Xuyên Về Thập Niên 70 Thành Quân Tẩu
Chương 30
La Tam Vương
2024-09-08 17:09:32
Cô cũng không quen nói cho người khác ý định của mình nghe, đừng nhìn diện mạo Tân Ngưng như thế này, kì thật tính cảnh giác của cô rất cao.
Dù sao thì làm công việc ở viện nghiên cứu, nếu để lộ một chút thông tin tư liệu đều sẽ gây ra tổn thất lớn. Nhất là quốc gia rất xem trọng Tân Ngưng, thông tin cá nhân của cô là tuyệt đối không thể để lộ ra bên ngoài.
Chỉ là tình huống bây giờ có chút không giống, đối diện chỗ cô ngồi là trưởng bối, Tân Ngưng nghĩ một chút, liền thuận tiện nói: "Ta đi báo cáo đoàn văn công"
"Vậy là đi làm lính a, thật là vinh dự!" Bà lão cười tủm tỉm, tựa hồ rất dễ bắt chuyện.
"Cô bé xuống ga chỗ nào vậy?" Nói không chừng chúng ta còn có thể chiếu cỗ lẫn nhau trên đường đi, bà cùng với bạn già mình đều đến bộ đội thăm người thân.
Con trai đã nhiều năm không trở về, hai người già chúng ta đều ở nhà không có việc gì liền đi một chuyến qua đó thăm."
Tân Ngưng nghe vậy liền nhẹ gật đầu, ngồi bên cạnh là ông lão cũng nói: "Cô bé này một mình rời nhà, trên đường đừng lo lắng, ông cùng với bạn già mình tới được đây cũng là nhờ sự trợ giúp của nhiều người."
Có thể ngồi vào khoang giường nằm, trong nhà phần lớn đều có bối cảnh phía sau, Tân Ngưng nghe theo lời Triệu Phân Phương, nhìn nhiều nói ít. Khi đối mặt với hai vị trưởng bối đã không thất lễ cũng không quá nhiệt tình, duy trì lễ phép.
"Chào chú di! Chào vị đồng chí này!"
Khi Tân Ngưng không còn lời nào để nói, hai vị trưởng bối kia vẫn sôi nổi lôi kéo cô bắt đủ thứ chuyện, lúc này một người trẻ tuổi mặc kiểu áo Tôn Trung Sơn mang theo bao lớn bao nhỏ tiến vào, mở miệng nói chính là tràn đầy cảm xúc mãnh liệt.
Từ đồng chí kia làm Tân Ngưng ngẩn người ra, thật mau cô trấn tĩnh lại đáp: "Xin chào"
Vị trẻ tuổi này có nước da trắng ngần, khuôn mặt rất dịu dàng chừng hai mươi tuổi. Khuôn mặt luôn nở nụ cười liền nhanh chóng đem hỏi lực của hai vị trưởng bối di dời trận địa.
Sau đó, Tân ngưng lại chứng kiến một cảnh tượng thần kì, thật là có người có thể trút hết hoàn cảnh mình ra cho người khác.
Dù sao thì làm công việc ở viện nghiên cứu, nếu để lộ một chút thông tin tư liệu đều sẽ gây ra tổn thất lớn. Nhất là quốc gia rất xem trọng Tân Ngưng, thông tin cá nhân của cô là tuyệt đối không thể để lộ ra bên ngoài.
Chỉ là tình huống bây giờ có chút không giống, đối diện chỗ cô ngồi là trưởng bối, Tân Ngưng nghĩ một chút, liền thuận tiện nói: "Ta đi báo cáo đoàn văn công"
"Vậy là đi làm lính a, thật là vinh dự!" Bà lão cười tủm tỉm, tựa hồ rất dễ bắt chuyện.
"Cô bé xuống ga chỗ nào vậy?" Nói không chừng chúng ta còn có thể chiếu cỗ lẫn nhau trên đường đi, bà cùng với bạn già mình đều đến bộ đội thăm người thân.
Con trai đã nhiều năm không trở về, hai người già chúng ta đều ở nhà không có việc gì liền đi một chuyến qua đó thăm."
Tân Ngưng nghe vậy liền nhẹ gật đầu, ngồi bên cạnh là ông lão cũng nói: "Cô bé này một mình rời nhà, trên đường đừng lo lắng, ông cùng với bạn già mình tới được đây cũng là nhờ sự trợ giúp của nhiều người."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Có thể ngồi vào khoang giường nằm, trong nhà phần lớn đều có bối cảnh phía sau, Tân Ngưng nghe theo lời Triệu Phân Phương, nhìn nhiều nói ít. Khi đối mặt với hai vị trưởng bối đã không thất lễ cũng không quá nhiệt tình, duy trì lễ phép.
"Chào chú di! Chào vị đồng chí này!"
Khi Tân Ngưng không còn lời nào để nói, hai vị trưởng bối kia vẫn sôi nổi lôi kéo cô bắt đủ thứ chuyện, lúc này một người trẻ tuổi mặc kiểu áo Tôn Trung Sơn mang theo bao lớn bao nhỏ tiến vào, mở miệng nói chính là tràn đầy cảm xúc mãnh liệt.
Từ đồng chí kia làm Tân Ngưng ngẩn người ra, thật mau cô trấn tĩnh lại đáp: "Xin chào"
Vị trẻ tuổi này có nước da trắng ngần, khuôn mặt rất dịu dàng chừng hai mươi tuổi. Khuôn mặt luôn nở nụ cười liền nhanh chóng đem hỏi lực của hai vị trưởng bối di dời trận địa.
Sau đó, Tân ngưng lại chứng kiến một cảnh tượng thần kì, thật là có người có thể trút hết hoàn cảnh mình ra cho người khác.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro