Xuyên Về Những Năm 80: Thiên Kim Giả Và Quan Quân Thô Lỗ
Chương 46
2024-09-06 01:49:42
“Ư… Em muốn, em còn muốn nữa,cầu xin anh, thao em một lần nữa đi!”
Nguyễn Tinh Hà nũng nịu bằng giọng mũi ngọt ngào.
“Con mẹ nó, em không sợ chết phải không?”
“Không sợ, mau tới đi, thao chết em đi.”
Khang Chí Viễn bị cô trêu chọc tới mức không kiềm chế được nữa, nhấc dương vật đang sưng to của mình cắm thẳng vào trong tao bức.
“A! Trướng quá!”
“Như em mong muốn, con mẹ nó ông đây phải chơi nát con đĩ này!”
Khang Chí Viễn giống như cỗ máy, đóng cọc không ngừng nghỉ, nhấp nhô trên người Nguyễn Tinh Hà không ngừng, cuối cùng rút ra phun dòng tinh dịch đặc quánh vào trong miệng cô.
Một ngày này, hai người đều không rời giường, Khang Chí Viễn đem ba cái lỗ trên người cô bắn đầy tinh dịch.
___________.
Ngày hôm sau, Nguyễn Tinh Hà dậy sớm nấu ăn, tâm tình thập phần vui vẻ.
Những người khác xuyên sách có rất nhiều tâm nguyện chưa làm được muốn hoàn thành, nhiều ân oán muốn giải quyết, nhiều nhiệm vụ phải thực hiện. Nguyễn Tinh Hà không có nhiều vấn đề như vậy, điều duy nhất cô muốn là tránh xa nam nữ chủ, gả cho nam xứng thâm tình trong sách, tránh đi được kết cục thê thảm của nữ phụ độc ác.
Nói tóm lại, chỉ cần cùng Khang Chí Viễn yêu đương thật tốt, yên ổn chung sống, họ chắc chắn sẽ hạnh phúc bên nhau.
Nhưng điều cô không ngờ tới là, cốt truyện vẫn không buông tha cô, rất nhanh thôi cô sẽ lại gặp lại nam chính, là vị hôn phu cũ của Nguyễn Tinh Hà, cũng là thủ trưởng tương lai Lạc Hàn Băng.
Chuyện là như thế này, Nguyễn Tinh Hà đã tìm cho mình được một công việc để kiếm tiền: Dựng một quầy hàng ở trước bưu điện, chuyên viết thư hộ cho những người không biết chữ.
Loại công việc này đã hoàn toàn biến mất ở các thế hệ sau, nhưng vào đầu những năm 1980, nó vẫn là một công việc tốt với thu nhập tương đối ổn định.
Đừng nghĩ rằng viết một phong thư chỉ được mấy xu mà coi thường, nếu ngày hôm đó mà đắt khách, tuỳ tiện cũng có thể kiếm về mấy tệ. Ở niên đại này, lương tháng của một công nhân chính thức cũng chỉ có 30, 40 tệ mà thôi. Công việc viết thư tay này trong một tháng có khi còn kiếm được nhiều tiền hơn.
Nguyễn Tinh Hà nũng nịu bằng giọng mũi ngọt ngào.
“Con mẹ nó, em không sợ chết phải không?”
“Không sợ, mau tới đi, thao chết em đi.”
Khang Chí Viễn bị cô trêu chọc tới mức không kiềm chế được nữa, nhấc dương vật đang sưng to của mình cắm thẳng vào trong tao bức.
“A! Trướng quá!”
“Như em mong muốn, con mẹ nó ông đây phải chơi nát con đĩ này!”
Khang Chí Viễn giống như cỗ máy, đóng cọc không ngừng nghỉ, nhấp nhô trên người Nguyễn Tinh Hà không ngừng, cuối cùng rút ra phun dòng tinh dịch đặc quánh vào trong miệng cô.
Một ngày này, hai người đều không rời giường, Khang Chí Viễn đem ba cái lỗ trên người cô bắn đầy tinh dịch.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
___________.
Ngày hôm sau, Nguyễn Tinh Hà dậy sớm nấu ăn, tâm tình thập phần vui vẻ.
Những người khác xuyên sách có rất nhiều tâm nguyện chưa làm được muốn hoàn thành, nhiều ân oán muốn giải quyết, nhiều nhiệm vụ phải thực hiện. Nguyễn Tinh Hà không có nhiều vấn đề như vậy, điều duy nhất cô muốn là tránh xa nam nữ chủ, gả cho nam xứng thâm tình trong sách, tránh đi được kết cục thê thảm của nữ phụ độc ác.
Nói tóm lại, chỉ cần cùng Khang Chí Viễn yêu đương thật tốt, yên ổn chung sống, họ chắc chắn sẽ hạnh phúc bên nhau.
Nhưng điều cô không ngờ tới là, cốt truyện vẫn không buông tha cô, rất nhanh thôi cô sẽ lại gặp lại nam chính, là vị hôn phu cũ của Nguyễn Tinh Hà, cũng là thủ trưởng tương lai Lạc Hàn Băng.
Chuyện là như thế này, Nguyễn Tinh Hà đã tìm cho mình được một công việc để kiếm tiền: Dựng một quầy hàng ở trước bưu điện, chuyên viết thư hộ cho những người không biết chữ.
Loại công việc này đã hoàn toàn biến mất ở các thế hệ sau, nhưng vào đầu những năm 1980, nó vẫn là một công việc tốt với thu nhập tương đối ổn định.
Đừng nghĩ rằng viết một phong thư chỉ được mấy xu mà coi thường, nếu ngày hôm đó mà đắt khách, tuỳ tiện cũng có thể kiếm về mấy tệ. Ở niên đại này, lương tháng của một công nhân chính thức cũng chỉ có 30, 40 tệ mà thôi. Công việc viết thư tay này trong một tháng có khi còn kiếm được nhiều tiền hơn.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro