứng, nhưng nghĩ đến gương mặt tái nhợt của cô vừa rồi không ngừng kêu đau, anh sợ làm cô bị thương, đành phải chịu đựng.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro