Xuyên Về Thập Niên 70 Thành Quân Tẩu
Chương 31
La Tam Vương
2024-09-08 17:09:32
Chương 31
Người thanh niên trẻ tuổi mới tới tên Triệu Sơn, là người thủ đô, cũng là đi người thân đến thăm bộ đội. Anh trai của anh hiện tại đã ở trong quân ngũ nhiều năm, có được chính sách có thể cho người thân đến thăm. Nhưng cha mẹ đều có công việc không thể đi được, trong nhà vẫn còn có em gái cần chiếu cố.
Cho nên chỉ có khả năng qua đó, thậm chí Triệu Sơn còn được cha mẹ chỉ chỗ của anh trai cho anh biết!
Tân Ngưng thấy ngạc nhiên nhưng cũng không nói gì.
Triệu Sơn nói xong, thấy Tần Ngưng ngồi bên ở đằng kia vẫn giữa sắc mặt lạnh nhạt, trong lòng liền cảm thấy áy nát. Cảm thấy bản thân mình không thể bỏ qua vị đồng chí nữ bên cạnh được, liền đem chủ đề một lần nữa về phía Tân Ngưng: "Tôi không biết chúng ta nên xưng hô như thế nào? tôi tên là Triệu Sơn."
Tân Ngưng sững sờ, cũng không mở miệng ngay lập tức, đợi đến khi cô hoàn hồn mới phát hiện ra không phải cô vẫn chưa quen thuộc với thể giới này, không phải chỉ dựa vào một cái tên liền có thể truy tìm tất cả tin tức.
Giao thông ở niên đại những năm 70 ngày rất bất tiện, dù cho biết tên của một người cũng rất khó biết được tình hình của họ như thế nào, thậm chí thấy là một mặt, về sau có khả năng còn gặp nhau hay không chưa biét.
"Gọi tôi là Tân Ngưng."
"Đồng chí Tân, xin chào! Tôi ở giường phía trên cô." Triệu Sơn nhếch miệng cười lộ ra hàng răng trắng bóc.
Đáp lại nụ cười rặng rỡ của ai kia, Tân Ngưng cũng hướng về phía anh gật đầu, có vẻ không trả lời là không đúng cho lắm.
Triệu Sơn thấy Tân Ngưng như vậy, cũng biết được cô không phải là người cởi mở nên không nhìn nữa mà tiếp tục quay đầu cùng hai vị trưởng bối nói chuyện.
Tân Ngưng rất vui vẻ và nhàn nhẽ, cô lấy ra quyển tạp chí từ trong bọc đồ ra chậm rãi xem giết thời gian.
Tạp chí được cô lật rất nhanh, Tân Ngưng thấy có chút nhàm chán, liền nhắm mắt dưỡng thần mỗi ngày.
Trong đầu tính toán những việc kiếp trước cô chưa kịp làm, bởi vì Tân Ngưng phần lớn thời gian ở trên tàu không quá khó khăn.
Mỗi ngày đều như vậy trừ những lúc ăn uống và vệ sinh cá nhân ra, những chuyện khác cô đều không làm, cứ như vậy ba ngày liền trôi qua nhanh chóng.
Người thanh niên trẻ tuổi mới tới tên Triệu Sơn, là người thủ đô, cũng là đi người thân đến thăm bộ đội. Anh trai của anh hiện tại đã ở trong quân ngũ nhiều năm, có được chính sách có thể cho người thân đến thăm. Nhưng cha mẹ đều có công việc không thể đi được, trong nhà vẫn còn có em gái cần chiếu cố.
Cho nên chỉ có khả năng qua đó, thậm chí Triệu Sơn còn được cha mẹ chỉ chỗ của anh trai cho anh biết!
Tân Ngưng thấy ngạc nhiên nhưng cũng không nói gì.
Triệu Sơn nói xong, thấy Tần Ngưng ngồi bên ở đằng kia vẫn giữa sắc mặt lạnh nhạt, trong lòng liền cảm thấy áy nát. Cảm thấy bản thân mình không thể bỏ qua vị đồng chí nữ bên cạnh được, liền đem chủ đề một lần nữa về phía Tân Ngưng: "Tôi không biết chúng ta nên xưng hô như thế nào? tôi tên là Triệu Sơn."
Tân Ngưng sững sờ, cũng không mở miệng ngay lập tức, đợi đến khi cô hoàn hồn mới phát hiện ra không phải cô vẫn chưa quen thuộc với thể giới này, không phải chỉ dựa vào một cái tên liền có thể truy tìm tất cả tin tức.
Giao thông ở niên đại những năm 70 ngày rất bất tiện, dù cho biết tên của một người cũng rất khó biết được tình hình của họ như thế nào, thậm chí thấy là một mặt, về sau có khả năng còn gặp nhau hay không chưa biét.
"Gọi tôi là Tân Ngưng."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Đồng chí Tân, xin chào! Tôi ở giường phía trên cô." Triệu Sơn nhếch miệng cười lộ ra hàng răng trắng bóc.
Đáp lại nụ cười rặng rỡ của ai kia, Tân Ngưng cũng hướng về phía anh gật đầu, có vẻ không trả lời là không đúng cho lắm.
Triệu Sơn thấy Tân Ngưng như vậy, cũng biết được cô không phải là người cởi mở nên không nhìn nữa mà tiếp tục quay đầu cùng hai vị trưởng bối nói chuyện.
Tân Ngưng rất vui vẻ và nhàn nhẽ, cô lấy ra quyển tạp chí từ trong bọc đồ ra chậm rãi xem giết thời gian.
Tạp chí được cô lật rất nhanh, Tân Ngưng thấy có chút nhàm chán, liền nhắm mắt dưỡng thần mỗi ngày.
Trong đầu tính toán những việc kiếp trước cô chưa kịp làm, bởi vì Tân Ngưng phần lớn thời gian ở trên tàu không quá khó khăn.
Mỗi ngày đều như vậy trừ những lúc ăn uống và vệ sinh cá nhân ra, những chuyện khác cô đều không làm, cứ như vậy ba ngày liền trôi qua nhanh chóng.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro