Xuyên Về Thập Niên 70 Thành Quân Tẩu
Chương 16
La Tam Vương
2024-09-08 17:09:32
Tân lão gia tử ngữ khí thập phần kiên quyết, giọng điệu lại chậm rãi nói.
"Hơn nữa, còn có Chung thúc để ý chúng ta, chúng ta cũng không chịu khổ gì, chọn một đia phương để sống cũng không làm lộn xộn mấy chuyện kia, yên tâm đi."
Nghe đến vị Chung thúc kia, đám người Tân Kiến Quốc và Tân Kiến Nghiệp đều thở phào nhẹ nhõm. Trước kia Tân gia cùng với Chung gia thường hay lui tới, tuy rằng không thân mật nhưng hai nhà gặp mặt có cũng nói chuyện một hai câu.
Hiện tại ở vì sự kiện Tây Sơn kia, Tân lão gia chủ chủ động tìm đến Chung gia, không thể nghi ngờ được lợi lớn nhất trong chuyện này là Chung gia kia. Hai nhà Tân - Chung đã cùng buộc chung vào một chỗ.
Tân Ngưng nghe được một chữ Chung, tinh thần tập trung lắng nghe người nhà thảo luận về Chung gia kia, xác định là Chung gia mà cô biết. Cuối cùng cũng hoàn toàn yên tâm, người của Chung gai sau này phải ngồi vào vị trí kia, vốn cô còn định để Tân gai đứng cùng chiến tuyến, hiện tại ngược lại không cần cô làm chuyện dư thừa mà nhúng tay vào.
"Tiểu Ngưng cùng Chính Võ hai đứa không thể ở nhà" Tân lão gia tử nhìn về phía hai tiểu bối.
Tần Chính Võ sững sờ, liền hỏi:" con cũng đi theo người xuống nông thôn a? Vừa tốt, có thể chiếu cố ông nội, bà nội rồi, Tiểu Ngưng...." Tân Chính Võ nhìn khuôn mặt non nớt kiều nôn cái gì cũng không hiểu của em gái mình, do dự nói.
"Ông nội, người muốn đưa Tiểu Ngưng đi bộ đội a?" Em gái làm sau có thể chịu được khổ kia chứ? Anh trai tốt Tần Chính Võ hoàn toàn không thể tưởng tượng được em gái mình khong lưng trồng trọt dưới ánh mặt trời sẽ là hình dạng gì.
Tân lão gia tử nghe xong liền cười lắc đầu vui vẻ nói: " Ta cùng với bà nội còn đi lại tốt, không cần các con chiếu cố! Chính Võ tiến vào bộ đội rèn luyện, còn về phần Tiểu Ngưng, tiến vào đoàn văn công đi. Vừa vặn Tiểu Ngưng trước đây học múa, lần này đúng đợt đoàn văn công chiêu binh, liền đi vào đi."
"Hơn nữa, còn có Chung thúc để ý chúng ta, chúng ta cũng không chịu khổ gì, chọn một đia phương để sống cũng không làm lộn xộn mấy chuyện kia, yên tâm đi."
Nghe đến vị Chung thúc kia, đám người Tân Kiến Quốc và Tân Kiến Nghiệp đều thở phào nhẹ nhõm. Trước kia Tân gia cùng với Chung gia thường hay lui tới, tuy rằng không thân mật nhưng hai nhà gặp mặt có cũng nói chuyện một hai câu.
Hiện tại ở vì sự kiện Tây Sơn kia, Tân lão gia chủ chủ động tìm đến Chung gia, không thể nghi ngờ được lợi lớn nhất trong chuyện này là Chung gia kia. Hai nhà Tân - Chung đã cùng buộc chung vào một chỗ.
Tân Ngưng nghe được một chữ Chung, tinh thần tập trung lắng nghe người nhà thảo luận về Chung gia kia, xác định là Chung gia mà cô biết. Cuối cùng cũng hoàn toàn yên tâm, người của Chung gai sau này phải ngồi vào vị trí kia, vốn cô còn định để Tân gai đứng cùng chiến tuyến, hiện tại ngược lại không cần cô làm chuyện dư thừa mà nhúng tay vào.
"Tiểu Ngưng cùng Chính Võ hai đứa không thể ở nhà" Tân lão gia tử nhìn về phía hai tiểu bối.
Tần Chính Võ sững sờ, liền hỏi:" con cũng đi theo người xuống nông thôn a? Vừa tốt, có thể chiếu cố ông nội, bà nội rồi, Tiểu Ngưng...." Tân Chính Võ nhìn khuôn mặt non nớt kiều nôn cái gì cũng không hiểu của em gái mình, do dự nói.
"Ông nội, người muốn đưa Tiểu Ngưng đi bộ đội a?" Em gái làm sau có thể chịu được khổ kia chứ? Anh trai tốt Tần Chính Võ hoàn toàn không thể tưởng tượng được em gái mình khong lưng trồng trọt dưới ánh mặt trời sẽ là hình dạng gì.
Tân lão gia tử nghe xong liền cười lắc đầu vui vẻ nói: " Ta cùng với bà nội còn đi lại tốt, không cần các con chiếu cố! Chính Võ tiến vào bộ đội rèn luyện, còn về phần Tiểu Ngưng, tiến vào đoàn văn công đi. Vừa vặn Tiểu Ngưng trước đây học múa, lần này đúng đợt đoàn văn công chiêu binh, liền đi vào đi."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro