Xuyên Về Thập Niên 70 Thành Quân Tẩu
Chương 17
La Tam Vương
2024-09-08 17:09:32
Trái tim Triệu Phân Phương cuối cùng cũng triệt để rơi xuống, hai đứa trẻ đều được an bài thỏa đáng.
Nếu là trước kia, bà không muốn để Tân Ngưng tiến vào bộ đội chịu khổ, nhưng so với việc xuống nông thôn, bà càng hi vọng Tân Ngưng tiến vào bộ đội, tối thiểu không cần dầm mưa dãi nắng.
Tân Chính Võ xuống nông thôn chiếu cố ba mẹ, bà mặc dù đau lòng, nhưng sẽ không ngăn cản.
Nam nhân Tân gia đều là được rèn luyện mà lớn lên.
Nhưng ba mẹ đã sắp xếp, bà mười phần cảm kích.
Tân lão gia tử thu thần sắc biến hóa của Triệu Phân Phương vào trong đáy mắt, nhẹ gật đầu.
Đứa con dâu thứ này tính tình mặc dù mềm mỏng nhưng liên quan đến vấn đề nguyên tắc, ngược lại lại có thể quán triệt cứng rắn đến cùng.
"Con tiến vào đoàn văn công sao?" Tân Ngưng nháy mắt mấy cái. giơ tay lên hỏi, cô có chút không phản ứng kịp, để cô đi...khiêu vũ? Nhưng trên khuôn mặt đều duy trì nụ cười xán lán.
"Ừm." Tân lão gia tử cười gật đầu.
Tân Ngưng: "..." QAQ
Kiếp trước Tân Ngưng cũng từng học múa, nhưng mà đó đều là những chuyện khi còn bé của cô. Bởi vì vấn đề sở thích, thời gian cô đều dùng vào việc đọc sách và nghiên cứu, cho nên bảo cô đi khiêu vũ. Thực sự không phải là đang nói đùa sao? Một khuôn mặt lạnh lùng, liệu có dọa khán giả chạy mất hay không ?
"Tiểu Ngưng đã lâu không có nhảy múa, mấy ngày tới phải chăm chỉ tập luyện lại, may mắn thể lực cân bằng tốt.
Mấy ngày tới vất vả một chút là được ròi." Tuy rằng việc Tân Ngưng tiến vào đoàn văn công là chuyện chắc như đinh đóng cột nhưng nếu Tân Ngưng không có thực lực ở đoàn văn công cũng khó khăn. Triệu Phân Phương may mắn khi trước đây bà bắt ép Tân Ngưng học khiêu vũ.
Bởi vì Tân lão gia tử, Tân Ngưng sau đó phải sống trong tình trạng nước sôi lửa bỏng mỗi ngày. Trời còn chưa sáng đã bị đề ra luyện tập.
May mắn nguyên chủ dẻo dai đủ tốt, thân thể vẫn lưu lại trí nhớ, hơn nữa Tần Ngưng trí nhớ tốt, rất nhanh liền quen tay.
Nếu là trước kia, bà không muốn để Tân Ngưng tiến vào bộ đội chịu khổ, nhưng so với việc xuống nông thôn, bà càng hi vọng Tân Ngưng tiến vào bộ đội, tối thiểu không cần dầm mưa dãi nắng.
Tân Chính Võ xuống nông thôn chiếu cố ba mẹ, bà mặc dù đau lòng, nhưng sẽ không ngăn cản.
Nam nhân Tân gia đều là được rèn luyện mà lớn lên.
Nhưng ba mẹ đã sắp xếp, bà mười phần cảm kích.
Tân lão gia tử thu thần sắc biến hóa của Triệu Phân Phương vào trong đáy mắt, nhẹ gật đầu.
Đứa con dâu thứ này tính tình mặc dù mềm mỏng nhưng liên quan đến vấn đề nguyên tắc, ngược lại lại có thể quán triệt cứng rắn đến cùng.
"Con tiến vào đoàn văn công sao?" Tân Ngưng nháy mắt mấy cái. giơ tay lên hỏi, cô có chút không phản ứng kịp, để cô đi...khiêu vũ? Nhưng trên khuôn mặt đều duy trì nụ cười xán lán.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Ừm." Tân lão gia tử cười gật đầu.
Tân Ngưng: "..." QAQ
Kiếp trước Tân Ngưng cũng từng học múa, nhưng mà đó đều là những chuyện khi còn bé của cô. Bởi vì vấn đề sở thích, thời gian cô đều dùng vào việc đọc sách và nghiên cứu, cho nên bảo cô đi khiêu vũ. Thực sự không phải là đang nói đùa sao? Một khuôn mặt lạnh lùng, liệu có dọa khán giả chạy mất hay không ?
"Tiểu Ngưng đã lâu không có nhảy múa, mấy ngày tới phải chăm chỉ tập luyện lại, may mắn thể lực cân bằng tốt.
Mấy ngày tới vất vả một chút là được ròi." Tuy rằng việc Tân Ngưng tiến vào đoàn văn công là chuyện chắc như đinh đóng cột nhưng nếu Tân Ngưng không có thực lực ở đoàn văn công cũng khó khăn. Triệu Phân Phương may mắn khi trước đây bà bắt ép Tân Ngưng học khiêu vũ.
Bởi vì Tân lão gia tử, Tân Ngưng sau đó phải sống trong tình trạng nước sôi lửa bỏng mỗi ngày. Trời còn chưa sáng đã bị đề ra luyện tập.
May mắn nguyên chủ dẻo dai đủ tốt, thân thể vẫn lưu lại trí nhớ, hơn nữa Tần Ngưng trí nhớ tốt, rất nhanh liền quen tay.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro